Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị - tác giả Vòi Rồng (bản mới)

“Không thành vấn đề gì cả anh Sách, anh yên tâm đi, anh em của anh thì cũng chính là anh em của em, em nhất định sẽ đối xử với Thủy Oa như anh em tốt của mình…”
Phương Bác lộ ra một nụ cười khoái chí, sau đó quay đầu lại có hơi ngờ hoặc mà hỏi Tiêu Sách: “Anh Sách, hôm qua úc Bội Hân tới tìm anh, chỉ là anh không có ở đây nên cô ta cũng không có nói lý do đến để làm cái gì.”
“Úc Bội Hân?”
Nghe cái tên này, Tiêu Sách cũng có chút bất ngờ.
Anh và Úc Bội Hân có hẹn miệng với nhau sẽ đua xe, nhưng mà đó cũng là chuyện của tháng sau. Lần này úc Bội Hân lại tới thăm sớm như vậy cũng khiến Tiêu Sách lấy làm lạ.
Nhưng mà nếu úc Bội Hân đã không để lại lời nhắn nào thì dĩ nhiên cũng sẽ không có chuyện gì quan trọng, Tiêu Sách cũng không thèm để ý tới.
Chuyện hiện tại anh cần làm thật sự vô cùng nhiều, mà chuyện đua xe thì hoàn toàn không gấp, có thể từ từ bàn sau cũng được.
Giờ phút này, nhà nhà sáng đèn, toàn bộ đường phố đều lần lượt lên đèn.
Tiêu Sách giao Thủy Oa lại cho Phương Bác và Cô’ Minh xong, bản thân cũng tự mình đi tới công ty dược phẩm Tinh Quang.
Lần trước anh bị ma xui quỷ khiến như nào lại nhìn Cao cấn Băng thành Thiên Diệp rồi ngủ luôn với người kia, không biết hiện tại Cao cẩn Băng rốt cuộc đang có tâm trạng như nào nữa.
Tiêu Sách cũng không phải là một người bạc tình bạc nghĩa, nếu chuyện này đã xảy ra, hơn nữa Cao Cẩn Băng cũng đã trở thành người phụ nữ của anh rồi thì dĩ nhiên là anh muốn chịu trách nhiệm với cô ấy.
Chỉ là, anh lại lần lượt có quan hệ xác thịt với vài cô gái khác rồi, hơn nữa trong lòng vẫn còn bóng hình của dì Tô, chuyện này khiến Tiêu Sách vốn biết rõ nên xử lý mối quan hệ với Cao cẩn Băng như nào…
Chỉ có thể, đi một bước thăm dò một bước thôi.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Tiêu Sách lại có hơi rối loạn một chút, cũng không biết nên làm thế nào để vào trong dược phẩm Tinh Quang nữa.
Lúc này đã là ban đêm, khu làm việc của dược phẩm Tinh Quang đã không còn ánh đèn nữa rồi, chỉ còn vài căn ký túc xá của nhân viên ở lầu trên là vẫn còn ánh đèn lấp lóe.
Lúc nhìn thấy bên phía ký túc vẫn còn sáng đèn, Tiêu Sách khẽ cong khóe môi nớ nụ cười.
Cũng không biết Thiên Diệp như nào rồi, nghĩ tới đây Tiêu Sách lại nhấc chân chạy về phía phòng của Thiên Diệp.
Mặc dù Thiên Diệp không có thừa nhận là thích Tiêu Sách, nhưng mà qua mấy lần tiếp xúc với nhau thì Tiêu Sách biết rõ thực ra Thiên Diệp là ngại mất mặt, hoặc là trong lòng có quá nhiều gánh nặng nên mới không muốn thừa nhận giữa cả hai là quan hệ như thế.
Nhưng mà Tiêu Sách lại có thể biết rõ ràng, Thiên Diệp thích anh, hơn nữa còn là thích rất nhiều.
Lúc Tiêu Sách đang nhớ tới Thiên Diệp, Thiên Diệp cũng đang nhớ tới anh.
Sau khi chào hỏi nhau xong thì Tiêu Sách đã biến mất những ba bốn ngày, không hề có lấy một chút tin tức gì.
Nếu như nói lúc Tiêu Sách còn ở bên, Thiên Diệp có thể không có cảm nhận được tầm quan trọng của anh, nhưng mà lần này Tiêu Sách đi tỉnh H rồi, Thiên Diệp lập tức cảm nhận được trọng trách đang đè nặng trên đôi vai của mình lại càng lớn.
Đi cùng với thí nghiệm của Cao cấn Băng càng lúc càng có xu hướng thành công, trong lòng Thiên Diệp lại càng luôn ở trong tư thế đề phòng, dè dặt.
Một khi Cao cấn Băng xuất hiện ở ngoài thì chỉ sợ sẽ bị ám sát, mà người kia không kịp trở tay sẽ có thế nguy hiếm tới tính mạng.
Nghĩ tới đây, Thiên Diệp lại càng thêm nhung nhớ Tiêu Sách, hi vọng anh có thể xuất hiện ở trước mặt mình một giây sau đó, đế cùng cô san sẻ áp lực này.
Vào lúc trong đều Thiên Diệp đều là hình ảnh của Tiêu Sách, cửa phòng cô lại chợt mở ra, một người đàn ông cũng theo đó mà bước vào.
Trong khoảnh khắc người đàn ông này đi tới, Thiên Diệp cũng nhìn đến ngây ngẩn cả người, sau đó lại lập tức chuyển hóa thành vui mừng.
“Tiêu Sách? Anh đã trở về rồi, sao lại không báo trước một tiếng thế này? Anh không biết tôi đã lo lắng cho anh bao nhiêu đâu…”
Giờ phút này, trong mắt Thiên Diệp ngập tràn kích động, lại trực tiếp bật ra khỏi giường, không quản chuyện trên người đang mặc đồ ngủ mà cầm thật chặt bàn tay của Tiêu Sách, không chút kiêng dè nào cả.
Cảnh tượng này khiến Tiêu Sách nhìn thấy trực diện.
Trước mặt là hình ảnh Thiên Diệp mặc đồ ngủ tơ lụa cực kì mỏng, cứ thế mà tôn lên hết dáng người thướt tha của người kia càng thêm mê hoặc.
Hiện tại ở trước mặt Tiêu Sách lúc này là làn da trắng nõn mịn mà như tuyết tỏa ra một mùi thơm ngây ngất không ngừng chui vào trong mũi của Tiêu Sách, khiến anh cảm thấy cả người đang chịu đựng từng cơn kích động.
Đặc biệt là từ góc nhìn của Tiêu Sách, chỉ thoáng cúi đầu nhẹ sẽ có thể nhìn thấy rõ ràng hai ngọn đồi trắng nõn. cả người Tiêu Sách giống như trái bom chuẩn bị nổ, thoắt cái cũng mất đi năng lực suy tính.
Lại càng hơn thế khi nghe được những lời quan tâm của Thiên Diệp như thế, Tiêu Sách bèn duỗi tay ôm lấy vòng eo thon của người kia vào lòng, trực tiếp đi thẳng về phía giường.
Một đêm, hai người mây mưa hoan ái, mặc sức thỏa thích.
Khi ánh sáng mặt trời ngày hôm sau, xuyên qua cửa sổ sát đất, chiếu rọi lên trên giường, Thiên Diệp cuối cùng cũng mở mắt.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!