Bây giờ có Triệu Văn Anh chăm sóc, lòng Thủy Oa trở nên ổn định hơn nhiều, điều này cũng làm cho Tiêu Sách cảm thấy thanh thản.
Chỉ có bốn người Tiêu Sách, Triệu Văn Anh, Thủy Oa cùng ôn Liễu.
Còn những vị bộ đội đặc chủng đi máy bay đến cũng không ngồi trực thăng về, mà bọn họ đóng quân ngay tại chỗ để sau này thành lập nơi đóng quân, thuận tiện tra hỏi đám lính đánh thuê nước ngoài cùng băng nhóm Lưu Xà.
Bởi vì không có những người này nên khoang máy bay bên trong trống rất nhiều, còn Ồn Liễu thì lạnh lùng ngồi ở trong góc, cúi đầu, không nói chuyện với bất cứ ai.
Khi Tiêu Sách thấy dáng vẻ này của ôn Liễu, anh lập tức cảm thấy cạn lời.
Anh biết nguyên nhân làm ôn Liễu tức giận, nhưng chuyện đêm qua xảy ra quá đột ngột,
Anh biết nguyên nhân làm ôn Liễu tức giận, nhưng chuyện đêm qua xảy ra quá đột ngột, anh cũng không còn cách nào khác.
Nếu không, ai lại muốn bị cắt đứt giữa chừng khi đã cởi quần, chuẩn bị vác súng ra trận chứ? Anh cũng thấy phiền lắm…
Nhưng mà Tiêu Sách không có thời gian giải thích mấy chuyện riêng tư giữa vợ chồng này, cho nên anh chỉ có thể ngồi trên ghế với vẻ mặt buồn rầu.
Thật ra ôn Liễu cũng biết có lẽ đêm qua cô ấy hiểu lầm Tiêu Sách.
Bởi vì hôm qua người của quân đội cũng tới, hơn nữa trong lúc vô tình nghe Thủy Oa nói, cô ấy biết được đêm qua Tiêu Sách và Thủy Oa có chuyện quan trọng cần làm.
Ban đầu Ôn Liễu không còn tức giận nữa, cô ấy chờ Tiêu Sách xin lỗi, tuy đó không phải là lỗi của Tiêu Sách nhưng cô ấy muốn xem thử Tiêu Sách quan tâm cô ấy đến
Ban đầu Ôn Liễu không còn tức giận nữa, cô ấy chờ Tiêu Sách xin lỗi, tuy đó không phải là lỗi của Tiêu Sách nhưng cô ấy muốn xem thử Tiêu Sách quan tâm cô ấy đến nhường nào.
Nhưng tiếc là Tiêu Sách không làm vậy, điều này làm ôn Liêu càng nghĩ càng thấy giận, cô ấy không muốn để ý đến Tiêu Sách nữa.
Hai người cứ giằng co như vậy, mãi cho đến khi máy bay trực thăng bay đến thành phố Cáp, Ôn Liễu vẫn còn giận Tiêu Sách.
Thậm chí, sau khi rời khỏi máy bay, ôn Liễu tự đón xe đến sân bay, điều này làm Tiêu Sách hơi phát điên.
Nhưng mà Tiêu Sách cũng không cản ôn Liễu lại.
Dù sao Ôn Liễu là một người sống sờ sờ, anh không thể hạn chế tự do của ôn Liễu.
Hơn nữa, ôn Liên lớn như vậy rồi, đây cũng không phải lần đầu đi máy bay, Tiêu Sách cũng không lo lắng cho lắm.
Nhưng vì sự an toàn của cô ấy, Tiêu Sách bảo hai vệ sĩ của Triệu Vãn Anh lén đi theo sau Ôn Liễu, phòng ngừa ôn Liễu xảy ra chuyện gì…
Nhà họ Triệu ởthành phố Cáp là gia đình cách mạng điển hình.
Tuy từ đời của Triệu Chính Quốc đến đời của Triệu Mai Nhi chỉ có bảy, tám chục năm, nhưng Tiêu Sách đã cảm thấy rất có nội hàm rồi.
Dù sao nước Hoa chỉ mới thành lập được vài thập niên mà thôi.
Hơn nữa, những hồng quân công nông nước Hoa cũ như Triệu Chính Quốc đều chứa đựng một khí thế, mà khí thê’ này truyền từ đời này qua đời khác, ảnh hưởng từ lời nói lẫn cử chỉ đến người của gia tộc
Hơn nữa, những hồng quân công nông nước Hoa cũ như Triệu Chính Quốc đều chứa đựng một khí thế, mà khí thế này truyền từ đời này qua đời khác, ảnh hưởng từ lời nói lẫn cử chỉ đến người của gia tộc từng chút một.
Mấy gia tộc mới nổi không bằng ở điểm này.
Tuy nhà họ Triệu kém nhà họ Tô ở thủ đô, nhưng bối cảnh của nhà họ Triệu có thể so sánh với nhà họ Lâm ở Giang Lăng. Thậm chỉ bối cảnh của nhà họ Triệu còn cao hơn nhà họ Lâm một bậc.
Dù sao ông cụ Triệu Chính Quốc là tư lệnh của quân khu H, có quyền lực thật sự.
Đại viện của nhà họ Triệu có diện tích hơn mười mẫu.
Nơi đây không chỉ có vệ sĩ của nhà họ Triệu, vài người của nhà họ Triệu cũng ở đây, giống hệt một gia tộc khổng lồ.
Mà chỗ ở của ông cụ Triệu nằm ở nơi sâu nhất của đại viện nhà họ Triệu.