Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị - tác giả Vòi Rồng (bản mới)

Tuy nhiên, ôn Liễu vẫn có sự dè dặt của một cô gái, và cô ấy sẽ rất xấu hổ khi hỏi Tiêu Sách, cô ấy chỉ có thể đánh giá từ nét mặt của Tiêu Sách và xem phản ứng của anh.
Tiêu Sách vốn dĩ là một người đơn thuần, vừa rồi Thủy Oa gọi chị dâu đã bị Tiêu Sách bỏ qua một bên, anh căn bản không bị chuyện này làm phiền, mà là đang nghĩ đến chuyện của băng nhóm Lưu Xà.
Nhưng rất nhanh Tiêu Sách đã phát hiện ra có chút không đúng, ôn Liễu đang trộm nhìn anh, không những đang trộm nhìn, mà trong mắt còn có một ánh sáng kỳ lạ lóe lên, khiến cho Tiêu Sách ngây người.
“Cô không thoải mái sao? Tại sao cứ nhìn chằm chằm tôi?” Sau một thời gian Tiêu Sách không phản ứng lại, trực tiếp đưa tay đặt trên trán ôn Liễu, xem có phải ôn Liễu đang phát sốt không.
Trán ôn Liễu lập tức xiên vạch đen ngay tại chổ.
Tình cảm, chỉ là cô ấy đang tự mình đa tình mà thôi, nói cho cùng thì người đàn ông này vẫn không biết đang xảy ra chuyện gì.
Ôn Liễu hận không thể tìm một cái lỗ chuột mà chui vài, quả thật quá xấu hổ rồi.
Lúc này, ôn Liễu nhìn thấy lòng bàn tay to của Tiêu Sách vẫn đang không ngừng lấy nhiệt độ trán của cô, rốt cuộc khó chịu, cô nắm lấy bàn tay to của Tiêu Sách đặt ở bên miệng, lộ ra vẻ hàm răng trắng cắn một miếng.
“Đù…”
Tiêu Sách bị đau, có chút khó hiểu vì sao bản thân lại bị ôn Liễu cắn, khuôn mặt ngờ vực nhìn cô, giống như anh đang đợi một lời giải thích từ Ôn Liễu.
“Anh đúng là cái đồ đầu gỗ…’
Ôn Liêu nhìn thấy tia hoang mang trong mắt Tiêu Sách, nên lập tức biết không phải Tiêu Sách đang diễn, mà là Tiêu Sách thật sự không hiểu ý của cô, cô lấy tay che trán rồi ra khỏi phòng.
Trong phòng chỉ còn lại một Tiêu Sách đang ngây ngốc, anh cảm thấy hơi khó hiểu, người phụ nữ này tại sao lại kỳ quái như vậy.
Tối đến, cuối cùng Thủy Oa cũng đưa Tiêu Sách đến gặp bố mình.
Lúc này bố của anh ta đã trở nên vô cùng yếu, bệnh ung thu đã di căn khắp cơ thể, các tế bào virus đang điên cuồng cướp đoạt chất dinh dưỡng của cơ thể ông ây, và tính mạng của ông đang bị đe dọa.
Khi chứng kiến toàn bộ chuyện này, Tiêu Sách đã trầm mặc.
Lúc này bố của anh ta đã trở nên vô cùng yếu, bệnh ung thu đã di căn khẳp cơ thế, các tê’ bào virus đang điên cuồng cướp đoạt chất dinh dưỡng của cơ thế ông ây, và tính mạng của ông đang bị đe dọa.
Khi chứng kiến toàn bộ chuyện này, Tièu Sách đã trảm mặc.
Anh không biết được, lần này đến nhà của Thủy Oa vì muốn đưa Thủy Oa đi, rốt cuộc có phải là một lựa chọn chính xác hay không…

“Không được, bệnh của bố Thủy Oa, tôi nhất định phải tận lực tìm cách chữa trị mới được…” Vẻ mặt Tiêu Sách lúc này mang theo đầy quyết tâm.
Vốn dĩ đôi mắt của Thủy Oa nguyên nhân là ở Tiêu Sách, bị nhà họ Lý mưu hại cuối cùng dẫn đến mù, điều này đã khiến cho Tiêu Sách vô cùng áy náy trong lòng.
Bây giờ bố của Thủy Oa mắc bệnh ung thư, nếu như Tiêu Sách lại không giúp được gì, Tiêu Sách sẽ cảm thấy kiếp này mình sợ rằng không thể vượt qua rào cản trong lòng.
Nhưng mà bố của Thủy Oa mắc phải là bệnh ung thư.
Ung thư, là vấn đề y học nan giải nhất hiện nay.
Nếu như là ung thư giai đoạn đầu, hoặc là có được xác suất trị liệu có chuyển hướng tốt. Nhưng rõ các tế bào ung thư trên người bố Thủy Oa đã lan rộng, ông đã sớm bị kết án tử hình.
Điều này không liên quan đến tiền tài, cho dù có là phú hào lớn nhất thế giới, nếu như bệnh đã phát triển đến mức này thì bao nhiêu tiền cũng chẳng thấm vào đâu, không có khác biệt gì với người bình thường.
Vê phân Tiêu Sách, anh chưa từng gặp qua bệnh nhân mắc bệnh ung thư, căn bản không có manh mối nào.
“Cho dù kết quả có thế nào, tôi nhất định sẽ thử, có lẽ thứ duy nhất tôi có thể gửi gắm lúc này chính là loại khí vô danh trong cơ thể rồi…” Tiêu Sách cau mày lẩm bẩm nói.
Có thể nói là không có loại khí vô danh này, thì sẽ không có Tiêu Sách của hôm nay.
Bố của Thủy Oa đang nằm bất động trước mặt Tiêu Sách, dường như không có sinh khí, nếu như tiếp tục không tác động nào, e rằng bố Thủy Oa sẽ khống nối mấy ngày nữa.
Nghĩ đến đây, Tiêu Sách đột nhiên bần thần sau đó kéo Thủy Oa từ trong phòng ra ngoài.
Chuyện này chi cần có được đồng ý của Thủy Oa, thì anh mới có thể trị bệnh cho ông cụ, suy cho cùng đây cũng là chuyện nguy hiểm, bởi vì bệnh của ông cụ đã đến mức độ này rồi, ai cũng không biết ông cụ có đột nhiên chết trong khi đang chữa trị hay không, Tiêu Sách bắt buộc phải thương lượng với Thủy Oa.
“Chuyện gì vậy đại ca?” Thủy Oa thấy vẻ mặt Tiêu Sách có hơi nghiêm túc, có chút tò mò hòi Tiêu Sách.
“Tế bào ung thư trên người bác trai đã lan rộng rồi, kiên trì không nối mấy ngày nữa…”
“Tế bào ung thư trên người bác trai đã lan rộng rồi, kiên trì không nối mấy ngày nữa…” Ánh mắt Tiêu Sách tràn đầy nghiêm túc nói.
“Tôi biết, nhưng có thể nghĩ ra cách gì tôi cũng đã đều nghĩ rồi…” Thủy Oa thấp giọng nói, cả người giống như một con dã thú bị thương, hai mắt tràn ngập tia máu, móng tay ỉn hằn lên lòng bàn tay, có chút không can tâm nói.
Anh ta nào không muốn thử chữa khỏi bệnh ung thư cho bố, bởi vì bệnh ung thư của bố, anh ta đã chạy đến tất cả bệnh viện xung quanh, nhưng cũng không có bất cứ kết quả nào.
Trong lòng Thủy Oa lúc này tuy rằng có tia hy vọng yếu ớt, nhưng thật ra trong lòng Thủy Oa cũng biết rõ, sợ rằng bệnh này không thể trị được.
Nhìn khuôn mặt đau khổ của Thủy Oa, Tiêu Sách bổng trầm lặng lại, sau đó nói với THủy Oa: “Tôi đã từng học qua về y thuật,
Nhìn khuôn mặt đau khổ của Thủy Oa, Tiêu Sách bỗng trầm lặng lại, sau đó nói với THủy Oa: “Tôi đã từng học qua về y thuật, tuy rằng có chút không giống với thuật truyền thống, nhưng việc chữa trị cũng đã có chút hiệu quả. Bệnh của bác trai tôi có thể thử, nhưng mà anh cũng đừng ôm quá nhiều hy vọng…”
“Cái gì, anh có thể trị được bệnh ung thư?”
Còn chưa đợi Tiêu Sách nói xong, Thủy Oa đã lập tức nắm chặt lấy hai tay Tiêu Sách, giọng nói run rẩy nói với Tiêu Sách: “Đại ca, anh cứ yên tâm chữa trị, không cần chịu bất cứ trách nhiệm nào, trong quần đội nhiều năm như vậy, tôi tin anh…”
Khoảnh khắc đó hai tay của Thủy Oa cũng đang không ngừng run rẩy.
Để có thể chữa khỏi bệnh của bố anh ta, có thể nói rằng anh ta có tiêu sạch tiền tích lũy trong nhà, nhà đã nghèo đến nứt vách, cũng đã khôna còn năna lưc để chữa bệnh cho
Để có thể chữa khỏi bệnh của bố anh ta, có thể nói rằng anh ta có tiêu sạch tiền tích lũy trong nhà, nhà đã nghèo đến nứt vách, cũng đã không còn năng lực để chữa bệnh cho bố nữa rồi.
Nếu không, anh ta cũng sẽ không vay nặng lãi mua thuốc nhập khẩu để duy trì tình trạng của cha mình.
Nhưng toàn bộ việc làm của anh ta đến cuối cùng cũng không có bất cứ ý nghĩa nào, bỏi vì bố của anh ta mắc phải bệnh ung thư, là một loại bệnh cho dù có là phú hào lớn nhất thê’ giới mà mắc phải bệnh này, cũng không có bất cứ cách nào.
Nhưng mà Tiêu Sách lại nói anh có thẻ chữa được bệnh này, tuy chỉ là thử, nhưng cũng khiến Thủy Oa phát run tại chỗ.
ở trong quân đội nhiều năm như vậy, Thủy Oa biết Tiêu Sách là người như thế nào, nếu như là chuyện không có nắm chắc, thì Tiêu Sách tuyệt đối không nói bừa.
Nhưng bây giờ Tiêu SÁch nói rằng có thể thử, vậy thì đã chứng minh Tiêu Sách có thể nắm chắc chữa trị thành công là một nửa trở lên.
Như vậy làm sao có thể khiến Thủy Oa không kịch động cơ chứ.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!