Điểu Đế lộ ra vẻ tò mò, không hiểu dò hỏi: "Đây là?"
Thanh Đề cười không nói, chỉ ra hiệu cho người của mình xốc miếng vải đen lên.
Lúc miếng vải đen được dở lên, hai mắt Thanh Để lập tức tỏa sáng, nếu không tận mắt nhìn thấy, ông ta cũng không dám tin thứ trước mắt là thật, lần này ông ta thật sự ồ lên.
Thứ này làm ông ta khiếp sợ không gì sánh nổi, Điểu Để kinh ngạc nói: "Đây là chim bảy màu, sao cậu có được?"
Thanh Để cười ha ha rồi nói: "Em nghe nói Anh Tư thích cái này, nên cố ý tìm cho anh, cuối cùng cũng tìm được chim bảy màu, loại chim này không được ghi lại, em phải bỏ ra số tiền rất lớn mới mua được."
"Chắc là tốn không ít tiền" Điểu Đế bị đối phương làm cho cảm động, có xúc động muốn cho đối phương tiền. Thanh Để khoát tay nói: "Anh Tư, chúng ta là anh em, nói về tiền bạc nhiều sẽ tổn thương tình cảm đó, có phải không"
Lúc nhìn thấy con chim bảy màu, Điểu Để càng nhìn càng thích, ông ta không ngờ lại có thể thấy được chim bảy màu Torii ở chỗ này, ông ta rất bất ngờ về chuyện này.
"Cậu nói đi, cậu muốn gì, tôi sẽ cố hết sức thỏa mãn." Điểu Đế mở miệng nói.
Sau khi nghe thấy câu trả lời của đối phương, Thanh Đế lập tức vui mừng trong lòng, ông ta muốn thái độ như vậy của đối phương, ngược lại, nếu đối phương không có thái độ như vậy, chưa chắc ông ta sẽ đồng ý.
Lúc này Thanh Đế mới nói: "Yêu cầu của em rất đơn giản, em muốn anh ra tay"
"Tôi có thể nuôi chim, nhưng đánh nhau thì không được, tôi không thể giúp cậu." Điểu Đế lắc đầu, ý nghĩ đầu tiên là từ chối, ông ta cũng muốn giúp đối phương, nhưng ông ta không biết nên giúp đối phương như thế nào.
Lúc nhìn thấy chim bảy màu, ông ta càng nhìn càng thích, ông ta biết, nếu như mình không giúp đối phương, thì con chim bảy màu này sẽ không thuộc về mình.
Thanh Đế cười ha ha rồi nói: "Anh Tư, chúng ta đều là người một nhà, anh không cần phải cố ý che giấu, em biết anh có một bảo bối" Điểu Đế sững sờ, giả vờ tỏ vẻ không hiểu rõ. Thanh Đế nói thẳng: "Anh Tư, con chim này là giống tốt, anh cần phải nắm chắc đó."
Điểu Đế cũng chần chờ, cẩn thận nghĩ lại, ông ta cũng rung động, không ngờ còn có chuyện tốt như vậy, ông ta nhịn không được xoa xoa hai bàn tay nói: "Vậy rốt cuộc tôi có bảo bối gì."
Thật ra ông ta đang lựa chọn, đúng là ông ta là có một bảo bối, nhưng ông ta không muốn để bảo bối của mình đi xử lý chuyện này. Thanh Đế đành phải ngả bài nói: "Anh Tư, không phải có một con đại bàng sao? Anh có thể để con đại bàng đó đi."
Sau khi nghe xong, sắc mặt Điểu Đế lập tức trở nên khó coi, nói với Thanh Để: "Đừng cầu xin tôi, đó là bảo bối của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không để nó ra ngoài."
"Anh Tư, vì con chim bảy màu này, anh nên cân nhắc cho kĩ" Thanh Để bắt đầu sử dụng phép khích tướng, cố ý làm cho đối phương động lòng.
Điểu Đế trầm ngâm nói: "Được thôi, tôi sẽ giúp cậu một lần, nhưng cho dù có thành công hay không, cậu cũng đừng tới tìm tôi gây phiền phức nữa đấy."
"Anh Tư, anh cứ yên tâm, em là người như thế nào chứ, em tuyệt đối sẽ không làm như vậy." Lúc này Thanh Để đảm bảo.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!