Biểu cảm giật mình của anh khiến cô ta phải phì cười, sau đó lập tức đỏ mặt, giống như cô ta đối với tạo hình hiện tại của bản thân có chút ngại ngùng.
Cô ta hơi áy náy nói: “Tiêu Sách, tôi cảm thấy có chút không quen…”
“Đừng nói cô cảm thấy có chút không quen, tôi còn cảm thấy có chút không quen nữa là, bộ dạng hiện tại lúc này của cô, lúc tôi ôm cô, còn tưởng rằng đang ôm Cao cẩn Băng, loại kích thích này…”
Anh còn chưa nói xong, thì đã bị Thiên Diệp hung dữ véo vào da thịt mềm ở eo.
Thiên Diệp khiển trách lườm Tiêu Sách, nói: “Anh đừng có mà có ý gì với cô gái của tôi! Cho dù là nghĩ cũng không được! Nếu không, nếu không tôi sẽ, tôi sẽ…”
Dường như Thiên Diệp muốn nói ra lời độc ác, nhưng ở trước mặt Tiêu Sách, cô ta lại không thể nói ra lời độc ác được.
Tiêu Sách nhìn bộ dạng bối rối của cô ta, đột nhiên cảm thấy vô cùng đáng yêu, anh ôm chặt eo nhỏ của Thiên Diệp, nói: “Cô gái ngốc, cho dù Cao cẩn Băng có xỉnh đẹp đi chăng nữa, hiện tại trong lòng tôi cũng không quan trọng bằng một phần mười cô. Tôi đã có cô rồi, thì làm sao có thể có ý với cô ta được?”
“Thật không? Anh không ghét bỏ tôi vì không đẹp bằng cô ấy sao?”
“Cái gì, cô lại cảm thấy mình không đẹp bằng Cao cấn Băng, cô đẹp hon nhiều so với Cao Cẩn Băng!” Tiêu Sách đột nhiên phản ứng lại, trả lời một đáp án đúng chuẩn.
Suy cho cùng, mong muốn sinh tồn chính là bắt buộc mà mỗi người đàn ông phải phải chuẩn bị.
Thiên Diệp chân thành nhìn Tiêu Sách, đột nhiên phì cười nói: “Được rồi, anh không cần nói những lời tốt đẹp đế làm tôi vui, tôi biết tôi không xinh đẹp bằng cô ấy, nhưng mà không sao, tôi có thể hóa trang thành cô ấy… tôi cũng biết suy nghĩ của đàn ông các người, nếu như anh muốn, thì sau khi kết thúc chuyện, tôi sẽ dùng bộ dạng này để cùng anh… cùng anh… cái kia.”
cùng anh… cùng anh… cái kia.’
Nói xong mặt Thiên Diệp lập tức đỏ bừng, nhất thời khiến cho trái tim của Tiêu Sách điên cuồng đập thình thích, tròn mắt nhìn Thiên Diệp, biểu cảm không thể tưởng tượng nổi.
Thiên Diệp nói vậy là có ý gì?
Cô ta nói là, đợi mọi chuyện kết thúc, cô ta sẽ dùng khuôn mặt này của Cao cẩn Băng, cùng Tiêu Sách điên cuồng một lần?
Đây không phải là sự cám dổ của chế phục thay thế sao?
Đây là hiểu lòng đàn ông sao?
Tiêu Sách kích động đến mức toàn thân phát run, nhưng rất nhanh anh cảm thấy trong lòng lạnh lẽo bởi vì phát hiện ra dưới biểu cảm ngại ngùng của Thiên Diệp còn ấn chứa sự lạnh nhạt.
Tiêu Sách lập tức phản ứng lại, đây là thăm dò!
Anh lập tức dùng ngôn từ chính đáng nói: “Đùa cái gì vậy! Thiên Diệp, tôi nói cho cô
dò!
Anh lập tức dùng ngôn từ chính đáng nói: “Đùa cái gì vậy! Thiên Diệp, tôi nói cho cô biết, Tiêu Sách tôi không phải loại người đó! Nếu như cô thật sự dùng khuôn mặt của Cao Cẩn Băng thế kia với tôi, e rằng người anh em của tôi còn không đứng lên được, nói cho cùng, tôi không có bất cứ cảm tình nào với Cao cẩn Băng, hơn nữa tôi là một người đàn ông sống tình cảm!”
“Vậy sao?”
“Tôi xin thề với trời!”
“Vậy tại sao người anh em của anh vẫn đang đứng?”
cái này hả, có thể là do giọng nói của cô… thật sự…”
Tiêu Sách và Thiên Diệp thảo luận nghiên cứu về vấn đề này rất lâu, cuối cùng Thiên Diệp cũng tha cho Tiêu Sách, điều này khiến cho Tiêu Sách có cảm giác sống sót sau hoạn nạn, phía sau cũng đã đổ mồ hôi ướt sũng.
Sau khi thấy chủ đề này cuối cùng đã xong thì Tiêu Sách vội vàng nói: “Ngụy trang bề ngoài này của cô đã vô cùng hoàn hảo, nhưng khí chất và thần thái, vẫn phải thay đổi một chút, nếu không rất dễ có người để ý kỹ phát hiện ra sơ hở, tuy rằng không ảnh hưởng gì mấy, nhưng vì chắc chắn vẫn nên thay đối một chút.”
Thiên Diệp nghe vậy gật đầu, nhất thời thu lại những biểu cảm trên khuôn mặt, trở thành dáng vẻ lạnh lùng.
Sau đó nhàn nhạt nói: “Như vậy sao?”
Tiêu Sách ngạc nhiên nhìn Thiên Diệp, sau đó vươn ngón tay cái ra, muốn nói rằng người hiểu Cao cẩn Băng nhất thế giới này, nhất định chính là Thiên Diệp như hình với bóng với Cao cẩn Băng.
Sau đó Thiên Diệp lại mô phỏng lại thần thái cùng khí chất của Cao cẩn Băng, một lần nữa khiến cho Tiêu Sách sinh ra nhận nhầm, dường như người trước mắt chính là Cao Cẩn Băng.
“Hai người này không phải chị em ruột chứ, hoặc là sinh đôi?”
hoặc là sinh đôi?’
Trong lòng Tiêu Sách đột nhiên xẹt qua suy nghĩ này, nhưng rất nhanh đã bị anh vứt bỏ, bởi vì điều này là không thể, tuy rằng Cao Cẩn Băng đối xử rất tốt với Thiên Diệp, nhưng tuyệt đối không phải cái tốt giữa chị em.
“Đợi lát nữa tôi lấy một bộ quần áo của cô ấy mặc lên, có lẽ sẽ không có ai phát hiện ra tôi không phải là cô ấy, hơn nữa tôi nhất định phải nói một tiếng với cô ấy về chuyện này.”
Tiêu Sách gật đầu, không ngăn cản Thiên Diệp, tuy nói rằng chuyện này càng ít người biết càng tốt, nhưng dù sao người Thiên Diệp giả trang cũng là Cao cẩn Băng, lại là người thân cận của Cao cấn Băng, nói một tiếng với cô ấy không sao.
Hơn nữa, lần này xử lý toàn bộ sát thủ Hắc Bàng ở thành phố Giang Lăng, đối với Cao Cẩn Băng mà nói là một chuyện tốt, an toàn của cô càng được bảo đảm hơn, vì thế Tiêu Sách cũng không lo lắng cô ta nói ra.
Lúc này Tiêu Sách cuối cùng cũng bỏ xuống được toàn bộ lo lắng trong lòng.