Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị - tác giả Vòi Rồng (bản mới)

Vưu Chính cười lạnh một tiếng: “Ý của tôi là sao, tôi nghĩ cậu còn rõ hơn tôi. Tôi khuyên cậu một câu, lập tức thả con trai của tôi ra, nếu như nó còn lành lặn thì hận thù giữa hal ta còn có thể được giải quyết, nếu không, tôi thề tôi sẽ để cậu sống không bằng chết!”
Sắc mặt của Tiêu Sách cũng tối sầm lại, tất nhiên là giả vờ.
Dường như anh muốn ra tay xử lý Vưu Chính, nhưng lại sợ Cao cẩn Đăng sẽ gặp nguy hiểm, cho nên cố gắng nén lửa giận xuống.
Anh nói: “Tôi nhớ kỹ rồi, ông chờ đấy cho tôi.”
Nói xong, Tiêu Sách “bảo vệ” Thiên Diệp chuẩn bị rời đi.
Vưu Chính nhìn thấy Tiêu Sách cũng nhịn, ông ta lập tức chắc chắn rằng Tiêu Sách lo lẳng xảy ra xung đột thì không thể bảo vệ Cao cẩn Băng, cho nên muốn rời khỏi đây nhanh chóng.
Sao ông ta có thể để Tiêu Sách được như ý muốn?
Có thể người của ông ta không phải đối thủ của Tiêu Sách, nhưng có ‘Cao cẩn Băng’, ông ta cũng có thể xử lý hai người.
Chỉ cần giữ chân bọn họ một ít thời gian, Vưu Chính tin rằng sát thủ muốn giết Cao Cẩn Băng sẽ tới.
Đến lúc đó, không cần ông ta ra tay thì cũng có vô số sát thủ sẽ liều mạng đối phó Tiêu Sách.
Ông ta cười nhạt, lạnh giọng nói: “Họ Tiêu, làm gì phải chờ đến sau này, chúng ta giải quyết mọi chuyện ngay tại hôm nay đi, sao cậu lại vội vàng rời khỏi đây như vậy?”
Nói xong, Vưu Chính vung tay lên, nhàn nhạt nói: “Cản bọn họ lại cho tao! Nếu hôm nay chuyện này không được giải quyết thì đừng ai nghĩ rời khỏi noi này, để tao xem ai có đủ khả năng dây dưa”
Tiêu Sách nghe vậy thì biến sắc.
Anh lạnh giọng nói: “Vưu Chính, ông muốn bị đánh sao? Hay là ông cảm thấy tôi không dám ra tay với ông?”
Không đợi Tiêu Sách nói xong, hai vệ sĩ của ông ta đã đứng ở bên cạnh để bảo vệ ông ta. Bọn họ đặt hai tay lên eo, phồng hông lên.
Vưu Chính không quan tâm đến lời đe dọa của Tiêu Sách, ông ta lạnh lùng mở miệng: “Tất nhiên là tôi tin tưởng thực lực của cậu, đàn em của tôi cũng không đánh lại cậu.
Tiêu Sách nghe vậy thì biến sắc.
Anh lạnh giọng nói: “Vưu Chính, ông muốn bị đánh sao? Hay là ông cảm thấy tôi không dám ra tay với ỏng?”
Không đợi Tiêu Sách nói xong, hai vệ sĩ của ông ta đã đứng ở bên cạnh đế bảo vệ ông ta. Bọn họ đặt hai tay lên eo, phồng hông lên.
Vưu Chính không quan tâm đến lời đe dọa của Tiêu Sách, ỏng ta lạnh lùng mở miệng: ‘Tất nhiên là tôi tin tưởng thực lực của cậu, đàn em của tôi cũng không đánh lại cậu. Nhưng nếu giữ chân các cậu ở đây thì tôi tin rằng mình có thế làm được. Không tin thì cậu cứ thử xem!”
Nói rồi Vưu Chính nhìn ‘Cao cẩn Băng’, ý tứ đe dọa vô cùng rõ ràng.
Nghe vậy, sắc mặt của Tiêu Sách trở nên cực kỳ khó coi.

Nhưng giờ này Tiêu Sách lại vui như mở cờ trong bụng.
Tất cả đêu diễn ra theo kế hoạch của anh, đúng là Vưu Chính đã cắn câu. Mà bây giờ anh chỉ cần làm lớn chuyện này lên, sau đó chuẩn bị diễn xuất là được rồi.
Nhưng mà có thể là bởi vì quá thuận lợi, cho nên Tiêu Sách nhận ra lúc này thời gian vẫn còn hơi sớm.
Anh vẫn duy trì vẻ mặt khó coi, tiến lại gần Thiên Diệp một chút giống như đang lo lắng cho sự an toàn của ‘Cao cẩn Băng’, anh nhìn chằm chằm Vưu Chính một cách đầy cảnh giác.
“Ồng nghĩ mình có đủ khả năng giữ tôi lại sao?” Tiêu Sách lạnh lùng nói.
“Cậu cứ thử xem.” Vưu Chính cũng tự tin nói, còn bản thân thì lùi ra đằng sau để tránh việc Tiêu Sách tấn công ông ta đầu tiên.
Cho dù là kẻ ngốc cung nhìn thấy Tiêu Sách đang do dự.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!