Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị - tác giả Vòi Rồng (bản mới)

Người này rốt cuộc có hiểu biết gì về nội khí không, sao có thể nói ra những lời vô lý như vậy chứ?
Triệu Mai Nhi càng nghĩ càng thấy tức, đồng thời càng thêm chắc chắn đối với việc Tiêu Sách không phải là siêu đệ nhất cao thủ.
“Vậy theo như anh Tiêu thấy, phải làm thế nào mới có thể phát huy hết sức mạnh của nội khí đây? Anh Tiêu có thể diễn thử một vài chiêu thức đế tôi mở mang tầm mắt không?”
Giọng điệu Triệu Mai Nhi hơi mỉa mai nói với Tiêu Sách.
Cô ta đang đợi giây phút này đây, cô ta muốn Tiêu Sách để lộ thực lực trước mặt mọi người.
Cô ta phải vạch trần bộ mặt giả dối thật sự của tên Tiêu Sách siêu đệ nhất cao thủ này, đế Triệu Chính Quốc nhìn rõ bộ mặt thật của Tiêu Sách.
Nếu không thì với niềm đam mê võ học của Triệu Chính Quốc, ông ta sẽ tin rằng Tiêu Sách là siêu đệ nhất cao thủ, còn không biết ông ta sẽ làm ra những chuyện gì nữa…
Sau khi nghe thấy lời đề nghị của Triệu Mai Nhi, ông cụ Triệu cũng sững sờ.
Nhưng ông cụ Triệu rất nhanh đã kịp phản ứng trở lại, sau đó ngoảnh đầu nhìn về phía Tiêu Sách, ông ta hơi ngượng ngùng nói: “Chuyện này, cậu Tiêu, cậu xem, con bé đưa ra yêu cầu xấc xược như vậy, cậu đừng để ý làm gì…”
Tuy ngoài miệng ông cụ Triệu nói nhưvậy, nhưng ánh mắt của ông cụ Triệu đã bán đứng ông ta.
Lúc này trong lòng ông cụ Triệu cũng rất mong chờ, mong rằng Tiêu Sách sẽ ra tay cho ông ta mở mang tầm mắt.
Suy cho cùng, những lý thuyết không hợp lý Tiêu Sách vừa nói, nếu đặt nó trong giới võ lâm, sợ rằng sẽ bị người ta cười chê, quả thật cũng hơi thiếu hiểu biết quá.
Cho dù là đứa trẻ lên ba vừa học võ cũng biết, phải tiến hành tuần tự, trước tiên đi theo quy tắc, luyện tập chiêu thức kiếm trước, sau cùng mới có thể vứt bỏ chiêu thức kiếm, tự mình sáng tạo ra chiêu thức kiếm riêng.
Nhưng bây giờ những lời Tiêu Sách nói lại hoàn toàn trái ngược với những gì họ nghĩ.
Phút chốc, ông cụ Triệu lại bắt đầu nghi ngờ thực lực thật sự của Tiêu Sách.
Chỉ là Tiêu Sách còn là ân nhân cứu mạng của ông ta, ông cụ Triệu cũng không tiện làm khó Tiêu Sách, chỉ đành đứng giữa hòa giải cho Tiêu Sách và Triệu Mai Nhi…
Cảm nhận được nỗi băn khoăn trong lòng ông cụ Triệu, Tiêu Sách chỉ thản nhiên bật cười.
“Nếu mọi người đã muốn xem thực lực của tôi như vậy, vậy đương nhiên không thành vấn đề rồi!”
Tiêu Sách đảo mắt nhìn vài người bên cạnh, sau đó khinh thường nói: “Theo khuôn phép cũ, cuối cùng sẽ trở nên kém cỏi, chưa nói đến có người cả đời cũng khó bước vào ngưỡng cửa cao thủ hạng nhất, lẽ nào bọn họ cũng phải dựa theo khuôn phép cũ cả đời hay sao?”
“Trên chiến trường, tình thế thay đổi trong chớp mắt, chỉ có trong thời gian ngắn nhất đánh ra lực sát thương mạnh nhất, thuận theo sự thay đổi trên chiến trường mới có thể sống sót đến cuối cùng…”
Nói xong, Tiêu Sách bèn lấy một cây đinh trên người mình ra, đặt trong lòng bàn tay, sau đó nói với Triệu Mai Nhi: “Mặc dù cây đinh trong tay tôi không sắc bén bằng thanh bảo kiếm có sức mạnh vô địch của cô, nhưng cây đinh sắt trong tay tôi có thế tạo ra lực sát thương giống như vậy.
Dứt lời, Tiêu Sách cũng không thèm nhìn Triệu Mai Nhi lấy một cái, nội lực trong cơ thể anh bừng bừng bùng ra khỏi bàn tay, sau đó cổ tay chợt run lên, rót nội lực vào trong cây đinh sắt rồi vụt ra khỏi tay anh.
Lúc Tiêu Sách phóng cây đinh sắt này ra, Triệu Mai Nhi, Triệu Chính Quốc và Thủy Oa đều không nhìn thấy rõ rốt cuộc cây đinh này bay ra như thế nào, chỉ nghe thấy “vút” một tiếng, sau đó cũng không còn âm thanh gì nữa.
Mọi người vội rời khỏi chỗ, chạy đến phía trước cái cây to phải hai người ôm mới hết trước mặt Tiêu Sách, tranh nhau xem lực sát thương do cây đinh sắt trong tay Tiêu Sách tạo thành.
Trong dự đoán của Triệu Mai Nhi và ông cụ Triệu, cây đinh này của Tiêu Sách cùng lắm cũng không xuyên hết qua cái cây đó được, hiệu quả mang lại cũng sẽ không lớn hơn hiệu quả do thanh kiếm sắc bén của Triệu Mai Nhi tạo ra.
Dù sao thì chiêu cuối cùng trong cả bộ kiếm pháp của Triệu Mai Nhi, đó là chiêu tích lũy sức mạnh trong cả bộ kiếm pháp, vì vậy mới có thể tạo ra một chiêu kinh khủng như vậy.
Đây còn bởi vì thanh kiếm sắc bén trong tay Triệu Mai Nhi là thanh kiếm nổi tiếng mà ông cụ Triệu làm đủ mọi cách đế có được, là thanh kiếm quý nhất trong các loại kiếm, sức mạnh của bảo kiếm không có gì sánh bằng, hơn nữa còn được phối hợp với kiếm pháp nội khí, nếu không thì không thể nào tạo ra lực sát thương lớn như vậy.
Cảm thấy vô cùng thắc mắc, mấy người đó đến trước cái cây to, tìm dấu vết của cây đinh sắt do Tiêu Sách phóng ra.
“Vậy mà lại hoàn toàn xuyên vào trong thân cây rồi, thế này phải cần rất nhiều sức lực…”
Ông cụ Triệu nhìn sang, thấy trên thân cây chỉ để lại một khe hở nhỏ, trong ánh mắt ông ta bổng chốc tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Khe hở này quả thật quá nhỏ, hoàn toàn không nhìn thấy rõ, cây đinh sắt này cắm sâu vào bên trong, nhưng có một chuyện không thể nghi ngờ đó chính là cháu gái của ông ta chắc chắn sẽ không thế tạo ra sức công phá khủng khiếp như vậy.
Thủy Oa cũng đang quan sát thân cây, nhưng ngay lúc này anh ta lại có suy nghĩ khác.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!