Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị - tác giả Vòi Rồng (bản mới)

Một giọt mồ hôi chảy ra từ trán của Triệu Mai Nhi, thuận theo má của Triệu Mai Nhi rơi xuống đất.
Triệu Mai Nhi miễn cưỡng chống đỡ thân thể, kiên trì vung mấy chiêu kiếm cuối cùng ra, một luồng khí thế cực lớn, không ngừng tỏa ra từ thanh bảo kiếm này, dường như đang tích trữ lực lại vậy.
Nhát kiếm cuối cùng của Triệu Mai Nhi vậy mà lại lộ ra một chút kiếm quang, bị Triệu Mai Nhi cầm thanh kiếm sắc bén đó bị chặt xuống một cây hòe to cỡ hai người ôm.
“Bụp!”
Giống như cắt đậu phụ vậy, thanh kiếm sắc bén trong tay Triệu Mai Nhi trực tiếp cắm vào trong cây hòe, mãi cho đến khi cắm vào được một nữa rồi, sức mạnh còn lại của thanh kiếm sắc bén đó mới cạn kiệt, bị Triệu Mai Nhi bỏ lại trên thân cây.
“Không tồi, Mai Nhi, cháu lại tiến bộ rất nhiều rồi. Lần này chắc là có thế tiến vào cấp hai cao thủ rồi. Ở tuổi của cháu mà được như vậy đã là rất hiếm rồi…”
Khi Triệu Mai Nhi vung nhát kiếm cuối cùng của mình, vốn dĩ Triệu Chính Quốc nhờ Tiêu Sách bình luận, nhưng vì nhát kiếm cuối cùng của Triệu Mai Nhi thật sự là quá kinh ngạc, khiến Triệu Chính Quốc không thể không nhận xét về Triệu Mai Nhi một câu.
Mãi cho đến khi ông cụ nhận xét xong mới nhớ ra mục đích của mình bảo Tiêu Sách đến xem múa kiếm, sau đó liền nói với Tiêu Sách: “Anh Trần, màn múa kiếm này của cháu gái tôi như thế nào? Liệu có thế chỉ điểm cho con bé vài câu đế con bé mỏ mang kiến thức không?”
ông cụ cuối cùng cũng nói ra điều mà ông ta luôn nghi ngờ, đúng lúc nhân màn múa kiếm này của Triệu Mai Nhi, ông ta muốn xem thử nội khí của Tiêu Sách rốt cuộc là tới mức nào, liệu có phải là đã tiến vào mức siêu cấp giống như ông ta suy đoán đã rồi hay không…
Lúc Tiêu Sách nghe thấy lời của ông cụ Triệu, sau đó lại cảm nhận được ánh mắt hơi khiêu khích của Triệu Mai Nhi, trong mắt anh chợt hiện lên vẻ cười cợt.
Thế này là đang ép anh ra tay mà.
Nhưng mà anh không hề có ý định muốn ra tay, bởi vì trình độ của Triệu Mai Nhi quá thấp, nếu như so sánh anh và Triệu Mai Nhi, sợ rằng thật sự cũng ức hiếp người quá đáng rồi.
Thế nhưng ông cụ Triệu vẫn muốn anh nhận xét Triệu Mai Nhi, có ông cụ Triệu nhận xét trước,
Tiêu Sách cũng không tiện nói quá khó nghe.
Dù sao thì Triệu Mai Nhi này vẫn còn trẻ, có thể đạt đến trình độ như vậy cũng coi như là rất giỏi
Tiêu Sách cân nhắc lời anh định nói một chút, sau đó thản nhiên nói với ông cụ Triệu: “Cô Triệu còn trẻ như vậy đã có thế đạt được thành tựu lớn như thế, quả thật đã rất tài giỏi rồi, sợ rằng trong số những người trạc tuổi cô ấy, thực lực của cô Triệu cũng đủ để xếp hàng đầu đó…”
Tiêu Sách cân nhắc câu từ, chậm rãi nói.
“Vậy theo cảm nhận của cậu, bộ kiếm pháp này có chỗ nào còn chưa hoàn thiện không?”
Ông cụ Triệu nghe thấy giọng điệu lấy lòng của Tiêu Sách, vẻ mặt không hề vui vẻ, trái lại ông ta còn thật lòng muốn nghe thử xem Triệu Mai Nhi còn chổ nào chưa được.
Dù sao thì với thực lực của ông cụ Triệu, hoàn toàn không đủ đế chỉ bảo Triệu Mai Nhi, ông cụ Triệu chỉ mới luyện ra khí cảm, ngay cả một góc của ngưỡng hạng hai cũng chưa với tới được, đương nhiên ông ta sẽ không thể nào lĩnh hội được trình độ của Triệu Mai Nhi.
“Chưa hoàn thiện thì cũng có một chút…” Tiêu Sách không biết nói thế nào, vốn tưởng rằng Triệu Mai Nhi múa bộ kiếm pháp này cho anh và Thủy Oa xem, làm trò tiêu khiển cho hai người.
Nhưng nghe thấy ông cụ Triệu dò hỏi như vậy, Tiêu Sách biết lần này ông cụ Triệu đang nghiêm túc, nếu anh không nói khuyết điểm ra, sợ rằng ông cụ này sẽ không buông tha cho anh.
Nghĩ đến đây, Tiêu Sách cấn thận suy nghĩ, sau đó nói với ông cụ Triệu: “Khuyết điểm lớn nhất của cô Triệu chính là quá tuân thủ quy tắc, một mực tuân thủ nghiêm ngặt các chiêu thức kiếm, làm mất đi sự linh hoạt và tính tự nhiên vốn có.”
“Tuy rằng sức chiến đấu đủ, nhưng nếu ở trên chiến trường thật sự, với chiêu thức kiếm thế này của cô Triệu, sợ rằng cũng sẽ chẳng sống được bao lâu…”
“Hơn nữa, nội khí của cô Triệu quá yếu, miễn cưỡng sử dụng bộ kiếm pháp này cũng có hại nhiều hơn có lợi, sợ là còn chưa giết chết kẻ địch thì đã dùng hết nội khí của mình trước rồi…”
Tiêu Sách vừa dứt lời, trong sân chợt trở nên vô cùng yên tĩnh.
Ông cụ Triệu nghe thấy lời nhận xét của Tiêu Sách, lập tức im lặng suy nghĩ.
Anh bước ra từ trong chiến trường, đối với việc trên chiến trường nguy hiểm thế nào, đương nhiên anh biết rất rõ, lúc này Tiêu Sách nhận xét như vậy, từ tận đáy lòng ông cụ cũng vô cùng tán thành những lời vừa rồi của Tiêu Sách.
Nhưng Triệu Mai Nhi nghe thấy những lòn này lại thấy giống như anh đang vạch lá tìm sâu.
Muốn trở thành cao thủ, không phải ngày một ngày hai là có thể luyện thành, bất cứ ai cũng đều từ cao thủ hạng ba đến cao thủ hạng hai, sau đó mới đến cao thủ hạng nhất.
Bây giờ cô ta cố gắng để đạt đến cao thủ hạng hai, đương nhiên phải tuân theo chiêu thức kiếm, người có thể không cần câu nệ chiêu thức kiếm, tùy ý phát huy chiêu thức kiếm đó chính là cao thủ hạng nhất, thậm chí là siêu đệ nhất cao thủ.
Còn cô ta chỉ là một cao thủ hạng hai, làm sao có thể tùy ý sáng tạo ra chiêu thức kiếm, làm sao có thế tùy ý phát huy được chứ?
Vừa nghĩ đến điều này, Triệu Mai Nhi bèn cảm thấy tức giận.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!