Bọn họ chỉ là mấy tên xã hội đen ở tầng lớp thấp kém, làm sao có cơ hội gặp được nhân vật như Tô Mạnh... Trong đầu ai cũng chỉ dám tưởng tượng, còn chưa từng được nhìn thấy người thật.
Nhưng ngày hôm nay thì không giống như vậy.
Hôm nay, không chỉ mọi người nhìn thấy con người thật của Tô Mạnh, mà Tô Mạnh còn đích thân ra tay trước mặt bọn họ.
Trong khi Tô Mạnh đang sử dụng những kỹ năng đáng sợ của mình đánh Phương Bác và Cố Minh khiến hai người liên tục lùi về phía sau thì sự tôn sùng trong mắt những tên côn đồ kia đã không thể cưỡng lại được...
Đây là một trong Tứ Đại Kim Cang của băng nhóm Triệu Quân, chỉ có bằng nhóm Triệu Quân mới có nhân vật đáng sợ như vậy, ở thành phố Giang Lăng này, còn có ai là đối thủ của anh ta nữa?
Không chỉ xã hội đen chú ý đến cảnh tượng trên sân mà Tiêu Sách cũng chú ý đến cảnh này.
Lúc này, Tiêu Sách đã biết Tô Mạnh là cao thủ, là một trong Tứ Đại Kim Cang thành phố Giang Lăng.
Cho đến nay, Tiêu Sách còn nghe nói rằng không có một phán đoán chính xác nào về sức mạnh của Tứ Đại Kim Cang dưới quyền của băng nhóm Triệu Quân.
Nhưng vào lúc này, nhìn thấy Tô Mạnh đang không ngừng giao đấu với Phương Bác và Cố Minh, đánh Phương Bác và Cố Minh đến mức phải rút lui, Tiêu Sách hiểu rằng Tô Mạnh, một trong Tứ Đại Kim Cang ở thành phố Giang Lăng quả không phải là hư danh.
Tuy nhiên, để Tô Mạnh hạ gục được Phương Bác và Cổ Minh trong một thời gian ngắn như vậy cũng không phải chuyện dễ dàng.
Về cơ bản mà nói, Phương Bác và Cố Minh không hề thua kém Tô Mạnh.
Chỉ là thực lực của Phương Bác và Cố Minh được nâng cấp chưa tới nửa tháng, thực lực cũng chưa thực sự được phát huy, cho nên bọn họ chỉ có thể cố cầm cự Tô Mạnh, mặc dù bị Tô Mạnh đánh đến mức không ngừng thụt lùi về sau, nhưng cũng không đến mức thất bại.
Nếu kinh nghiệm võ công của hai người đáng sợ như Hàn Tô, e rằng người tên Tô Mạnh này sẽ bị Phương Bác và Cố Minh đánh bại khi phải đối mặt với hai người bọn họ.
Khi cuộc chiến khốc liệt trên sân kéo dài gần năm phút, cuối cùng Tiêu Sách cũng đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
Để kích thích tầng ba Tiên Thiên Công có giới hạn thời gian, không thích hợp để hai người tiếp tục giằng co với Tô Mạnh.
“Hai cậu quay lại đi, người này, giao cho tôi.”
Giọng nói thản nhiên của Tiêu Sách vang lên bên tai Phương Bác và Cố Minh.
Lúc này Phương Bác và Cố Minh mới chợt nhận ra.
Vừa rồi họ nhập tâm quá mức đến nỗi quên cả thời gian.
Lúc này, tranh thủ lúc Tô Mạnh đang ngẩn người, Tiêu Sách bước ra giữa sân.
Đối với hai người bọn họ mà nói, bọn họ đã học được rất nhiều từ lần đối đầu với Tô Mạnh vừa rồi, vì vậy không cần phải chấp nhất đấu với Tô Mạnh.
Bên kia Tô Mạnh hơi sững sờ khi nhìn thấy hai người bọn họ đã bị Tiêu Sách đuổi xuống, anh ta còn đang đứng ngay ra đó.
Vốn dĩ anh ta còn muốn hỏi về bí thuật của hai người họ.
Nhưng khi Tiêu Sách lên tiếng thì Tô Mạnh mới nhận ra rằng thực lực của hai người kia chưa phải là cao nhất.
Vừa rồi Tiêu Sách ngồi trên ghế, toàn thân không hề toát ra một tí uy lực nào nên Tô Mạnh lơ là, không để ý đến Tiêu Sách.
Nhưng lúc này Tiêu Sách đã đứng dậy, một luồng khí thế vô hình từ trên người Tiêu Sách nổi lên, hùng vĩ như núi, mang đến cho Tô Mạnh một cảm giác không thể lay chuyển, Tô Mạnh đột nhiên trở nên căng thẳng.
Anh ta không ngờ ở một nơi nhỏ bé như thế này lại xuất hiện ba vị cao thủ.
Trong lúc nhất thời, trong mắt Tô Mạnh hiện lên một chút nghi hoặc.
“Cậu chính là cao thủ đã hạ Lộ Bá?”
Nhìn vẻ mặt lãnh đạm của Tiêu Sách, cuối cùng Tô Mạnh cũng nhớ ra Lộ Bá đã từng miêu tả với Tô Mạnh về người đã đánh bại anh ta, người này rất phù hợp với phong cách của Tiêu Sách.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!