Điều này khiến Tiêu Sách hơi kinh ngạc, anh lại không nghĩ đến chỉ trong mười phút ngắn ngủi, chỉ vì chữa trị một cái chân bị thương của Phương Bác mà đã tiêu hao hết nhiều nội khí như vậy.
Nhưng cho dù là tiêu hao hơn phân nửa nội khí trong cơ thể cũng xứng đáng.
Lúc này sự nghiệp của Phương Bác chỉ vừa mới bắt đầu, vừa hợp tác với nhà họ Lâm, cũng vừa mới phát triển, những việc này đều do Phương Bác và Cố Minh đứng ra xử lý.
Nếu Phương Bác và Cố Minh vì vấn đề sức khỏe không thể tiếp tục làm việc, vậy đợi đến nửa năm sau khi hai người khỏe lại, sợ là mọi thứ đã quá muộn rồi.
“Có khi nào là đối thủ cạnh tranh không?”
Trong đầu Tiêu Sách bỗng nảy ra một suy nghĩ, nhưng rất nhanh đã bị Tiêu Sách bác bỏ.
Tuy công ty của họ cũng có quy mô nhất định, nhưng chỉ mới khởi đầu mà thôi, cho dù là đối thủ cạnh tranh thương mại sợ là cũng không thèm ngó ngàng gì tới công ty của bọn họ.
Tiêu Sách lại xóa bỏ những nghi hoặc trong lòng lần nữa, từ từ di chuyển ngón tay đặt trên cổ tay Phương Bác.
Vừa rồi anh đã chữa khỏi cho Phương Bác chín mươi phần trăm, nhưng anh không hề chữa khỏi hoàn toàn cho Phương Bác.
Dù sao thì Phưomg Bác đã chụp X quang, tình trạng vết thương trên xương chân rất rõ ràng, nếu như Tiêu Sách chữa khỏi hẳn cho Phương Bác, sợ rằng chỉ trong một tiếng đồng hồ sẽ gây chấn động cả bệnh viện Nhân Dân số 1.
Trước mắt, Tiêu Sách thích kín tiếng, chắc chắn anh sẽ không cố tình rêu rao khắp nơi.
Sau khi chữa trị cho Phương Bác xong, Tiêu Sách lại dùng cách giống như vậy tiếp tục chữa cho Cố Minh.
Chỉ là nội khí vô danh trong cơ thể Tiêu Sách bây giờ chỉ còn chưa được một nửa, Tiêu Sách không dám để nội khí vô danh trong cơ thể mình tiếp tục trôi đi mất nữa.
Lần trước bới vì di chứng sau khi cắn nuốt tế bào quá lớn vẫn còn, nếu như tiêu hao hết nội khí vô danh trong cơ thể, Tiêu Sách không xác định được mình còn có thể kiểm soát lệ khí trong cơ thế hay không.
Mấy ngày nay, Tiêu Sách đã rèn luyện lệ khí trong cơ thể được kha khá rồi, nhưng vẫn còn thiếu bước cuối cùng.
Chỉ cần cho anh thêm vài ngày, lệ khí trong cơ thể chắc chắn sẽ biến mất hoàn toàn.
Vào giây phút quan trọng này, nếu dùng hết nội khí vô danh trong cơ thế, dẫn đến lệ khí trong cơ thể khôi phục trở lại, sợ rằng mọi nổ lực trước đó của Tiêu Sách sẽ tan tành mây khói.
Tuy không thể dùng nội khí vô danh để chữa trị cho Cố Minh, nhưng Tiêu Sách có thể dùng nội khí khác để thay thế.
Ngoại trừ nội khí vô danh, trong co thể Tiêu Sách còn có hai luồng khí yếu ớt khác, tuy yếu ớt nhưng thật sự đang tồn tại.
Một loại nội khí là Tiên Thiên Công, hôm đó lúc Tiêu Sách có được Tiên Thiên Công, sau khi phát triển đến tầng thứ ba, bản thân anh đã tự thử nghiệm một chút, sau đó trong cơ thể đã tự động có được loại nội khí này.
Còn một loại khác chính là Trường Xuân Công của nhà họ Triệu.
Đồng thời, Tiêu Sách cũng đã lấy mình ra làm thí nghiệm trước, xem thử suy đoán của anh có chính xác hay không.
Bình thường hai nội khí này sẽ ẩn náu trong cơ thể Tiêu Sách, không dám tiếp xúc với nội khí vô danh.
Bởi vì nội khí vô danh vô cùng ngang ngược, một khi tiếp xúc với hai luồng nội khí, nó sẽ nhanh chóng đồng hóa mất hai luồng nội khí đó.
Nhưng hôm nay sau khi Tiêu Sách chữa cho Phương Bác bằng nội khí vô danh, nội khí vô danh trong cơ thế anh đã giảm đi nhanh chóng, chỉ còn lại một phần nhỏ.
Sự kìm hãm của Tiên Thiên Công và Trường Xuân Công cũng trở nên ít hơn, hai luồng nội khí lúc này mới dám chuyển động riêng trên kinh lạc.
Trước tiên, Tiêu Sách sẽ rót nội khí sinh ra từ việc tu luyện Tiên Thiên Công vào cơ thể Cố Minh.
Ban đầu Tiêu Sách tưởng nội khí của Tiên Thiên Công giống với nội khí vô danh, cũng sẽ phát hiện ra chỗ bị thương, từ đó tràn vào trong kinh lạc xung quanh chỗ bị thương, kích thích tế bào sản sinh lần nữa.
Nhưng Tiêu Sách đã nhầm rồi, Tiên Thiên Công đi vào trong kinh lạc của Cố Minh không hề có bất kỳ tác dụng gì, đi hết một vòng tuần hoàn trong cơ thể Cố Minh, sau đó lại trở về trong cơ thế Tiêu Sách.
“Chuyện này là sao?”
Tiêu Sách thấy hơi sốc.
Quả thật anh không thế hiểu nồi, tại sao nội khí vô danh trong cơ thể anh thì được, nhưng Tiên Thiên Công này lại không được.