Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị - tác giả Vòi Rồng (bản mới)

Sau đó, trước sự ngơ ngác trong ánh mắt của Ôn Liễu, Tiêu Sách không kịp để tâm tới gì nữa bèn nhanh chóng mặc quần áo vào,
Sau đó, trước sự ngơ ngác trong ánh mắt của Ôn Liễu, Tiêu Sách không kịp để tâm tới gì nữa bèn nhanh chóng mặc quần áo vào, lập tức chạy ra khỏi phòng.
Bên trong phòng chỉ còn lại một mình ôn Liễu với biểu cảm có hơi mờ mịt.
Một lúc lâu sau, cuối cùng ánh mắt của cô ta mới khẽ chớp, một giọt rồi hai giọt nước mắt cứ thế mà chạm rãi lăn xuống khuôn mặt nhỏ nhắn, biểu cảm lúc này cũng vô cùng uất ức.
Thậm chí Ôn Liễu còn đang nghĩ, có khi nào trong chuyện đó, Tiêu Sách bị vấn đề gì hay không.
Nếu không thì tại sao trước tình huống như thê’ mà còn có thể rời đi được, đến cả một câu giải thích cũng không có, thật sự là khiến Ôn Liễu có chút tức đến phát điên.
Nhưng mà, dù sao bản thân cô ta cũng xuất thân từ gia đình danh giá, cũng rất nhanh
khièh un Llẻu co ổnui Iưc aen pnai aien.
Nhưng mà, dù sao bản thân cô ta cũng xuất thân từ gia đình danh giá, cũng rất nhanh chóng khống chế tâm tình của mình, chỉ là thật sự cũng có chút phiền muộn nhìn Tiêu Sách rời đi.
Dĩ nhiên là người bên đây không biết suy nghĩ đó của cô ta.
Khoảnh khắc anh nghe thấy tiếng động sột soạt kia cũng đã xác định được âm thanh này nhất định chính là âm thanh của lính đánh thuê.
Một nơi mà có sự tồn tại của lính đánh thuê tuyệt đối là một nơi sống trong ác mộng.
Lúc Tiêu Sách ở Châu Phi đã gặp qua quá nhiều chuyện vô cùng thê thảm. Một khi lính đánh thuê ra tay, toàn bộ cả thôn làng sẽ bị liên lụy, thậm chí là cả thôn đều sẽ bị tàn sát.
Mặc dù không biết tại sao ở đây lại xuất hiện lính đánh thuê, nhưng mà nhất định sẽ không phải là chuyện tốt lành gì.
Tiêu Sách lại thoáng cau mày, Hoa Quốc cũng có thể được coi là cấm địa của Lính đánh thuê, tại sao cách ranh giới chỗ này không xa lại sẽ xuất hiện lính đánh thuê?
Có điều rất rõ ràng ở đây là anh cũng không tìm ra được lý do, nhưng mà chuyện này cũng không sao, binh tới thì tướng đỡ, nước đến thì đất ngăn. Với Tiêu Sách mà nói thì lính đánh thuê cũng không có gì đáng sợ, điều anh băn khoăn nhất chỉ đơn giản là sự an nguy của người dân ở trong thôn này mà thôi.
Nương theo ánh trăng, Tiêu Sách lợi dụng bóng tối để bí mật đi thăm dò, không hề phát ra một tiếng động nào, thoắt cái đã mò ra tới cửa thôn.
Tiêu Sách chưa kịp rời khỏi thôn đã gặp được một bóng người trốn ở sau tảng đá,
Tiêu Sách chưa kịp rời khỏi thôn đã gặp được một bóng người trốn ở sau tảng đá, trong tay nắm chặt súng săn, kiên trì bất động.
Trong chớp mắt, Tiêu Sách cũng nhìn ra được rồi, người đó chính là Thủy Oa.
Dù sao thì anh cũng đã quá quen thuộc cái dáng người của anh ta rồi, cả hai đã cùng nhau ăn ý mà hoàn thành nhiệm vụ đến cả trăm, ngàn lần rồi kia.
“Sao hả? Anh có biết kẻ địch là ai không?”
Một sải bước dài tiến đến, Tiêu Sách đi vòng ra phía sau của Thủy Oa, sau đó nhỏ giọng hỏi.
Thủy Oa bị dọa sợ giật mình, súng đang cầm trong tay suýt đã bóp cò. Vừa quay đâu nhìn thấy là Tiêu Sách mới thở phào nhẹ nhõm đáp: “Băng nhóm Lưu Xà vẫn luôn có một thế lực chống lưng rất thần bí, hôm nay bang chủ của băng nhóm Lưu Xà bị đánh
Thủy Oa bị dọa sợ giật mình, súng đang cầm trong tay suýt đã bóp cò. Vừa quay đầu nhìn thấy là Tiêu Sách mới thở phào nhẹ nhõm đáp: “Băng nhóm Lưu Xà vẫn luôn có một thế lực chống lưng rất thần bí, hôm nay bang chủ của băng nhóm Lưu Xà bị đánh bầm dập như thế, chỉ e là thế lực ở phía sau họ chẳng mấy chốc sẽ xuất hiện. Tôi ở đây chính là để giám sát bọn chúng, phòng ngừa bọn họ ra tay với người dân…”
Thủy Oa nhìn Tiêu Sách, bên trong ánh mắt có chút nghiêm trang.
Đồng thời, người ở đây cũng có hơi khó hiểu, không phải Tiêu Sách đang ngủ sao? Tại sao chỉ trong chớp mắt lại xuất hiện ở cửa thôn rồi, lẽ nào là anh phát hiện có gì đó không đúng?
Còn chưa đợi Thủy Oa hỏi ra nghi vấn trong lòng, Tiêu Sách phía này đã nói trước: Bọn họ đã tới rồi, theo như suy đoán của tôi thì có chừng hơn hai mươi người, trong tay của hơn hai mươi tên đó đêu có vũ khí rất khủng
Còn chưa đợi Thủy Oa hỏi ra nghi vấn trong lòng, Tiêu Sách phía này đã nói trước: Bọn họ đã tới rồi, theo như suy đoán của tôi thì có chừng hơn hai mươi người, trong tay của hơn hai mươi tên đó đều có vũ khí rất khủng bố, anh phải cẩn thận một chút…”
Tiêu Sách ngó nhìn về phía xa, khóe môi cũng nở nụ cười có chút tàn khốc.
Thủy Oa sửng sốt, trong mắt lập tức xuất hiện vẻ hoảng sợ.
Anh ta không ngờ lần này lại có hơn hai mươi tên lính đánh thuê xuất hiện. Xem ra thế lực chống lưng của băng nhóm Lưu Xà này rất lớn. Đối với nhận định của Tiêu Sách, Thủy Oa trước giờ chưa từng nghỉ ngờ chút nào.
Nếu như không nhờ vào sự nhận định nhạy bén này của Tiêu Sách thì chỉ e là mấy năm qua trong quân đội, bọn họ đã bị kẻ địch giết chết không dưới mười lần từ lâu rồi.
Khả năng nhận định yêu nghiệt này của Tiêu Sách, Thủy Oa đã tiếp xúc đến thành thói quen rồi.
“Đội trưởng, anh yên tâm đi, tôi nhất định sẽ không để cho bọn họ làm hại tới người dân trong thôn dù chỉ là một chút…” Thủy Oa lập tức tỏ thái độ nghiêm túc mà nói với Tiêu Sách.
Một khi đã tiến vào trạng thái chiến đấu, tất cả mọi người đêu sẽ gọi Tiêu Sách là đội trưởng, nỗ lực phối hợp cùng vối Tiêu Sách. Cũng chính vì như thế mà tiếu đội của bọn họ mới lấy được vô số chiến công hiển hách.
‘Anh đang mai phục ở đây, không nên cử động, một khí có người tiến vào thôn trang thì anh hãy lập tức đánh cho bọn họ không kịp trở tay…” Tiêu Sách ngó nhìn đôi chân đang bị thương của Thủy Oa, lập tức dặn dò.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!