Vừa rồi, anh ra tay nặng như vậy, trực tiếp hạ gục ba cao thủ của băng nhóm Triệu Quản.
Lúc Tiêu Sách bước ra, mới nhìn thấy gần trăm tên cỏn đồ đang nhìn chằm chằm vào bọn họ, cũng có thế ra tay với họ bất kỳ lúc nào.
Nhưng Tiêu Sách đã đánh tàn phế Tam Đại Kim Cang, hơn nữa Tam Đại Kim Cang còn trở thành con tin của Tiêu Sách, đám côn đồ này đương nhiên sẽ không dám ra tay.
Đối với người khác mà nói, những tẽn cồn đồ lúc này sợ ném chuột vỡ bình nên không dám xông lên quấy rầy, dù sao thì
bọn chúng cũng làm Tiêu Sách thấy khó chịu, anh còn muốn dùng đám côn đồ này cho Phương Bác và Cố Minh luyện tập, bây giờ đám côn đồ này ngay cả làm phiền cũng khỏng dám, còn luyện tập thế nào được?
Nhưng chuyện này cũng không phải không thế thay đối được.
Nụ cười trên mặt anh ngày càng xán lạn, ánh mắt lộ vẻ cười cợt.
Ba người Tiêu Sách tiếp tục đi theo Tam Đại Kim Cang, tiến về phía trước.
Rất nhanh, mọi người đi ra khỏi khu ố chuột, đến trước mười mấy chiếc xe thương vụ.
Trên đường đi, đám con đồ băng nhóm Triệu Quân chì nhìn Tiêu Sách bằng ánh mắt hung ác, nhưng lại không dám hó hé
gì-
Tam Đại Kim Cang của băng nhóm Triệu Quân vẫn còn trong tay Tiêu Sách, chỉ cần Tiêu Sách khẽ động đậy, Tam Đại Kim Cang này phải chịu thiệt ngay, vì vậy đám côn đồ này không có có bất kỳ hành động nào.
Cuối cùng, Tiêu Sách bước đến phía trước một chiếc xe thương vụ, anh chỉ vào chiếc xe thương vụ, nói với đám người Trương Cường: “Tôi muốn lấy chiếc xe này, nếu các người không muốn chết, vậy thì ngồi cùng với bọn họ đi.”
Tiêu Sách tiến lên một bước, trực tiếp mở cửa xe ra, sau đó đưa Phương Bác và cố Minh vào trong xe, ngang ngược nói với Tam Đại Kim Cang của băng nhóm Triệu Quân.
vẻ mặt Tam Đại Kim Cang chợt sửng sốt, không thể tưởng tượng nối.
Tuy ba người đều thất bại trong tay Tiêu Sách, cũng được mở mang về thực lực của Tiêu Sách.
Nhưng bây giờ bọn họ có đội ngũ gần trăm người, trong tay còn có dao găm ống thép, nếu cùng nhau xông lên, lẽ nào không giải quyết được ba người sao?
Tiêu Sách lại không coi bọn họ là con tin, yên tâm đế ba người họ đi như vậy sao?
Nhưng lúc Tiêu Sách đóng cửa xe, Tam Đại Kim Cang mới thật sự biết được, thì ra Tiêu Sách không quan tâm đến bọn họ thật…
Phút chốc Tam Đại Kim Cang vừa thấy may mắn, vừa thấy tức giận.
Bọn họ chính là Tam Đại Kim Cang trong băng nhóm Triệu Quân, vậy mà lại bị người ta xem thường như thế!
Tuy đây là cơ hội cho ba người họ trở mình, nhưng ba người bị Tiêu Sách khinh thường như vậy, trong lòng họ đương nhiên rất khó chịu.
Lúc này đám người Trương Cường rất bực bội, mấy người họ thề ngầm, lát nữa nhất định phải dạy cho ba người Tiêu Sách một bài học…
Còn đám côn đồ sau lưng họ đã muốn ra tay từ lâu, bây giờ bỗng nhiên có cơ hội, điều này khiến đám cỏn đồ vô cùng kích
động.