Ngay cả bản thân anh cũng đã quên mất cảm giác của mình khi ờ trên chiến trường, mà hôm nay, toàn bộ nhà máy bỏ hoang này chính là chiến trường của anh, tất cả những tên sát thủ Hắc Bang đều trở thành con mồi của anh!
Khóe miệng Tiêu Sách cong lên, anh mỉm cười, vận động tứ chi một chút, sau đó đi trở vào.
Màn đêm đen đặc hoàn toàn bao phủ, khung gian trong công xưởng vô cùng mờ mịt, bóng dáng Tiêu Sách rất nhanh đã hòa lẫn với đêm đen, trong bóng tối, tốc độ của anh mỗi lúc một nhanh, chẳng mấy chốc anh đã nhìn thấy một tên sát thủ Hắc Bang.
Lý Căn Giang là một sát thủ chuyên nghiệp, một sát thủ chuyên nghiệp đồng thời cũng là người địa phương thuộc thành phố Giang Lãng.
Lý Căn Giang của mười mấy năm về trước, chỉ là một thằng côn đồ đầu đường xó chợ, lúc còn trẻ, ngày nào anh ta cũng gây chuyện đánh nhau với người khác, ra tay tàn độc, không hề quan tâm tới hậu quả.
Một lần vì làm người khác bị thương ngoài ý muốn mà anh ta bị bắt giam, đi tù năm năm.
Năm năm sau ra tù, Lý Căn Giang không hề có tí thay đổi nào, vẫn chứng nào tật đấy đi đánh lộn ẩu đả, bởi vì không có bất kỳ một kỹ năng sinh tồn nào khác, cuộc sống mà anh ta trải qua vô cùng túng quẫn.
Lúc này, anh ta quen một người tên Kiệt Hùng.
Kiệt Hùng tìm đến anh ta, đưa cho anh ta một vạn rồi sai anh ta đi đánh gãy chân một người, anh ta lập tức đi làm ngay, hơn nữa còn rất thành công, không chỉ đánh gãy chân mục tiêu mà còn tặng kèm thêm một cánh tay bị chặt đứt.
Kiệt Hùng thấy vậy thì rất hài lòng, bèn thưởng thêm cho anh ta hai ngàn nữa.
Kể từ lần đó, Lý Căn Giang mới biết, hóa ra anh ta có thể kiếm tiền bằng cách này.
Từ đó về sau, mỗi năm Kiệt Hùng sẽ tìm đến anh ta mấy lần, không phải là nhờ anh ta đi chặt tay người này thì lại là đánh gãy chân người nọ, tiền công cũng bởi vậy mà tăng từ một ngàn lên mấy chục ngàn.
Dần dần, Lý Căn Giang nếm được vị ngọt, anh ta bât đầu làm nhiều nhiệm vụ hơn cho Kiệt Hùng.
Lúc này, Kiệt Hùng mới nói cho Lý Căn Giang biết về tình hình của tổ chức sát thủ Hắc Bang, anh ta nghe xong không hề có chút do dự nào, lập tức đồng ý trở thành một tên sát thủ Hắc Bang, còn Kiệt Hùng chính là người mối lái cho anh ta.
Mấy năm tiếp theo, Lý Căn Giang cũng không lập tức tham gia vào nhiệm vụ nào mà anh ta được Kiệt Hùng đưa tới một trại huấn luyện trên một hòn đảo nhỏ ngoài biển, khổ luyện hai năm để trở thành một sát thủ thực thụ!
Sau khi anh ta từ trại huấn luyện trở về, Kiệt Hùng bắt đầu sắp xếp những người cấp độ khó hơn cho anh ta, động một chút là giết người, lấy mạng, nhưng cũng vì thế mà thù lao càng cao.
Giết một người bình thường, thù lao ít nhất cũng có được mấy trăm ngàn!
Cái này đối với Lý Căn Giang mà nói thực sự là cách nhanh nhất để có tiền, lúc mới đầu anh ta còn có chút sợ hãi, nhưng càng ngày càng giết nhiều người, vả lại trước giờ cũng chưa từng bị bắt cho nên anh ta dần không còn biết dè chừng nữa.
Trong khoảng thời gian vài năm ngắn ngủi, anh ta đã giết khoảng mấy chục người, nhưng đều do Kiệt Hùng xử lý ổn thỏa hết, dân dân, anh ta trở thành sát thủ bạch kim trong Hắc Bang.
anh ta đã giết khoảng mấy chục người, nhưng đêu do Kiệt Hùng xử lý ổn thỏa hết, dần dần, anh ta trở thành sát thủ bạch kim trong Hắc Bang.
Mà tài sản anh ta có được đã lên tới con số hơn mười triệu, đủ mua được một căn biệt thự nhỏ ởthành phố Giang Lăng này.
Sau đó, anh ta lại hết tiền.
Lúc này, Kiệt Hùng nói với anh ta rằng ở thành phố Giang Lăng có một nhiệm vụ rất lớn, chỉ cần hoàn thành thì nửa đời sau của hai người bọn họ sẽ không phải làm bất kỳ việc gì khác nữa.
Nhiệm vụ này đương nhiên chính là giết chết Cao Cẩn Băng, hoặc là phải bắt sống cô ấy.
Sau khi Lý Căn Giang hiểu rõ nhiệm vụ, dường như anh ta chẳng hề cho chút do dự nào mà dồn toàn bộ thời gian và sức lực để nghiên cứu xem làm sao để hoàn thành nhiệm vụ này.
Vốn dĩ anh ta là người địa phương trong Giang Lăng, có ưu thê’ về địa hình đã là có được tỷ lệ thắng cao hơn người khác rồi.
Lý Căn Giang vô cùng tự tin vào chính mình, theo như phân tích của anh ta thì cái khó ở nhiệm vụ lần này không nằm ở làm cách nào để giết chết được Cao cẩn Băng mà là làm thế nào để giành công giết chết được cô trước những tên sát thủ khác.
Chỉ cần Cao cẩn Băng để lộ sơ hở là anh ta lập tức sẽ nắm được, đấy chính là sự tự tin mà anh ta cóp nhặt được qua mấy chục nhiệm vụ chưa từng thất bại trong vài năm qua.
Mà để chờ Cao cẩn Bãng lộ ra sơ hở, anh ta đã chờ mấy năm rồi.
Trong khoảng thời gian này, Cao cấn Băng lại chỉ đi ra ngoài có mấy lần, mấy ngày trước lúc anh ta nhận được tin tức thì Cao Cẩn Băng đã trở về rồi, vì thế mà anh ta vô cùng chán nản.
May mắn là những sát thủ khác cũng không có cơ hội bắt Cao Cẩn Băng.
Mà lần này, cuối cùng Cao Cẩn Băng cũng lại ra ngoài, lại còn để lộ dấu vết cực kỳ rõ ràng, rốt cuộc thì cô cũng bị bọn họ dồn tới khu công xưởng bỏ hoang này.
Lý Căn Giang là người Giang Lăng bản địa, anh ta rất tường tận kết cấu trong khu công xưởng bỏ hoang này, biết được đằng sau nhà máy là Viễn Giang rộng lớn, bọn họ chắc chắn không thể dễ dàng trốn đi được.
Vậy nên Lý Căn Giang kết luận Cao cẩn Băng và vệ sĩ của cô chắc chắn là đang ẩn náu tại một nơi nào đó trong nhà máy bỏ hoang này, chờ đợi cứu viện.
Anh ta muốn hoàn thành nhiệm vụ, chính là phải nhanh chóng tìm ra Cao cẩn Băng, sau đó giết chết cô trước mặt những người đồng hành khác, cuối cùng sẽ đi lĩnh tiền công.
Với số tiền thù lao trăm triệu mà trở thành thù lao riêng của mình thì nửa đời còn lại của Lý Căn Giang, dù sống ở đất nước nào cũng sẽ trải qua cuộc sống xa hoa giàu có.
Vậy nên, ý vào sự thành thạo đường đi lối lại trong công xưởng bỏ hoang, Lý Căn Giang đã nhanh chóng vượt qua những người đồng hành khác, xông thẳng về phía trước, trong tay anh ta có súng, chỉ cần nghe thấy chút tiếng động, anh ta sẽ có thể là người đầu tiên nổ súng, giết chết mục tiêu.
đầu tiên nổ súng, giết chết mục tiêu.
Trong bóng tối, anh ta cảm thấy mình như một vị vua!
Mà dưới tình huống này, Tiêu Sách lại đụng mặt Lý Căn Giang!
Có lẽ là bởi mối quan hệ” Vô danh khí công” này, trong bóng tối, tầm nhìn của Tiêu Sách lại tốt hơn hẳn người bình thường, mặc dù không thể rõ như ban ngày nhưng cũng có cảm giác như đang nhìn dưới ánh đèn lờ mờ.
Cách đó rất xa, Tiêu Sách đã có thể nhìn thấy vẻ mặt tham lam lẫn hưng phấn điên cuồng của Lý Căn Giang, đồng thời anh cũng cảm nhận được hơi thở chết người phát ra từ người anh ta.
Lại thêm khẩu súng có thể được bóp cò bất cứ lúc nào trên tay Lý Căn Giang, chẳng cần suy nghĩ Tiêu Sách cũng có thể biết ngay người này chính là sát thủ Hắc Bang tới để giết Cao Cẩn Băng!
Ngay lập tức, Tiêu Sách nhếch khóe môi, lộ ra môt nu cười lanh lẽo.
Trong bóng tối, Tiêu Sách giống như một con báo, vừa lặng lẽ vừa nhanh nhạy tiến gần tới chỗ Lý Căn Giang.
Mà Lý Căn Giang lúc này lại chẳng hề hay biết Tiêu Sách đang ở rất gần anh ta, càng chẳng nghe thấy bất cứ tiếng động nào, anh ta chỉ đang hưng phấn nghĩ tới việc bát được Cao Cẩn Băng, sau đó giết chết cô ấy!
Nếu không phải do người đồng hành phía sau còn rất nhiều, thì thậm chí anh ta còn muốn bắt sống Cao cẩn Băng, sau đó dùng cô để thỏa mãn cơn thú tính của mình một lúc cơ!
Dù sao, Cao cẩn Băng cũng là một trong bốn người phụ nữ đẹp nhất nhì thành phố Giang Lăng này, kể cả là lúc Lý Căn Giang sống giàu có dư dả thì anh ta cũng chưa từng được thử qua loại phụ nữ nào như cô.
Nghĩ tới gương mặt xinh đẹp khiến người ta mê đắm của Cao cẩn Băng, Lý Căn Giang lại càng trở nên hưng phấn.
Sau đó ngay lập tức, đột nhiên Lý Căn Giang phát hiện ra phía trước mình xuất hiện một bóng đen mờ nhạt, Lý Căn Giang nhất thời hơi khựng lại, với sức mạnh của anh ta mà
Sau đó ngay lập tức, đột nhiên Lý Căn Giang phát hiện ra phía trước mình xuất hiện một bóng đen mờ nhạt, Lý Căn Giang nhất thời hơi khựng lại, với sức mạnh của anh ta mà lại có kẻ có khả năng tiến lại gần chỗ anh ta ư?
Trong nháy mắt, da gà da vịt trên người Lý Căn Giang thi nhau nổi lên, anh ta lập tức phản ứng lại, nhanh chóng đi về phía sau, cánh tay nâng lên, chuẩn bị muốn bắn.
Lý Căn Giang lại nghĩ đó hẳn là một trong số những người đồng hành, nhưng bất luận có phải vậy hay không, nếu kẻ đó dám lén lút mò tới bên cạnh anh ta thì dều gây uy hiếp tới anh ta.
Vậy anh ta cũng cần phải bắn bỏ!