Sau khi Hắc Vũ nhìn thấy bóng đen kia, trong lòng có dự cảm không lành, gã ta theo bản năng trốn tránh, trong lòng gần như muốn nổ tung.
Dù có né tránh bằng cách nào đi nữa, vẫn sẽ bị trúng một phát. gã ta tưởng bản thân chắc chắn sẽ chết, sau đó lại cảm thấy không khí yên tĩnh vài giây.
Hắc Vũ theo bản năng cúi đầu, lúc này mới phát hiện cái bóng đen kia hóa ra cũng chỉ là một đầu mẩu thuốc lá mà thôi.
Hắc Vũ cảm thấy bản thân vô cùng nhục nhã, chuyện này có nghĩa là gì chứ, Lý Phàm vậy mà lại dùng đầu mẩu thuốc lá để tấn công gã ta.
“Mày!” Hắc Vũ cắn răng nói, giọng nói tức giận trở nên cuồng loạn.
Lý Phàm trêu ghẹo nói: “Mày cái gì mà mày, mày nên cảm ơn tao mới đúng, may mắn đây chỉ là đầu mẩu thuốc lá, nếu như nó là viên đạn thật sự thì cái mạng nhỏ của mày chắc đã xong đời rồi.”
Vừa rồi anh không dùng chút sức lực nào, nếu không cái đầu mẩu thuốc lá kia cũng sẽ có lực xuyên thấu như viên đạn vậy, nhưng anh chỉ muốn cùng đối phương chơi đùa một chút.
Mặt mày Hắc Vũ trở nên tái mét, cho rằng Lý Phàm không cho gã ta chút mặt mũi nào, giọng nói Hắc Vũ trở nên lạnh lùng: “Hừ, một khi đã như vậy thì chớ có trách tao.”
Lúc này, Hắc Vũ cũng không nói lời vô nghĩa nữa, một lần nữa vung con dao găm lên, dao găm gần như có thể xé rách không khí, khi xuyên qua không trung phát ra tiếng xé rách của không khí.
Lý Phàm sửng sốt một chút, xem ra đối phương rất quen thuộc trong việc sử dụng dao găm, một khi đã vậy, vậy thì đây là cách tốt nhất rồi, anh cũng không có làm chuyện vô nghĩa nữa, dứt khoắc ra tay tấn công Hắc Vũ.
Mỗi lần Hắc Vũ đấu với Lý Phàm, gã ta đều cảm thấy có gì đó không ổn, thấy mọi thứ trước mắt lại vượt ngoài sức tưởng tượng.
Hắc Vũ hoảng hốt khi thấy năng lực ứng biến và tránh né nhanh chóng của Lý Phàm, mặc dù gã cũng là người đứng đầu Hắc Vũ Vệ, cũng từng bố trí sắp xếp phương thức huấn luyện ma quỷ nhất.
Bản thân gã nhận ra cho dù có bố trí phương thức huấn luyện ma quỷ mạnh mẽ tới đâu thì kết quả cuối cùng cũng không thể đả động tới Lý Phàm.
Lý Phàm tránh thoát con dao găm trong tay Hắc Vũ, dùng chiêu cầm nã thủ bắt lấy tay Hắc Vũ, Hắc Vũ phản công chiêu cầm nã thủ cũng rất được, ít ra gã còn có thể phản kháng, nhưng trong giây tiếp theo lại không cách nào phản kháng được nữa.
Xương cốt trên người Hắc Vũ phát ra tiếng răng rắc, gã không khỏi kinh ngạc, nếu không tận mắt nhìn thấy, bản thân gã cũng không dám tin tưởng đó là sự thật.
Giọng nói lạnh lùng của Hắc Vũ vang lên: “Tao biết mày là cao thủ, nếu muốn giải quyết tao thì cứ giải quyết đi.”
“Mày có công phu tốt như vậy, vì sao không thành lập một công ty vệ sĩ, mà lại bị người khác điều khiển như vậy chứ.” Lý Phàm thản nhiên nói.
Giọng điệu lúc này của Hắc Vũ có hơi mềm xuống, gã đáp: “Nếu như tao có thể thành lập công ty vệ sĩ thì tao đã thành lập nó, mắc mớ gì chờ tới bây giờ chứ.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!