Tên đàn ông cường tráng nghe nói anh trai mình đến thì trên mặt gần như viết đầy chữ kiêu ngạo. Anh ta đắc ý ngồi xuống băng ghế nhấc chân bắt chéo, cười khẩy nói với Lý Phàm: “Tao khuyên mày nên lập tức quỳ xuống xin lỗi tao ngay đi, còn không thì lúc anh tao tới, mày có xin lỗi cũng muộn rồi.”
Lý Phàm thì lại làm như cái gì cũng không nghe thấy, anh biết nếu đối phương chưa nhìn thấy quan tài thì chắc chắn sẽ chưa đổ lệ.
Tên đàn ông cường tráng thấy anh trai mình đến thì vội chạy tới: “Anh, cuối cùng cũng tới rồi.”
“Hừ, em lại chọc phải phiền phức gì đây?” Anh trai tên đàn ông cường tráng tức giận đẩy đối phương ra, nói với vẻ mặt ghét bỏ.
Lúc này anh ta mới chỉ về phía Lý Phàm nhỏ giọng nói: “Anh, chính là nó. Nó đã khi dễ em, thằng nhóc này đánh nhau rất lợi hại, một mình nó có thể đánh ngã mười người.”
“Thật à? Anh đang lo không có đối thủ đây.” Anh trai tên đàn ông cường tráng là một người cuồng chiến đấu, sau khi nghe đến đó anh ta liếm môi một cái theo bản năng, trong đầu cũng động ý niệm.
Tên đàn ông cường tráng không ngừng gật đầu, phảng phất như anh ta đã nhìn thấy cảnh tượng Lý Phàm bị anh trai mình đánh cho chết đi sống lại.
Anh trai tên đàn ông đốt một điếu thuốc, cười lạnh nói: “Anh đánh em trai tôi bị thương phải không?”
Lý Phàm cũng không phủ nhận: “Đúng, là anh ta trêu chọc tôi trước.”
“Tôi mặc kệ ai trêu chọc ai, thế nhưng anh đánh em trai tôi, tôi là người đầu tiên không đồng ý. Em trai tôi nói anh rất lợi hại, có muốn luyện quyền một chút không?” Anh trai tên đàn ông pha trò nói.
Lý Phàm đã sớm biết đối phương sẽ ra tay, đây chỉ là đang mượn cớ mà thôi, có chút đặc biệt. Tuy nhiên anh cũng đang ngứa tay, vừa rồi ngay cả làm nóng người cũng không tính.
“Anh là bạn bè của ông Võ, tôi sẽ ra tay lưu tình.” Đột nhiên Lý Phàm nói một câu.
Anh trai tên đàn ông chẳng những không cảm kích mà còn tức giận: “Anh ở nơi này đùa với ai? Dám dùng anh ấy để giáo huấn tôi sao?”
Anh ta cho rằng Lý Phàm đang chỉ trích mình, anh ta lập tức trở nên khinh thường.
Lý Phàm không nghĩ đối phương sẽ hiểu nhầm lớn như vậy, vì để anh ta tỉnh táo lại, anh không thể làm gì khác hơn là vung nắm tay lên dập tắt lửa giận của anh ta.
Tên đàn ông cường tráng tin tưởng thực lực của anh trai mình, phải biết anh trai anh ta bắt đầu luyện võ từ khi còn nhỏ, đối mặt với mười mấy người anh trai anh ta vẫn có thể ung dung đối phó.
Thế nhưng những gì xảy ra tiếp theo khiến anh ta không bình tĩnh nổi nữa, thời điểm anh trai anh ta giao thủ cùng với Lý Phàm dường như đã rơi vào thế hạ phong.
Lúc anh trai anh ta xuất thủ, Lý Phàm sẽ né sang bên cạnh hoặc chặn lại. Đối với tốc độ ra quyền của bản thân anh ta cảm thấy rất tự tin, tự xưng là không có mấy người có thể tránh khỏi.
Thế nhưng Lý Phàm lại nhẹ nhàng né tránh. Lý Phàm ngáp một cái, đột nhiên trở nên nghiêm túc. Nhân cơ hội đối phương sấn tới, anh lập tức tìm được sơ hở của đối phương.