"Cậu dám đánh tôi, chán sống rồi!" Người đàn ông trung niên giận dữ chỉ vào mặt Lý Phàm nói. Lý Phàm gạt tay nói: "Nói, là ai phái ông tới đây, là tên đó của Long Môn?
Người đàn ông trung niên sững sờ, ông ta không ngờ anh có thể nghe được những gì mình và ông cụ nhà họ Để nói với nhau. Lý Phàm híp mắt, không chút lưu tình với đối phương, vẻ mặt anh dần trở nên mất kiên nhẫn. Người đàn ông trung niên nghe thấy vậy thì ngây người, chuyện này đã nằm ngoài tưởng tượng của ông ta rồi. Ông ta trợn mắt há mồm nhìn Lý Phàm như nhìn ác ma. "Tôi nói, là Đại Long Vương và Long Hậu sai tôi làm." Lúc này, người đàn ông trung niên cũng hoảng sợ, luống cuống mở miệng.
Lý Phàm chọc tức: “Biết ngay là Đại Long Vương và Long Hậu mà” Người đàn ông trung niên không nhịn được thầm mắng, biết rồi còn đánh tôi làm gì chứ, bệnh à? Nhưng trong lòng ông ta rất kiêng kỵ thực lực của Lý Phàm nên chỉ dám nghĩ trong lòng chứ không dám nói ra. Lý Phàm hờ hững nói: "Bớt giả vờ đi, tôi là người thần bí, trong lòng ông chắc cũng rõ, tôi nói cho ông biết, ông tốt nhất là tránh xa chuyện này ra” Người đàn ông trung niên lúc này mới gật đầu, tránh sang một bên.
Kể tiếp Lý Phàm quay đầu nhìn ông cụ nhà họ Đề, đám người Long Để đều không dám tiến lên, vừa rồi họ đã bị Lý Phàm đánh không nhẹ, giờ mà ăn thêm trận đòn nữa thì sao mà họ chịu nổi.
Bọn họ hít sâu một hơi, lúc này đang hỗn loạn, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Ông cụ nhà họ Đế lên tiếng: "Cậu đi được rồi đấy, hà cớ gì cứ phải ở lại đây đối đầu với tôi chứ? Lý Phàm nghe vậy bật cười, ông già này lấy đâu ra mặt mũi mà dám nói câu này, già đầu mà còn ngây thơ vậy đúng là kỳ quái. "Từ hôm nay trở đi, nhà họ Để hoàn toàn đích giải tán" Lý Phàm thản nhiên nói.
Ông cụ nhà họ Đế tức run người, đối phương là ai mà nghiễm nhiên thay ông làm chủ chứ, ông ta phẫn nộ trừng Lý Phàm nói: "Cậu nói gì, cậu nói nhà họ Đế giải tán thì chúng tôi phải giải tán sao, nói cho cậu biết không có chuyện đó đâu!”
Các thành viên khác của nhà họ Đế gật đầu lia lịa, họ cũng cho rằng suy nghĩ của Lý Phàm quá ngây thơ. Lý Phàm cười nói: "Nếu không giải tán thì ông vĩnh viễn câm miệng đi”
Ông cụ nhà họ Để rùng mình một cái, nhất thời không biết phải làm sao, không ngờ Lý Phàm lại ăn nói với mình như vậy.
"Cậu!"