Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị - tác giả Vòi Rồng (bản mới)

Giờ phút này, bên trong đại viện của khu nhà ổ chuột, Phương Bác và Cố Minh linh hoạt giống như hai con báo, liên tục chạy vòng quanh người Thủy Oa, thủ thế chờ cơ hội, bầu không khí căng thẳng đến cực điểm.
“Anh Thủy, lần này tôi và cậu Cô’ nhất định sẽ đánh bại được anh, anh cũng hãy cẩn thận đó.”
Vừa nói xong, Phương Bác bỗng duỗi tay ra phá vỡ thế cục căng thẳng này đi, cả người phía sau lập tức lao tới với tốc độ tên bắn, trực tiếp lao tới tiếp cận Thủy Oa, đồng thời vung nắm đấm lên.
Còn CỐ Minh cũng xông lên, vừa đồng điệu phối hợp với Phương Bác mà đánh vào bên dưới.
Vốn dĩ, lúc Thủy Oa nghe được Phương Bác nói muốn đánh bại mình, khóe môi của anh ta còn lộ ra nụ khẩy, còn đang chuẩn bị đả kích Phương Bác vài câu.
Nhưng mà giây sau đó, Phương Bác và Cố Minh đồng loạt tấn công tới, Thủy Oa mất cơ hội chủ động, chỉ thoắt cái đã rơi vào thế bị động.
Lúc này Thủy Oa mới hiếu ra, hóa ra mới vừa rồi Phương Bác và Cố Minh làm thế là vì muốn làm anh ta xao nhãng.
“Hay lắm, dám giở trò với tôi.’1
Thủy Oa có chút hứng thú muốn xem hai người kia định giở trò gì, cũng đồng thời vào giây phút ngàn cân treo sợi tóc này mà triển khai Tiên Thiên Công.
Đây là lần đầu tiên mà Thủy Oa triến khai Tiên Thiên Công.
Lần này, bản thân Thủy Oa cũng muốn em thử thực lực của mình có thể tăng được bao nhiêu rồi.
Trong phút chốc, Thủy Oa có cảm giác thực lực trên người mình điên cuồng trào dâng, từ sức mạnh, tốc độ hay là phòng ngự đều như thăng lên cấp bậc cao hơn.
Còn về nắm đấm của Phương Bác và Cố Minh, lúc vung tới trước mặt Thủy Oa thì cũng trở nên vô cùng chậm chạp.
Thủy Oa lúc này thong thả tung ra hai nắm đấm của mình, cũng thoáng chừa lại một phần sức mạnh, sau đó đối diện trực tiếp với Phương Bác và CỐ Minh, không có một chút thừa thải nào cả.
Một lực va chạm nguyên bản.
Uỳnh!
Một tiếng nổ lớn vang lên khiến cả sân lại thoáng rung chấn.
Sau đó, Phương Bác và Cố Minh đều bị đánh lùi lại vài bước, ngã xuống đất.
“Lại có thế khiến sức mạnh của mình tăng lên gấp bội như vậy! Mặc dù Phương Bác và Cố Minh cũng đều đạt tới cảnh giới Tiên Thiên Công tầng thứ ba rồi, nhưng mà sức lực của hai người họ vốn dĩ khác hoàn toàn với sức lực của mình.”
Trong mắt Thủy Oa bỗng lóe lên một tia sáng.
Cùng là tu luyện Tiên Thiên Công, nhưng mà tố chất cơ thể của Thủy Oa vốn dĩ mạnh hơn Phương Bác và Cố Minh rất nhiều, dĩ nhiên sức mạnh cũng sẽ khác.
Mà trận đánh vừa nãy cũng đúng lúc được Tiêu Sách thu hết vào trong tầm mắt rồi.
Giờ phút này, Tiêu Sách từ trong nhà bước ra nhìn Phương Bác và Cố Minh lúc này đã như không có chuyện gì mà đứng lên ở kia, khóe miệng cũng khẽ cong lên một nụ cười hài lòng, nói:
“Rất tốt, vừa nãy hai cậu có thể đỡ được một chiêu với Thủy Oa, mặc dù Thủy Oa là cố ý nương tay, nhưng mà bao nhiêu đó cũng đủ để chứng minh thực lực của hai người trong hai ngày nay đã tiến bộ nhanh như gió.”
Dĩ nhiên, Tiêu Sách cũng biết sở dĩ hai người họ có tiến bộ lớn như vậy, nguyên nhân chủ yếu chính là nhờ Thủy Oa dạy dỗ được.
Căn cốt của Phương Bác và Cố Minh đã đủ thuần chất rồi, có kém cũng là về mảng chiêu thức mà thôi. Hơn hết bây giờ được Thủy Oa chỉ dẫn, cả hai đã nắm vững được sơ bộ về kỹ xảo phát lực, trở thành một cao thủ không thua kém gì Hàn Tô cả.
Dĩ nhiên là Hàn Tô của lúc trước, chứ không phải là Hàn Tô sau khi tu luyện tới tầng thứ ba của Tiên Thiên Công rồi.
Nhưng mà như vậy thôi cũng đã rất khủng bố, lúc trước chỗ dựa lớn nhất của nhà họ Lâm chính là Hàn Tô, còn hơn Long Ngũ và Long Thất hẳn một bậc nữa cơ.
“Ánh Sách, điều tra sao rồi, rốt cuộc là ai đã mai phục bọn em vậy, lần này ông đây nhất định sẽ đánh cho kẻ đó tàn phế luôn.”
Sau khi nghe Tiêu Sách khẳng định được bản lĩnh của mình, Phương Bác lúc này vốn đã không dằn được sự phẫn nộ trong lòng nữa rồi. Hai ngày nay anh ấy cố gắng tập luyện chính là vì lúc này thôi.
“Ngủ một giấc đi, sáng mai tôi sẽ dắt các cậu tới đó càn quét.” Nhìn Phương Bác có chút nôn nóng, Tiêu Sách chỉ lộ ra nụ cười có chút hờ hững.
Anh đã bảo Lâm Bán Thanh điều tra hai ngày rồi, tin rằng tối nay người kia sẽ có kết quả lại cho mình thôi.
Dù sao thì điều tra manh mối kiểu này hình như cũng chỉ cần hai ngày thôi cũng đã đủ có được rõ ràng rồi.
Quả nhiên, tầm hơn mười giờ đêm, Tiêu Sách nhận được cuộc gọi tới của Lâm Bán Thanh.
“Đã điều tra xong rồi à?” Tiêu Sách không nói mấy lời khách sáo với Lâm Bán Thanh, trực tiếp hỏi vào chủ đề.
“Là một người tên là anh Pháo Hỏa làm ra, không biết anh Sách có biết người này không.” Lâm Bán Thanh ở đầu dây bên đây thoáng tò mò hỏi tới.
“À, lại là anh ta à. Tên này tôi biết, tôi và anh ta có chút xích mích, nếu như là anh ta làm ra thì cũng khá là thuyết phục.”
“Chờ xíu tôi sẽ gửi địa chỉ chỗ anh ta ra vào qua cho anh.”

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!