Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị - tác giả Vòi Rồng (bản mới)

Một khi bị Tống Chỉ Vân bắt được, chắc chắn cô sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh như thế.
Tống Chỉ Vân có phản ứng như vậy anh cũng có thế hiếu được, dù sao thì trong lúc mơ hồ anh đã làm nhưthế với hoa khôi mạnh mẽ háo thắng…
Nhưng dù Tống Chỉ Vân có căm thù anh hơn nữa, trong tình huống không có bằng chứng, Tống Chỉ Vân cũng không thể buộc tội anh được.
Cùng lắm anh cũng chỉ bị nhốt hai mươi bốn tiếng mà thôi, sau hai mươi bốn tiếng, Tống Chỉ Vân sẽ không thế làm gì được anh, Tiêu Sách đương nhiên không sợ…
Rất nhanh đã đến giờ ăn cơm tối.
Hai cảnh sát bưng một khay cơm đến trước mặt Tiêu Sách, đưa cho Tiêu Sách xong, ánh mắt bọn họ chợt lộ vẻ cười cợt.
Tuy vẻ cười cợt này chợt hiện lên rồi biến mất ngay, nhưng vẫn bị Tiêu Sách nhìn thấy rõ ràng.
“Hửm, lẽ nào trong thức ăn có vấn đề?”
Tiêu Sách chợt nghi ngờ.
Nhưng suy nghĩ này cũng chỉ chợt lóe lên mà thôi, sau đó Tiêu Sách bèn đập tan nghi ngờ này.
Cho dù Tống Chỉ Vân có căm hận anh hơn nữa cũng không dám giở trò trong thức ăn…
Năm phút sau, Tiêu Sách đã ăn sạch thức ăn trong khay.
Dù sao anh cũng đã không ăn gì cả ngày rồi, bụng anh thấy hơi đói, tuy thức ăn trong trại tạm giam này không vừa miệng lắm, nhưng vẫn có thê’ chấp nhận được.
Tiêu Sách không hề biết, vào lúc anh ăn cơm, thông qua màn hình camera giám sát ở đầu bên kia, Tống Chỉ Vân đang bình tĩnh theo dõi anh.
Chỉ là không ai nhìn ra, lúc này trong ánh mắt Tống Chỉ Vân đang bùng lên một ngọn lửa.
“Tiêu Sách, lần này anh chết chắc rồi, tôi không tin, với cách này của tôi còn không làm anh cúi đầu nhận tội được. Dám sàm sỡ tôi, xem tôi từ từ hành hạ anh…”
Tống Chỉ Vân tận mắt nhìn thấy Tiêu Sách ăn từng miếng hết khay thức ăn, vẻ mặt cô đầy sát khí tự nhủ.
Trong phòng thấm vấn.
Sau khi Tiêu Sách ăn hết khay thức ăn xong, bỗng nhiên anh cảm thấy bụng mình hơi khó chịu.
“Hửm? Chuyện gì thế này? Lẽ nào cô nàng Tống Chỉ Vân giở trò trong thức ăn của mình thật?”
Tiêu Sách hơi cạn lời.
Lúc này, anh cảm nhận trong dạ dày có một loại thuốc tiết ra đang điên cuồng làm tổn hại dạ dày, khiến dạ dày anh không thể tiêu hóa bình thường được.
Nhưng, vào lúc loại thuốc này tiết ra gây tổn hại dạ dày anh, Tiêu Sách lại cảm nhận được đại thực bào trong cơ thế anh đã cắn nuốt hết thuốc từ bên ngoài vào với khả năng căn nuốt vô cùng mạnh mẽ, nháy mắt đã làm các chức năng của dạ dày khôi phục lại bình thường.
Mọi thứ cũng xảy ra trong chớp mắt mà thôi.
“Mẹ kiếp, độc ác thật, lại là thuốc xố…’
Bây giờ, cuối cùng Tiêu Sách cũng biết Tống Chỉ Vân đã bỏ thêm thứ gì vào thức ăn, thì ra là thuốc xo.
Hơn nữa lại còn là thuốc xổ cực mạnh.
Thể chất như anh còn không chịu được, phải nhờ đến đại thực bào trong cơ thể cắn nuốt, nếu người bình thường ăn phải loại thuốc này, Tiêu Sách tin rằng nửa tháng sau cũng chưa ngồi dậy được.
Người phụ nữ này, quá thâm độc…
Theo hiểu biết của Tiêu Sách về Tống Chỉ Vân, phút chốc anh đã đoán ra, đây chắc chắn là trò do Tống Chỉ Vân nghĩ ra.
May mà hệ thống miễn dịch trong cơ thế anh đã đạt đến trình độ cao nhất, đại thực bào lại càng mạnh mẽ không gì sánh bằng, chút trò trẻ con này của Tống Chỉ Vân không hề ảnh hưởng đến anh chút nào.
Nhưng Tiêu Sách đương nhiên sẽ không tha cho Tống Chỉ Vân.
Bây giờ anh tương kế tựu kế, ôm bụng gọi cảnh sát gác cửa cho anh đi vệ sinh, khiến hai cảnh sát gác cửa hiểu ý bật cười.
Hai người mở còng tay cho Tiêu Sách, tự mình giám sát Tiêu Sách, để Tiêu Sách vào nhà vệ sinh.
Một phút sau.
Hai phút sau.
Cả nửa tiếng đồng hồ trôi qua.
Tiêu Sách vẩn chưa ra ngoài…
“Tiêu rồi… không phải lần này đội trưởng Tống sẽ chỉnh chết Tiêu Sách luôn chứ, đó là thuốc xổ cực mạnh, với liều lượng của đội trưởng Tống, cho dù là một con voi cũng có thể gục ngã…”
“Yên tâm đi, thuốc này chỉ làm rối loạn hệ thống dạ dày, sẽ không gây nguy hiểm đến tính mạng, cùng lắm là bị giày vò một trận, sẽ không có nguy hiếm gì đâu…”
Hai người vừa thảo luận, vừa không nhịn được bật cười thành tiếng.
Hai người thảo luận những gì, đương nhiên đều bị Tiêu Sách nghe thấy hết.
“Quả nhiên là Tống Chỉ Vân làm, mình lại muốn xem thử, rốt cuộc người phụ nữ này muốn chơi đùa kiểu gì, lại dám bỏ thuốc xổ cho mình, xem ra lần trước chưa dạy dỗ đàng hoàng…”
Khóe miệng Tiêu Sách lộ ra nụ cười chế giễu, sau đó anh lại ôm bụng đi ra khỏi phòng vệ sinh.
Mười phút sau, Tiêu Sách lại bị hai cảnh sát nhốt vào phòng thẩm vấn, đồng thời khóa Tiêu Sách vào cái ghế trong phòng thấm vấn.
Trước khi đi, ánh mắt hai cảnh sát còn lộ vẻ đồng cảm, bọn họ đã cảm nhận sâu sắc được sự lợi hại của Tống Chỉ Vân.
Hai người vừa đi chưa được bao lâu đã gặp phải Tống Chỉ Vân lạnh lùng.
“Chuẩn bị sẵn sàng chưa? Hai người các cậu tắt camera giám sát trong phòng này đi, sau đó đến hành lang trông chừng, không có lệnh của tôi, không được cho người khác vào, nghe rõ chưa?”
Giọng điệu hờ hững vang lên lanh lảnh.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!