Nhưng mà, hai người hiện tại cũng coi như là người có võ rồi, chỉ cần có thế nắm vững được kỹ thuật và khống chế sức mạnh trong cơ thể của mình thì đi đối phó với mấy gã giang hồ cũng không thành vấn đề.
Tiêu Sách khẽ gật đầu với cả hai, sau đó ra khỏi khu nhà ổ chuột.
Vừa mới ra tới thì Tiêu Sách đã gọi điện thoại cho Lâm Bán Thanh.
Nói tới lại nhớ, đã lâu rồi anh không có gặp mặt Lâm Bán Thanh, vừa nghĩ tới dáng người bốc lửa cùng khí chất lạnh lùng của người kia thì trong lòng Tiêu Sách đã cảm thấy hừng hực rồi.
“Tiêu Sách?” Đầu dây bên kia là một giọng nói không giấu được nét kinh ngạc.
Nên biết, trước giờ Tiêu Sách không có gọi điện thoại cho cô ta, Lâm Bán Thanh hiện tại có chút bất ngờ.
“Là tôi đây, tôi có chuyện cần cô giúp đỡ.”
“Anh nói đi, chỉ cần là chuyện tôi có thế làm được thì sẽ giúp anh hết mình.” Lâm Bán Thanh không chút nghĩ ngợi, lập tức đồng ý.
Mặc dù cô không biết Tiêu Sách muốn giúp chuyện gì, nhưng mà nhà họ Lâm nợ Tiêu Sách quá nhiều.
Nghe thấy Lâm Bán Thanh đồng ý nhanh như thế, Tiêu Sách cũng không do dự, lập tức nói chuyện CỐ Minh và Phương Bác bị người khác phục kích ở khu nhà ổ chuột, hy vọng nhà họ Lâm có thể giúp điều tra chuyện này.
Lâm Bán Thanh nghe xong, trực tiếp đồng ý, sau đó sắp xếp cho người đi điều tra chuyện này.
Sau khi giúp Thủy Oa, Phương Bác và Cố Minh tăng thực lực, nội khí trong cơ thể Tiêu Sách đã thiếu mất gần một nửa rồi.
Kiểu dùng thực lực của mình để giúp thực lực của người khác tăng cao như này, nếu để những võ giả khác biết được chỉ e sẽ sợ đến giật bắn mình.
Hành động này có thê’ được xếp vào loại những hành động điên rồ.
Thậm chí nếu không cẩn thận sẽ kích nổ huyệt đạo của đối phương, khiến người kia trở thành một người tàn phế.
Nhưng mà, dưới sự khống chế nội khí vô danh nghịch thiên của Tiêu Sách, những chuyện này đều không có xảy ra.
Kế tiếp hai ngày sau đó, Tiêu Sách vẫn luôn ở trong phòng làm việc của khu nhà ổ chuột, khôi phục nội khí của mình, cố gắng triệt để hoàn toàn bạo khí bên trong cơ thế của mình.
Từ sau lần Tiêu Sách tận dụng đại thực bào mà chiếm đoạt phần lớn sát thủ đó, bạo khí trong cơ thể anh vẫn luôn là một mối đe dọa khiến Tiêu Sách không lúc nào ngừng lo lắng.
Cũng may, trải qua quãng thời gian luyện hóa lâu như thế, bạo khí trong người đó đã được luyện hóa sắp tiêu biến hết rồi.
“Xem ra, sau này nhất định không thể nuốt máu và thịt được nữa. Dựa vào thực lực hiện tại của mình, vẫn không thể nào xử lý triệt để luồng bạo khí này.”
“Nhưng mà, ngoại trừ việc nuốt máu và thịt đế tăng cường nội khí ra, lần này mình nuốt luôn tế bào ung thư của bố Thủy Oa, vậy mà lại chuyến hóa thành một ít nội khí… Đây đúng là một chuyện quái lạ.”
Ngay lúc này, Tiêu Sách một bên điều khiển nội khí vô danh bên trong cơ thể của mình, một bên nghiền ép chút bạo khí còn sót lại, lại cũng vừa suy tư chuyện tế bào ung thư bị đại thực bào huyết khí nuốt chửng.
Huyết khí mà đại thực bào tỏa ra được nội khí vô danh trong người Tiêu Sách đưa tới vị trí của tế bào ung thư, sau khi nuốt chửng xong thì lại dùng nội khí trong cơ thể Tiêu Sách luyện hóa, từ đó có thế tăng cường thêm nội khí.
Đây chính là phát hiện mới về cách tăng cường thưc lưc mà Tiêu Sách nhân ra.
“Nhưng mà, chỗ nào có nhiều bệnh nhân ung thư như thế để mình có cơ hội nuốt được nhỉ.”
Trong ánh mắt Tiêu Sách dấy lên một chút trầm tư.
Mặc dù đại thực bào và nội khí bên trong cơ thể của anh có thế biến tế bào ung thư thành nội khí, nhưng mà anh cũng không thể nào chữa khỏi được cho những người có bệnh ung thư đó.
Cũng không thể tới bệnh viện để xem bệnh cho bệnh nhân bị ung thư được, một khi anh thật sự làm như thế thì chỉ sợ sẽ bị đưa vào phòng thí nghiệm bí mật nào đó mổ xẻ để nghiên cứu không chừng.
Còn ý tưởng đi trên phố rêu rao sẽ chữa bệnh cho bệnh nhân bị ung thư thì Tiêu Sách lại cảm thấy càng không thể được.
Có ai mà tin tưởng được một người xa lạ không quen biết chứ, huống chi còn là người đi trên đường phố lớn rồi rêu rao có thế chữa bệnh.
Đến ngay cả chuyên gia trong bệnh viện còn không thế chữa trị bệnh ung thư, một tên lạ mặt xuất hiện ở đường phô’ rồi rêu rao mình có thể, chuyện này vốn dĩ là không đáng tin cậy.
Nhưng mà, Tiêu Sách ngẫm nghĩ một chút, cũng không phải là không thể nha. Chỉ là lúc này anh đang không có thời gian làm chuyện này, về sau hãy bàn tới vậy.
Trong khoảng hai ngày này, Tiêu Sách vẫn luôn tận lực luyện hóa bạo khí bên trong cơ thể mình, để mình có thể ép cho kiểu phản ứng trong lần đã nuốt sát thủ đó biến mất hoàn toàn.
Lúc Tiêu Sách đang luyện hoa bạo khí, Cố Minh và Phương Bác ở đây cũng cực kỳ nghiêm túc học tập.
Lần này, sau khi cả hai được Tiêu Sách giúp nâng cao thực lực, Phương Bác và Cố Minh đều có được một tinh thần rất tốt, đã lột xác thành một con người mới rồi.
Còn được thêm Thủy Oa hết lòng truyền dạy, thực lực của Phương Bác và Cố Minh càng thêm xuất sắc hơn trước.