Anh không ngờ ông cụ lại nhìn ra thân phận của anh nhưng anh không hiểu một điều, ông cụ nhà họ Đế và mình không oán không cừu, tại sao đổi phương lại muốn xử lý mình như vậy.
Long Đế là người ở gần Lý Phàm nhất, đã bất ngờ rút dao, vì vị trí người thừa kể nên ông ta không đắn đo nhiều đã dứt khoát ra tay giết anh.
Lý Phàm đương nhiên chú ý tới hành động nhỏ này của đối phương, anh giơ tay chụp được dao của đối phương trong tích tắc rồi thản nhiên nói: "Ông đúng là đồ dối trá.
Lý Phàm còn tưởng rằng đối phương là người thành thật nhưng giờ đây anh đã nhận ra đối phương quá xảo trá.
Long Để nghe xong câu đó thì sắc mặt càng khó coi hơn và tiếp tục sai khiến con rối của mình tấn công Lý Phàm.
Đám người phe Thanh Để thấy anh cả ra tay thì cũng hùa nhau đánh tới.
Ông cụ nhà họ Đế tủm tỉm quan sát cảnh tượng trước mắt, cho rằng Lý Phàm nhất định sẽ dở sống dở chết, còn người đàn ông đứng bên cạnh ông cụ lúc này thì cười nói: "Ông đúng là sáng suốt, nếu ông bắt được tên đó giao cho Long Môn chúng tôi xử lý thì chúng tôi nhất định sẽ cảm động đến rơi nước
mắt."
Ông cụ nhà họ Để cười ha ha nói: "Nói gì vậy, tôi có biện pháp để xử lý nên cậu cứ yên tâm."
Lý Phàm tuy đang đánh nhau với đám người Long Đế nhưng vẫn nghe rất rõ những gì ông cụ và người kia nói. Lý Phàm hết sức bất ngờ trước chuyện này, nó quá mức tưởng tượng của anh nhưng nó cũng không khiến anh lo lắng chút nào. Chỉ trong chốc lát, đám người Long Đế đều bị Lý Phàm đánh cho không bò dậy nổi.
Cả ông cụ nhà họ Đế lẫn người đàn ông trung niên đều không giữ nổi bình tĩnh khi chứng kiến cảnh tượng ấy, nếu không tận mắt nhìn thấy thì họ cũng không dám tin Lý Phàm mạnh như vậy.
Một kết quả vượt xa trí tưởng tượng của bọn họ, khiến họ phải sửng sốt và cảm thấy thật khó tin. Cả hai cùng nhìn Lý Phàm với vẻ mặt không thể kinh ngạc hơn nữa, họ bắt đầu kích động như thể đang nhìn thấy một con quỷ bước ra từ địa ngục.
Ông cụ nhà họ Để lui về phía sau vài bước theo bản năng, run rẩy nói: "Cậu muốn làm gì, cậu hãy bình tĩnh lại, cậu mà dám làm gì tôi thì tôi sẽ không để cậu được sống yên ổn đâu"
Lý Phàm nghe xong những lời này thì lập tức bật cười, như thể vừa nghe được một câu chuyện tiếu lâm, đến lúc này rồi mà ông cụ nhà họ Để còn ngây thơ như vậy.
"Ông cụ, ông bớt tưởng bở đi, ông là ai tôi còn không rõ sao?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!