Đồng thời, anh ta nhìn sang Tiêu Sách, bởi vì ông cụ Triệu nói thực lực của Tiêu Sách gần như đã vượt qua cao thủ hạng nhất, thoạt nhìn rất lợi hại, nếu có cơ hội thì chắc chắn anh sẽ học hỏi Tiêu Sách một chút.
Khi mọi người đang chìm đắm trong thông tin mà ông cụ Triệu cung cấp, thì một tiếng khinh thường nhàn nhạt truyền đến từ một bàn trong buổi tiệc.
Mọi người đều tỉnh lại rồi nhìn về phía bàn đó.
Người phát ra giọng nói khinh thường chính là Triệu Mai Nhi.
Lúc này, ánh mắt Triệu Mai Nhi khinh thường nhìn Tiêu Sách, trên mặt tràn đầy sự nghi ngờ.
Đệ nhất cao thủ, đó là trình độ mà các thế hệ võ lâm bậc tiền bối mới có thế đạt được.
Còn đối với siêu đệ nhất cao thủ, đó chỉ là trong truyền thuyết mới có thể đạt được. Người ta đồn rằng Mạc Hoài Phong của nhà họ Mạc là một cao thủ trình độ siêu đệ nhất.
Nhà họ Mạc là một gia tộc có quyền trong võ lâm, bình thường không xuất hiện, nhung uy danh trong võ lâm cực kỳ cao, còn cậu chủ đời thứ nhất của nhà họ Mạc là Mạc Hoài Phong từ nhỏ đã được xưng là có tư chất của người đứng đầu, trong võ lâm ai cũng thấy rõ điều này.
Một thiên tài tài năng như vậy, cộng với nguồn lực tài chính và sự hỗ trợ tận tình của nhà họ Mạc, Mạc Hoài Phong cũng phải mất ba mươi năm đến năm ông ta ba mươi tuổi mới trở thành một siêu đệ nhất cao thủ.
Bằng cách này, ông ta đã trở thành một nhân vật huyền thoại.
Tuy nhiên, người đàn ông trước mặt vậy mà lại được ông nội nói là một siêu đệ nhất cao thủ, vậy mà anh lại không hề phản bác, một người mặt dày vô liêm sỉ như vậy, Triệu Mai Nhi đương nhiên là rất tức giận.
Ngay cả một nhân vật huyền thoại như Mạc Hoài Phong cũng cần ba mươi năm dưới sự nâng đỡ của nhà họ Mạc mới có thế trở thành siêu đệ nhất cao thủ, còn người trước mặt là một thanh niên trẻ tuổi, trông cũng trạc tuổi cô, cùng lắm là hơn cô vài tuổi làm sao có thể là siêu đệ nhất cao thủ được chứ?
Vốn dĩ Triệu Mai Nhi đã bán tín bán nghi rồi, dù sao thì Tiêu Sách đã điều trị khỏi căn bệnh tim nhiều năm vô phương cứu chữa của ông nội cô, vì vậy Triệu Mai Nhi đành phải nén sự nghi ngờ trong lòng xuống.
Tuy nhiên, Tiêu Sách thậm chí còn không biết phân biệt cao thủ như thế nào, điều này khiến Triệu Mai Nhi không thế nào giả câm giả điếc được nữa.
Một siêu đệ nhất cao thủ, vậy mà lại không biết các phân biệt các cao thủ như thế nào, điều này có khả năng không?
Làm thế nào mà một gia đình hoặc một tiền bối có thể huấn luyện ra một siêu đệ nhất cao thủ vậy mà lại không truyền thụ một kiến thức thông thường đơn giản như thế này lại cho đời sau?
“Có lẽ Tiêu Sách có thế chữa trị khỏi bệnh tình của ông nội chỉ vì y thuật của anh ta tốt và những quan điểm đặc biệt về y học…”
Lúc này, trong lòng Triệu Mai Nhi đã nghi ngờ rồi.
Cô ta có thể thừa nhận bất cứ điều gì, nhưng đối với việc Tiêu Sách là một siêu đệ nhất cao thủ Tiếu Bạch lại ngơ ngác không biết hiểu gì thì cô ta hoàn toàn không tin.
Hiện tại trong bữa tiệc trưa, cô ta vô tình để lộ ra vẻ khinh thường, khiến cho mọi người trong buổi tiệc trưa đều nhìn về phía cô ta, Triệu Mai Nhi ngay lập tức cảm thấy mọi chuyện sắp gay go rồi.
Nhà họ Triệu là một gia tộc có quy tắc nghiêm ngặt, đặc biệt là những quy tắc rườm rà do ông cụ Triệu đã đặt ra càng khiến cho Triệu Mai Nhi có chút sợ hãi.
Giờ phút này, trong bữa tiệc trưa cô ta lại ngang nhiên lộ ra vẻ khinh thường, điều này đã vi phạm vào quy tắc của nhà họ Triệu, cô ta nhất định sẽ bị ông cụ Triệu trừng phạt nghiêm khắc.
“Xin lỗi, chỉ là tôi nhất thời bị mê muội, tôi xin lỗi hai vị…”
Trong mắt Triệu Mai Nhi lộ ra sự hổ thẹn, sau đó liền đứng dậy, uống cạn ly rượu trước mặt Tiêu Sách và Thủy Oa, trông có vẻ như có không hề thua kém gì so với đàn ông.
“Không sao, xem ra hình như em Mai Nhi có tâm sự, đương nhiên là tôi sẽ không để tâm…” Tiêu Sách cười hờ hững nhìn Triệu Mai Nhi cười.
Tất nhiên, trong lòng Tiêu Sách không giống như biểu hiện trên khuôn mặt.
Vừa rồi ánh mắt của Triệu Mai Nhi nhìn anh rõ ràng là cực kỳ khinh thường, nhìn anh như thế đang nhìn một tên dối trá vậy, Tiêu Sách đương nhiên sẽ không nhìn nhầm.
Tuy nhiên, vì Triệu Mai Nhi đã đứng lên xin lỗi, kính rượu anh và Thủy Oa, nên đương nhiên là anh sẽ không tiếp tục truy cứu nữa.
Chỉ là Tiêu Sách có chút phiền muộn, anh vẫn không biết mình đã đắc tội Triệu Mai Nhi ở chỗ nào, đây rõ ràng là một tai vạ từ đâu bay đến mà…
“Trong bữa tiệc trưa này là nơi mà cháu có thế làm loạn được sao? Cháu đã làm mất hết phép tắc của nhà họ Triệu rồi. Lát nữa ăn xong con múa kiếm cho hai vị đây đi, xin họ tha thứ cho cháu…”
Lúc này, Triệu Chính Quốc đang ngồi bên cạnh Tiêu Sách, cuối cùng cũng lên tiếng.
Đương nhiên là Triệu Chính Quốc hiểu rõ tại sao cháu gái của mình lại khinh thường Tiêu Sách đến vậy, dù sao thì trước đây Triệu Mai Nhi đã mạnh mẽ bày tỏ quan điếm của mình, Tiêu Sách cùng lắm chỉ là một bác sĩ thiên tài, còn chuyện là một siêu đệ nhất cao thủ rõ ràng là hoàn toàn không có khả năng.
Mặc dù trong lòng Triệu Chính Quốc vẫn còn nghi ngờ, nhưng dù sao thì chính Tiêu Sách là người đã điều trị khỏi bệnh tim cho ông ta, điều này khiến Triệu Chính Quốc rất cảm kích Tiêu Sách.
Còn về việc Tiêu Sách có nói dối hay không, điều đó không quan trọng.