Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị - tác giả Vòi Rồng (bản mới)

Điều này làm Vưu Chính càng chắc chắn rằng Tiêu Sách đang lo lắng ‘Cao cấn Băng’ bị thương, cho nên không dám phát sinh xung đột với ông ta, chắc chắn sẽ chọn nhượng bộ.
Mà sự lựa chọn của Tiêu Sách cũng không nằm ngoài dự đoán của Vưu Chính.
Tiêu Sách nhăn mặt do dự một lúc lâu, sau đó đột nhiên hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói: “Gia chủ Vưu Chính, tôi đã nói rồi, tôi không biết cậu Vu ở đâu, cho dù ông có giữ tôi lại đây thì cũng không có tác dụng gì.”
“Ha hả, xem ra bạn nhỏ Tiêu Sách vẫn chưa biết tình hình, vậy thì cứ ở lại đây suy nghĩ tiếp đi! Tôi không vội, người vội là cậu, còn có cô Cao Cẩn Băng mới đúng.”
Vưu Chính cười khẩy.
Sắc mặt của Tiêu Sách khó coi, lúc này Thiên Diệp cũng phối hợp nhăn mặt, còn liếc nhìn Tiêu Sách, ý bảo ‘Nên làm gì đây?’.

liếc nhìn Tiêu Sách, ý bảo ‘Nên làm gì đây?’.
Không thể không nói, khả năng diễn xuất của Thiên Diệp cũng rất tốt.
Tiêu Sách cắn răng, nói: “Gia chủ Vưu Chính, ông đang ép người quá đáng rồi đấy! Hừ, nếu ông đã muốn giữ chúng tôi lại để chơi với ông, vậy thì chúng tôi sẽ ở lại.”
Nói xong, Tiêu Sách xoay người trở lại phòng bao của phòng ăn, ngồi xuống.
Tuy lúc đâu cái phòng nhỏ này chỉ được che chắn ba mặt, mặt còn lại thì có thể nhìn sân khấu, nhưng Tiêu Sách đã kéo bình phong cách vách qua chặn cửa phòng bao lại.
Đám người Vưu Chính lập tức không nhìn thấy Tiêu Sách cùng Thiên Diệp đang làm
gì-
“Đại ca, có cần vọt vào hay không…” Vệ sĩ bên cạnh Vưu Chính mở miệng hỏi.
Vưu Chính cười lạnh một tiếng, cản anh ta lại: “Không cần! Bọn mày không đánh lại cậu ta, không cần lấy đá chọi đá.”
“Hơn nữa, bây giờ người sốt ruột là bọn họ, tao tin rằng bọn họ sẽ chịu thua.”
“Chúng mày bao vây nơi này lại cho tao… tao đoán rằng cậu ta muốn gọi nhà họ Lâm đến cứu cậu ta, nhưng cậu ta không biết rằng tao đã sai người làm nhiễu tín hiệu ở xung quanh đây rồi, ai cũng đừng nghĩ liên lạc với bên ngoài! Tao muốn xem xem cậu ta có thể chờ bao lâu!”
Vưu Chính nói với giọng điệu tràn đầy tự tin, ông ta cho rằng Tiêu Sách kéo dài thời gian chỉ vì nghỉ tìm cứu viện.
Nhưng ông ta không biết, lúc này Tiêu Sách đang ung dung ngồi trên ghế, bình tĩnh đùa giỡn Thiên Diệp như mọi khi, làm gì có chút sốt ruột nào.
Anh ở lại đây không phải vì tìm cứu viện mà là câu giờ.
Tiêu Sách tin rằng Vưu Chính không chắc rằng ông ta có thể đối phó anh, cho nên sẽ lan truyền ở phạm vi lớn, mượn những sát thủ Hắc Bảng muốn giết Cao cẩn Băng để tiêu diệt anh.
Dù sao Vưu Chính cùng Lâm Kiệt đã ký kết một hiệp nghị nào đó, chỉ cần diệt Tiêu Sách thì cục đá cản đường ông ta giải quyết nhà họ Lâm sẽ biến mất.
Chắc chắn Lâm Kiệt sẽ nhớ ơn ông ta.
Nhưng trước khi để sát thủ Hắc Bảng giết chết Tiêu Sách, Vưu Chính thật lòng muốn lấy thông tin về Vưu Bằng từ Tiêu Sách.
Nếu lấy được tin tức của Vưu Bằng và giết chết Tiêu Sách trong hôm nay, thì đó là kịch bản tốt nhất đối với Vưu Chính.
Vưu Chính rất tham lam!
Nhưng ông ta không biết Tiêu Sách còn tham lam hơn ông ta!
Lúc này, ở bên ngoài câu lạc bộ Thân Nhạc, đã có năm đến sáu sát thủ Hắc Bảng biết Cao Cẩn Băng rời khỏi tòa nhà Dược phẩm Tinh Quang, cho nên đến tìm cơ hội hành động.
Mà lúc đó cũng có nhiều sát thủ đã nhận được tin tức cùng vừa mới biết tin đang chạy đến…
Nếu như bây giờ Tiêu Sách đi ra ngoài, anh có thể dẫn năm đến sáu sát thủ Hắc Bảng đến nơi vắng vẻ giết hết.
Nhưng Tiêu Sách rất tham lam, anh muốn câu giờ để tất cả sát thủ từ bốn phương tám hướng đến rồi mới ra tay.
Cho nên anh cứ kiên nhẫn đợi trong phòng nhỏ của phòng ãn.
Có Thiên Diệp ở cùng, Tiêu Sách cũng không cảm thấy chán. Thỉnh thoảng sờ bắp đùi cùng bụng dưới bằng phẳng và ngọn núi cao vút của Thiên Diệp, anh hạnh phúc chết đi được.
Con Vưu Chính canh giữ ở cách đó không xa thì hơi nhăn mặt.
Tiêu Sách cùng ‘Cao cấn Băng’ đã nhốt trong phòng bao được hai giờ, trời cũng đã gần tối mà Tiêu Sách còn chưa muốn ra.
‘Không lẽ cậu ta không biết, nếu cậu ta đi càng chậm thì bên ngoài sẽ có nhiều người muốn giết Cao cẩn Băng đến sao? Không lẽ cậu ta không sốt ruột chút nào sao?’
cặu ta không sõt ruột cnut nao saoY
Mọi chuyện không như dự tính làm Vưu Chính rất bực mình.
Nếu không phải vẫn còn nghe tiếng cười của Tiêu Sách phát ra từ phòng bao, Vưu Chính đã nghi ngờ Tiêu Sách dùng thủ thuật gì để lén chạy mất.
‘Cậu ta còn có tâm trạng cười?’

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!