Nhưng hiện giờ, bản thân Phương Bác và Cố Minh đẫ tăng lên đến tầng ba Tiẻn Thiên Công, thực lực của bọn họ cũng đã được nâng lên rất nhiều, tuy hai người còn chưa thế phát huy thực lực ra ngoài, nhưng đã có thế chống lại Tỏ Mạnh.
Nếu hai người thực sự phát huy được thực lực của mình, thì cả hai người có thế tùy ý ngang ngược trong băng nhóm Triệu Quân rồi…
Hơn nữa bọn họ còn có Thủy Oa và Tiêu Sách, người mà hai người bọn họ vẫn chưa biết rõ được thực lực.
Nhưng bọn họ có thể chắc chắn rằng thực lực hiện giờ của Tiêu Sách đã đạt đến mức cực hạn, không ai có thế địch lại Tiêu Sách.
Sau khi Tiêu Sách đến băng nhóm Triệu Quân, nhất định không ai có thế đánh lại anh.
Khi hai người càng ngày càng mạnh, sự hiểu biết của họ về sức mạnh của Tièu Sách càng ngày càng rõ ràng.
Nhất thời, trong mắt Phương Bác và Cố Minh hiện lên tinh thần chiến đấu rực lửa.
Sau khi Tiêu Sách dặn dò Phương Bác và cố Minh, anh đi đến Tập đoàn Dược phẩm Tinh Quang.
Kế từ lần trước Tiêu Sách muốn vào phòng thí nghiệm ngầm của Cao Cấn Băng, lại phát hiện mình không có có quyền đó, Tiêu Sách cũng đã không đến đây nữa.
Và khi nghĩ đến việc anh nhận nhầm Cao cấn Băng là Thiên Diệp, nên đã xảy ra chuyện như vậy trên ghế sofa ở phòng làm
việc, Tiêu Sách không khỏi cảm thấy da đằu có chút tê dại.
Tiêu Sách hoàn toàn không biết phải làm thế nào đế giải quyết vấn đề này.
Nhưng Tiêu Sách cũng cảm thấy may mắn vì Cao cấn Băng đã đối mật khấu vào phòng thí nghiệm, nếu không hai người gặp nhau chỉ sợ là sẽ rất xấu hổ, anh nên trực tiếp xin lỗi, hay giải thích trước rồi lòng vòng một hồi đây?
Cho dù xử lý thế nào, anh cũng cảm thấy không được!
Hiện giờ khỏng gặp nhau là cách tốt nhất, nhưng bọn họ vĩnh viễn không gặp nhau cũng không được.
Trên danh nghĩa, Tiêu Sách vẩn là vệ sĩ của Cao cấn Băng, đồng thời là cố đông lớn thứ hai của Dược phấm Tinh Quang, với hai điếm này, anh rất khó tránh khỏi việc phải gặp mặt Cao Cấn Băng.
Và ngay cả khi Tiêu Sách từ chức vệ sĩ của Cao cấn Băng, không quan tâm đến cố phần của Dược phẩm Tinh Quang…
Anh vẫn có mối liên hệ chặt chẽ với Thiên Diệp.
Thiên Diệp là người phụ nữ của anh.
Vê phần Thiên Diệp, chác chân cô ta không thế rời khỏi Cao Cấn Băng, trừ khỉ sau này Tiêu Sách sẽ không bao giờ gặp Thiên Diệp nữa, nếu không nhất định anh sẽ phải gặp Cao cấn Băng…
Nhưng muốn Tiêu Sách không gặp Thiên Diệp nữa, anh không
Có lẽ Tiêu Sách không thế cho Thiên Diệp một lời hứa hẹn, nhưng cái kiểu tra nam chơi xong rồi để lại vài tờ giấy vệ sinh thì anh không thế làm được.
Quan trọng hơn, sau khi trải qua những điều tốt đẹp khi ở bên cạnh Thiên Diệp, anh không có cách nào từ bỏ cô ta.
Trong khi suy nghĩ về cách giải quyết vấn đề với Cao cấn Băng, Tiêu Sách đã bước vào Tòa nhà Dược phẩm Tinh Quang.
Có rất nhiều quản lý điều hành cấp cao của công ty ở dọc đường nhìn thấy Tièu Sách bước vào, họ liên tục chào hỏi Tiêu Sách, Tiêu Sách thờ ơ đáp lại và khéo léo gật đầu chào.
Cảm giác được tôn trọng này khiến Tiêu Sách cảm thấy rất sảng khoái.
Lần trước vì chuyện của Trầm Y, toàn bộ công ty đã biết Tiêu Sách là cố đồng lớn thứ hai của công ty, vì vậy dù là bất kỳ ai có thân phận ở Dược phấm Tinh Quang đều biết đến Tiêu Sách.
Vài phút sau, Tiêu Sách đi bộ đến khu vực nghỉ ngơi trên tầng cao nhất của Dược phấm Tinh Quang.
Khi Thiên Diệp nhìn thấy Tiêu Sách, cô ta ngạc nhiên đến ngơ ngẩn cả người.
“Tiêu Sách! Anh đã trở lại!”
Niềm vui sướng và sự phấn khích vụt qua trong mát Thiên Diệp, rất nhanh đã bị cô ta thu lại, nhưng sự thay đối nhỏ trên vẻ mặt kia đã làm trái tim của Tiêu Sách ấm lên.