Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, mười mấy vị cao thủ của Lý Lâm đã gục hơn phân nửa.
Bây giờ Lý Lâm đã biến sắc, anh ta cảm thấy không khỏe, trong lòng cũng ớn lạnh, anh ta bị sự cường đại của Tiêu Sách dọa sợ.
Nhưng Vu Chính thì không bị hù dọa.
Ông ta biết rõ thực lực của Tiêu Sách, đám người thầy Vương gần như vô địch trong mắt ông ta cũng không phải là đối thủ của Tiêu Sách, bọn họ đều bị Tiêu Sách đánh bại dễ dàng.
Cho nên Vưu Chính cũng không thấy lạ khi Tiêu Sách có thể làm được đến mức độ này.
Khi ông ta phát hiện khoảng cách của Tiêu Sách cùng Cao Cấn Băng đang xa dần, ánh mắt của ông ta chợt sáng lên một cách điên cuồng.
Lúc này là cơ hội tốt nhất để kiểm soát Cao Cấn Bằng!
Nếu như có thể kiểm soát Cao Cấn Băng thì ông ta có thể lấy cô ta để trao đổi. Chắc chắn Tiêu Sách không muốn xảy ra chuyện gì, cậu ta sẽ lấy tin tức của Vưu Bằng để đổi lại.
Nghĩ đến đây, Vưu Chính lập tức hành động.
Ông ta vung tay lên, nhanh chóng nói: “Tôi đã ngưỡng mộ cô Cao Cấn Bằng đã lâu. Mời cô Cao theo tôi, tôi muốn nói chuyện với cô Cao.”
Nói xong, đàn em của ông ta lập tức hiểu ý, bọn họ nhanh chóng tiến đến gần Cao Cấn Bằng.
Lúc này, Tiêu Sách đang giải quyết Lý Lâm cùng bọn đàn em, cách Cao Cấn Băng hơn mười mét nên không có thời gian cứu.
Mà Vưu Chính tin rằng, tuy đàn em của ông ta không phải đối thủ của Tiêu Sách nhưng trước khi Tiêu Sách phản ứng kịp, bọn họ vẫn có thể khống chế một người gầy yếu như Cao Cẩn Băng một cách dễ dàng.
Nếu như chỉ có chuyện này mà không làm được, thì đàn em của ông ta nên đập đầu tự tử đi!
Ông ta thấy đàn em của mình đã đến trước mặt Cao Cấn Băng, dường như có thể bắt cô ta lại trong một giây tiếp theo, mà Tiêu Sách vẫn không có chút phản ứng nào...
Vưu Chính lập tức mỉm cười tỏ vẻ thắng lợi.
Giống như ông ta nghĩ, Cao Cấn Bằng là điểm yếu của Tiêu Sách.
Một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, Vưu Chính không tin Tiêu Sách sẽ không để ý đến sống chết của cô ta.
“Tiêu Sách, nếu cậu không muốn cô ta xảy ra chuyện gì, thì tốt nhất là cậu đứng... đứng.” Vưu Chính mở miệng hét lên với Tiêu Sách, nhưng ông ta chưa kịp nói xong thì ông ta đã không kêu nổi.
Bởi vì tên đàn em suýt chút nữa bắt được Cao Cấn Bằng đột nhiên ngã xuống bên cạnh “Cao Cấn Băng, tựa như trúng độc.
Điều này làm Vưu Chính lập tức trợn mắt há mồm.
Dường như tiếng kêu của ông ta thu hút sự chú ý của Tiêu Sách,
Tiêu Sách bỏ qua đàn em của Lý Lâm, cũng không để bảo vệ Cao Cấn Băng mà lại đi về phía
ông ta.
Chuyện này làm Vưu Chính cảm thấy sợ hãi. May mà bên cạnh ông ta có không ít vệ sĩ, bọn họ lập tức phản ứng kịp, một phần thì hợp thành bức tường để cản Tiêu Sách, một bộ phận khác thì bảo vệ Vưu Chính, muốn mang Vưu Chính rời đi.
.
Những giây tiếp theo, đám người ngăn cản Tiêu Sách bị anh xé ra dễ như trở bàn tay, người ngã rạp, không thể cản được Tiêu Sách dù chỉ một giây.
Chuyện này làm Vưu Chính hoảng sợ, ông ta nấp ở đằng sau đàn em.
Bây giờ đàn em của ông ta cũng không thể lo nổi, rõ ràng biết bản thân không phải đối thủ của Tiêu Sách nhưng vẫn liều mạng đi lên vây quanh anh, thế nhưng cũng đi theo vết xe đổ.
Thực lực của những người này cũng không tệ, nếu không cũng sẽ không được trở thành vệ sĩ của Vưu Chính, nhưng mà thực lực của bọn họ lại chênh lệch với Tiêu Sách quá xa.
Đùng đùng đùng.
Tiêu Sách đánh bay mấy người cuối cùng ra ngoài dễ như trở bàn tay, bên cạnh Vưu Chính chỉ còn lại hai tên vệ sĩ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!