Dù sao thì nhiệt độ trên giường đất sẽ ấm hơn nhiều so với giường gổ, anh cũng không phải kiểu người bị cuồng ngược đãi bản thân.
Chỉ là, lúc anh leo lên giường nằm xuống lại cảm nhận được nhiệt độ tỏa ra trên mặt của Ôn Liễu rất rõ, nhiệt độ cơ thể cũng đã tăng cao suốt một quãng thời gian, khắp cả
Chỉ là, lúc anh leo lên giường nằm xuống lại cảm nhận được nhiệt độ tỏa ra trên mặt của Ôn Liễu rất rõ, nhiệt độ cơ thể cũng đã tăng cao suốt một quãng thời gian, khắp cả người đều tỏa ra một cảm giác lạ thường.
Tiêu Sách thấy lòng mình nóng hừng hực.
Ôn Liễu ở trước mặt xinh đẹp vô cùng, kể cả là dựa vào ánh đèn lay lắt khi cũng khiến anh có thể nhìn thấy rất rõ ràng.
Giống như một đóa sen nhẹ nhàng thanh khiết mới vừa chớm nở, nét diễm lệ cũng từ từ tỏa ra, kéo theo giọt sương mai tươi mát khiến người khác cảm giác được một loại cảm giác rất mê hồn.
Mổi một tấc da thịt trên người ôn Liêu đều trở nên quyến rũ, mê hoặc như thế. Bên trong từng thớ thịt đó dường như có thể vắt ra nước, vô cùng căng mọng.
Lại cộng thêm không gian giường đất nhỏ hẹp, mùi thơm trên người ôn Liêu lại tỏa ra
ra nước, vô cùng căng mọng.
Lại cộng thêm không gian giường đất nhỏ hẹp, mùi thơm trên người ôn Liêu lại tỏa ra khắp cả phòng, khiến Tiêu Sách say sưa trong lòng.
Trong lúc nhất thời, Tiêu Sách nhìn đến ngây ngốc.
Mặc dù trong lòng anh biết, ôn Liễu cũng không phải là người con gái đẹp nhất mà từ trước tới giờ anh đã gặp, nhưng mà ồn Liễu đích thị là một cô gái đơn thuần nhất mà anh đã từng gặp.
Anh có thể cảm nhận được trong thâm tâm Ôn Liễu cũng có ý ngưỡng mộ mình.
Huống hồ, ôn Liễu còn là hoa khôi của trường học đẳng cấp, cô vô cùng xinh đẹp, cả người đêu tràn đây ý chí tiến thủ, cho dù là ai gặp cũng đều sẽ rung động. Kể cả là Tiêu Sách cũng không ngoại lệ.
Lúc này, ánh mắt của hai người vô tình lại đan vào nhau, cứ như là nam châm hai cực không ngừng bị hút lấy nhau, không ngừng tỏa ra tia lửa tình yêu.
Trong một thoáng, cả hai quên mất tất cả mọi thứ ở ngoài kia.
Mà vị trí của hai người, cũng không ngừng di chuyển tới gần nhau.
Khoảnh khắc tiến lại gần nhau đó, với lực hấp dẫn to lớn từ hai phía, cuối cùng vào ngày đông lạnh giá này, cả hai cũng chặt chẽ ôm lấy nhau, cảm nhận được thân nhiệt của đối phương.
Mặc dù Tiêu Sách vô cùng do dự, không biết có nên tiếp nhận ôn Liễu hay không.
Nhưng mà cả hai lúc này cũng đã ôm nhau rồi, mối băn khoăn kia trong lòng anh đã bị ném đi tới nước nào đó mất rồi.
ném đi tới nước nào đó mất rồi.
Anh không phải là chính nhản quân tử gì, trước mặt là một cô gái vô cùng xinh đẹp chui vào trong lòng mình, nếu anh không làm gì, bản thân anh sợ sẽ không thế tha thứ được cho mình mất.
Giây phút này, bàn tay của Tiêu Sách ôm chặt lấy Ôn Liều, lần mò vuốt ve trên người cô ta, sau đó lại cảm nhận được hương vị mới lạ mà khéo léo của đầu lưỡi người kia, trong lòng anh cũng “Bùm” một tiếng, cả người như hoàn toàn bị thiêu đốt.
Cơ thể mềm mại và thơm tho này.
Nhìn cô gái đã rơi vào trạng thái kích tình trước mặt, Tiêu Sách cũng không nhịn được nữa, bàn tay to lớn luồn vào trong quần áo người kia. Từng nút cài áo đều được anh nhanh chóng cởi sạch.
Một lúc sau, một cơ thể tuyệt đẹp trắng muốt như tuyết cứ thế mà phơi bày trước mặt Tiêu Sách, khiến lửa nóng trong lòng anh ngày một thêm mạnh mẽ.
Lúc này, hai mắt ôn Liễu có hơi nheo lại, mặt dều đỏ ửng, vốn dĩ không dám nhìn về phía Tiêu Sách.
Mặc dù cô ta đã suy nghĩ kỹ càng muốn trao thân mình cho Tiêu Sách, nhưng mà chuyện đi tới bước này lại khiến trong lòng cô ta có hơi rối loạn.
Dù sao từ trước tới giờ, cô chưa từng tiếp xúc gần và trực diện với bất cứ một người đàn ông nào trong khoảng cách như thế này. Trong lúc nhất thời, trong lòng ôn Liếu lại có chút sợ hãi, cũng có chút mong đợi.
Vào lúc Ông Liễu bên này đang suy nghĩ mấy thứ lung tung, một bàn tay to lớn lại bổng chạm ở bên hông của cô ta, cả người trực tiếp bị ôm chầm vào trong lồng ngực. Một luồng hơi thở trầm đục nặng nề của người đàn ông kia ngay lập tức khiến cả người ồn Liễu xụi lơ, không còn tí sức phản kháng.
Giờ phút này bên trong căn phòng nhỏ hẹp, dưới ánh đèn lay lắt, cả hai cơ thể đang chậm rãi ôm chặt lấy nhau.
Khoảnh khắc ôm lấy người kia, Tiêu Sách thoáng một chút thẫn thờ.
Nếu như không phải vì nhà họ Tô, có lẽ ôn Liễu đã trở thành người phụ nữ của anh từ lâu rồi.
Bây giờ, mặc dù trải qua một vài khó khăn vất vả, nhưng mà anh và ôn Liễu vẫn đang ở cùng nhau.
Nhưng mà, dường như vận mệnh cứ thích trêu đùa Tiêu Sách.
Ngay vào lúc anh đang muốn chân chính chiếm lấy ổn Liễu, biến người này trở thành người phụ nữ của mình thì từ phía xa cũng truyền tới một âm thanh sột soạt.
Tiếng động đó vô cùng khẽ, nếu như không phải vì thính giác của Tiêu Sách nhạy bén hơn người bình thường thì chỉ e là anh cũng sẽ không phát hiện.
Sau khi bên tai nghe được âm thanh đó, dục vọng như lửa cuộn trong lòng Tiêu Sách lập tức trở về số không, bắp thịt khắp cả cơ thể cũng rơi vào trạng thái căng thẳng.