Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tiêu Sách nghe vậy lập tức nhíu mày. 

Đương nhiên anh biết Lâm Bán Thành sẽ dùng lợi ích để thuyết phục anh giúp đỡ. Nhưng Tiêu Sách không cảm thấy chút lợi ích đó đáng để sa vào chuyện tranh giành nhà họ Lâm. 

Nhà họ Lâm có thể cho anh cái gì? 

Tiền? 

Trong kế hoạch của Tiêu Sách, cho dù sau này không có sự giúp đỡ của nhà họ Lâm, chỉ cần tiếp tục phát triển thuận lợi, anh cũng có thể nhanh chóng kiếm đủ tiền. 

Cho dù nhà họ Lâm cho anh mấy trăm vạn, mấy nghìn vạn, thậm chí là hơn một trăm triệu Tiêu Sách cũng cảm thấy không đáng để đắc tội với một thế lực lớn như vậy. 

Ngoài tiền ra còn có gì? 

Quyền lợi? 

Giờ nhà họ Lâm chỉ là nhà làm kinh doanh, bọn họ không có cách nào để cho bản thân quyền lợi, coi như là hứa đi, thì cũng chỉ là hứa suông, sau này khó mà thực hiện. 

Còn cái gì có thể khiến Tiêu Sách động lòng, thậm chí vì nó mà không màng tất cả, đắc tội với thế lực lớn, cuốn vào cuộc tranh giành của nhà họ Lâm? 

ít nhất thì Tiêu Sách nghĩ không ra. 

Anh lắc đầu, có chút cỏ lời nhìn Lâm Bản Thanh. 

Sắc mặt Lâm Bản Thanh lập tức trở nên tái nhợt, không còn vẻ lạnh lùng kiêu ngạo trước đó, mà có chút hoảng loạn và thất vọng. 

Dáng vẻ này của cô ấy khiến Tiêu Sách có chút đau lòng. 

“Chẳng lẽ thực sự hết cách rồi sao." Cô ấy nói lí nhí, nhíu chặt mày. 

Tiêu Sách không nói gì, bởi vì anh sợ mình mềm lòng. 

Theo lý trí mà tiến tới, quyết định của anh phải tuyệt đối chính xác, anh đã cân nhắc về nhiều yếu tố của các phương diện, cũng đã phân tích lợi và hại mới đưa ra quyết định như vậy. 

Nhưng từ trước đến nay, con người không chỉ là động vật sống bằng lý trí. 

Nếu người đang trong hoàn cảnh giống như bây giờ là dì Hàn, hoặc là Phương Bác, Tiêu Sách chắc chắn sẽ ra tay không chút do dự, bất luận là đắc tội với ai cũng không quan trọng. 

Nhưng với Lâm Bán Thanh, quan hệ giữa Tiêu Sách và cô ấy chỉ là tình cờ gặp nhau vài lần mà thôi, thậm chí còn không phải là bạn bè. 

Anh áy náy nhìn Lâm Bán Thanh lần nữa, đời người vốn có nhiều điều phải đành chịu, mỗi một người đều phải đối mặt, không phải lần nào cũng có người giúp đỡ. 

Lâm Bán Thanh hít một hơi thật sâu để mình dần dần bình tĩnh trở lại. 

Cô ấy định thử lại lần cuối cùng, mở miệng hỏi: “Tiêu Sách, chỉ cần anh có thể ra tay cứu ông nội của tôi, anh cần bao nhiêu tiền thì cứ việc nói, tôi sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng cho anh.” 

Tiêu Sách lắc đầu nói: “Đây không phải là vấn đề tiền, mặc dù tôi cần tiền, nhưng sẽ không dùng cách này để kiếm tiền, nếu như cô có thể cứu ông cụ Lâm ra ngoài, tôi vẫn sẽ ra tay, chữa bệnh miễn phí cho ông cụ Lâm, cho đến khi bệnh tình của ông cụ Lâm hoàn toàn hồi phục.” 

“Nhưng nếu là tình hình như bây giờ...” 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!