Đại Long Vương mở miệng nói: “Ai giết chết được Lý Phàm, thì tất cả của Lý Phàm, người khác cũng không được động tới.”
Nhị Long Vương cùng những người khác nhìn nhau, hoàn toàn không hiểu ý tứ trong lời nói của Đại Long Vương.
Sắc mặt của Long Hậu cũng trở nên khó coi, tuy rằng người khác không hiểu, nhưng Long Hậu bà ta biết rõ ý của Đại Long Vương nói là gì.
Thứ duy nhất bà ta coi trọng ở trên người Lý Phàm chính là chiếc chìa khóa bí mật có thể mở được kho báu Long Môn trong truyền thuyết kia.
Hơn nữa, điều quan trọng chính là ai lấy được chiếc chìa khóa Long Môn kia thì người đó sẽ là người kế thừa toàn bộ Long Môn, mà lão Long Vương nhất định sẽ ủng hộ người đó.
Những người duy nhất biết đến chiếc chìa khóa Long Môn là Đại Long Vương và Long Hậu bà, vì vậy Long Hậu bà và Đại Long Vương luôn tranh đấu gay gắt với nhau, nguyên nhân chủ yếu là vì chiếc chìa khóa Long Môn kia.
Long Hậu vẫn luôn im lặng, lúc này mới không nhịn được mở miệng nói: “Chuyện này có chút không thỏa đáng, tôi phản đối.”
Bà ta không ngờ trong chuyện này, Đại Long Vương vẫn còn nhớ nhung tới chiếc chìa khóa Long Môn kia.
“Bà nói thì không tính, bà nên hỏi ý kiến của những người khác xem sao.” Đại Long Vương bắt lấy ý nghĩ của người khác, cho nên mới nói ra mấy lời như vậy, sau đó tiếp lời: “Nếu như người của bà giết chết được Lý Phàm, đương nhiên tôi sẽ không quản tới chuyện này.”
Nhị Long Vương và những người khác không chút do dự gật đầu ủng hộ cách làm của Đại Long Vương.
Long Hậu cắn chặt răng, bà ta không nghĩ tới Đại Long Vương lại có dã tâm như vậy.
Lúc này, Long Hậu nản chí nói: “Được rồi, chủ ý này rất không tồi.”
Đại Long Vương tươi cười, cái ông ta muốn chính là kết quả như vậy.
Khi Long Hậu nhìn Đại Long Vương, trong lòng vô cùng chán ghét.
Đại Long Vương nói tiếp: “Mọi người nhất định phải đồng tâm hiệp lực cùng nhau đối phó với Lý Phàm.”
Ông ta từng giao thủ qua với Lý Phàm, nhưng vẫn không thành công, cho nên ông ta muốn mượn sức người khác diệt trừ Lý Phàm.
Hơn nữa, cho dù thủ hạ của chính ông ta không có giết chết được Lý Phàm, mà để người khác giết chết Lý Phàm thì ông ta cũng sẽ dùng hết thảy thủ đoạn đoạt chiếc chìa khóa Long Môn kia vào tay.
Nghĩ tới đây, ông ta cảm thấy bản thân thật quá cơ trí, lại còn nghĩ ra một ý tưởng như vậy.
Sau khi cuộc trò chuyện kết thúc, Đại Long Vường và Long Hậu cùng cáo biệt mọi người rời đi, có thể nói, lần này bọn họ đều lưu lại cái tâm nhãn cho nhau, đều dấu diếm kế hoạch nham hiểm.
Lúc này, thi thể của Thất Long Vương bị người thấy được, trong nhất thời không ít người hoảng sợ, bọn họ không dám nghĩ tới thi thể của Thất Long Vương lại ở chỗ này.
Đồng thời Lý Phàm cũng biết chuyện này, không khỏi cảm thấy kỳ quái, đây là tình huống gì đây, tại sao lại có thi thể của Thất Long Vương ở đây?
Chuyện này đối với anh có chút khó lường, chẳng lẽ Thất Long Vương bị người khác giết chết? Chết thì chết đi, còn chết ở trước của biệt thự của anh làm gì, cái này cũng quá kỳ lại.
Lý Phàm lắc đầu, cũng không nghĩ nhiều, anh cho rằng kết quả khác với trong tưởng tượng rất hiều, gần như nằm ngoài sức tưởng tượng của anh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!