Tiêu Sách không khỏi nghĩ đến, cô gái Lâm Bán Thanh lạnh lùng này không phải thực sự thích anh rồi chứ, Lâm Bán Thanh hôm nay hơi kỳ quặc.
Thấy Tiêu Sách trầm mặc, nghiêm túc nhìn khuôn mặt anh, Lâm Bán Thanh nhất thời đỏ mặt.
Dường như cô ấy biết, lúc này Tiêu Sách đang nghĩ gì, vội vàng giải thích nói: “Tiêu Sách, anh đừng nghĩ nhiều, tôi chỉ cảm thấy anh giúp nhà họ Lâm quá nhiều ròi, mà nhà họ Lâm lại không giúp được gì nhiều, anh giúp tôi nhiều lần như vậy nhưng ít nhất cho đến hiện tại, chúng tôi vẫn chưa bỏ ra gì để giúp anh cả.”
Tần đầu tiên là anh trị bệnh cho ông nội tôi, bạn của anh chịu oan ức anh mà chỉ đòi nhà họ Lâm bồi thường một căn nhà trọ mà thôi, còn anh lại không có gì cả.”
“Lần thứ hai, anh giúp tôi phá hỏng kế hoạch muốn lật đổ nhà họ Lâm của Lâm Triệt và Lâm Khôn, cứu ông nội ra khỏi tay bọn họ, còn chữa khỏi bệnh cho ông nội của tôi nữa, lần đó nếu như không có anh tôi thực sự không biết tình hình hiện tại của nhà họ Lâm như thế nào nữa, mà anh vẫn không đòi hỏi gì cả, chỉ cần một lời hứa từ tôi.”
“Mà lần thứ ba, cũng chính là hôm ở khách sạn Fila lần trước, nếu không có anh, toàn bộ nhà họ Lâm chúng tôi sẽ bị bố con nhà họ Vưu và đám người thầy Vương đánh không thể ngóc đầu lên nổi… chắc hẳn anh không biết, lúc đó thắng thua trong trận tý thí đó có liên quan đến hai triệu tiền đặt cược! Anh giúp nhà họ Lâm chúng tôi thắng được hai trận, không chỉ lấy lại thể diện cho nhà họ Lâm mà còn trực tiếp liên quan đến bốn triệu tiền đặt cược, tính ra cũng là tám triệu rồi!”
“Nhưng anh, vẫn không cần gì cả!”
triệu rồi!’
“Nhưng anh, vẫn không cần gì cả!”
“Mà lần thứ tư, anh lại mang Tiên Thiên Công về cho nhà họ Lâm chúng tôi, Tiên Thiên Công quan trọng như thế nào với nhà họ Lâm, tôi thân là người nhà họ Lâm đưong nhiên hiểu rõ hon ai hết! Ân huệ lớn như vậy, cũng đủ để nhà họ Lâm dùng tất cả mọi thứ để báo đáp anh rồi, mặc dù ông nội đồng ý kết thành hợp tác đối tác chiến lược với anh nhưng đó cũng chỉ là một danh xưng mà thôi, anh vẫn không đòi hỏi gì cả!”
“Liên tiếp bốn lần, anh có ân huệ lớn với nhà họ Lâm nhưng kết quả lại chẳng thu được lợi ích gì đáng kể cả. Tôi biết anh không để ý nhưng trong lòng tôi cảm thấy bứt rứt…”
“Cho nên, hôm nay tôi nhắc đến những chuyện này, không phải giống như anh nghĩ là tôi thích anh, chuyển đồ từ nhà mẹ để đến nhà chồng, khuỷu tay hướng ra ngoài đâu, chỉ là những chuyện này đáng lẽ tôi phải làm từ lâu rồi.”
Nói xong, khuôn mặt Lâm Bán Thanh đỏ bừng.
Nói xong, khuôn mặt Lâm Bán Thanh đỏ bừng.
Mà Tiêu Sách nghe Lâm Bán Thanh nói xong, không khỏi trợn mắt há hốc mồm, đặc biệt là lúc nghe cô nói đến chỗ chuyển đồ từ nhà mẹ để đến nhà chống, khuỷu tay hướng ra ngoài, đôi mắt còn trừng to hơn.
Lâm Bán Thanh sao lại biết được anh đang nghĩ gì chứ? Hơn nữa ngay cả từ ngữ cũng dùng giống y hệt nữa.
Hơn nữa, lúc này Tiêu Sách nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Lâm Bán Thanh, sao lại cảm thấy cô ấy đang giấu đầu hở đuôi chứ? Cô có cần phải giải thích, nói là cô ấy không thích Tiêu Sách không…
Khụ khụ.
Tiêu Sách ho khan một tiếng, không nghĩ đến vấn đẽ này nữa, mở lời nói: “Cô nói đến như vậy rồi thì tôi mà còn từ chối nữa vậy thì chẳng phải là không biết phân biệt tốt xấu hay sao?”
Nói xong, khóe miệng Tiêu Sách cong lên.
Trên thực tế, điều này đối với Tiêu Sách mà nói quả thực là một chuyện tốt, mặc dù anh đã có kê’ hoạch hoàn chỉnh để phát triển “phân xưởng nhỏ” của mình rồi, nhưng nếu có sự giúp đỡ của Lâm Bán Thanh và nhà họ Lâm, vậy thì ít nhất có thể tiết kiệm thời gian một hai năm phát triển, có thể giúp anh nhanh chóng thành công hon.
Tiêu Sách không hề nghi ngờ năng lực kiếm tiền của nhà họ Lâm.
Mà ý tứ của Lâm Bán Thanh, chính là dùng năng lực kiếm tiền của nhà họ Lâm giúp Tiêu Sách kiếm tiền, đây không phải là hợp tác đôi bên cùng có lợi mà là Tiêu Sách kiếm lời một mình!
Tiêu Sách ngoài miệng không nói gì nhưng trong lòng đã nhớ kỹ ân huệ của Lâm Bán Thanh rồi.
Nghe thấy Tiêu Sách đồng ý, Lâm Bán Thanh nhất thời cũng bật cười.
Tiêu Sách cảm thấy, tất cả các loại hoa sặc sỡ xinh đẹp trong đại viện này, dường như mất hết sắc đẹp trước nụ cười của Lâm Bán Thanh, trở nên ảm đạm tối tăm.
Anh nhìn đến hơi ngẩn người….
Rất nhanh Lâm Bán Thanh phát hiện ra vẻ mặt ngấn ngơ Tiêu Sách nhìn cô, khuôn mặt lại đỏ lên, khẽ ho một tiếng, Tiêu Sách lập tức lấy lại tinh thần.
Tiêu Sách không hề đỏ mặt mà mỉm cười nói: “Bán Thanh, lẽ nào chưa từng có ai nói với cô, lúc cô cười còn đẹp hơn là lúc giữ gương mặt lạnh lùng hả? Lúc cô giữ khuôn mặt lạnh lùng thì cô xếp thứ hai trong bốn người đẹp ở Giang Lăng nhưng lúc cô cười lên, chắc chắn có thể trở thành người đẹp nhất trong bốn người đẹp của Giang Lăng đấy!”
Tiêu Sách nói xong, Lâm Bán Thanh lập tức khôi phục vẻ mặt lạnh lùng, còn trừng mắt nhìn Tiêu Sách nữa.
Cô ấy nói: “Cái gì mà bốn người đẹp Giang Lăng chứ, chỉ là mấy thứ nhàm chán mà thôi, nói chuyện xong rồi chúng ta đi chổ khác tham quan đi, tối nay anh ở lại đây một đêm đi, bác Hàn Tô nói anh còn hiểu về Tiên Thiên Công hơn bác ấy nhiều, cho nên có một vài chỗ của Tiên Thiên Công tôi vẫn chưa hiểu được, hy vọng anh có thể giúp đỡ
tôi.’
Nói xong, Lâm Bán Thanh do dự một lúc, tiếp tục nói: “Tiên Thiên Công, sẽ giao cho tất cả người tu luyện của chi chính và chi thứ của nhà họ Lâm, đương nhiên chi thứ chỉ có thể tu luyện hai phần trước, đợi đến lúc nhà họ Lâm có đủ người luyện khí, nhà họ Lâm sẽ lần nữa xin tham gia vào Thương Minh Hoa Quốc.”
“Nhà họ Tô ở Yên Kinh, kẻ thù của anh chính là một trong những người dề xuất ra Thương Minh Hoa Quốc, đợi đến lúc nhà họ Lâm gia nhập vào Thương Minh, cho dù không thể nào giúp anh ra tay thì ít nhất cũng có thể cung cấp cho anh một vài thông tin…”
Lâm Bán Thanh nói xong, Tiêu Sách lập tức lần nữa cảm kích nhìn Lâm Bán Thanh.
Anh mở miệng nói: “Cô yên tâm, chuyện của Tiên Thiên Công cứ giao cho tôi, tôi sẽ ở lại nhà họ Lâm hai ngày! Trong hai ngày này, tôi đảm bảo tất cả mọi người cốt cán của nhà họ Lâm học được Tiên Thiên Công!”
Tiêu Sách nói xong, Lâm Bán Thanh vui mừng khôn xiết, gật đầu lia lịa.
Tiêu Sách nói xong, Lâm Bán Thanh vui mừng khôn xiết, gật đầu lia lịa.
Mà hai ngày tiếp theo, Tiêu Sách giữ đúng lời hứa của mình, ở nhà họ Lâm hai ngày, hướng dần đám người Lâm Vản, Lâm Bán Thanh, bố con Lâm Hạo Bâng tu luyện Tiên Thièn Công.
Tiên Thiên Công ở trước mặt Tiêu Sách, không hề có chút bí mật nào, có sự chỉ dạy của anh, những thành viên cốt cán của nhà họ Lảm đều thuận lợi nhập môn thành công.
Tiếp theo chính là còng phu mài nước, muốn tu luyện đạt đến trình độ như Hàn Tô cũng không phải là chuyện đơn giản.
Mà Hàn Tô, dưới sự chỉ dạy của Tiêu Sách, thuận lợi luyện thành phần thứ ba của Tiên Thiên Công, thực lực lập tức tăng mạnh, không hề thua kém đám người thầy Vương.
Nhiệm vụ hai ngày này của Tiêu Sách ở nhà họ Lồm đã hoàn thành xuất sắc.
Nếu như trước đây, bố con Lâm Hạo Bằng có chút không hài lòng với Tiêu Sách, đúng hơn là cảm thấy Tiêu Sách không xứng đáng được nhà họ Lâm đối xử ngang hàng, vậy thì bây giờ, bố con Lâm Hạo Bằng đã hoàn toàn bị thuyết phục.
Rốt cuộc, mặc dù Tiên Thiên Công không khó bằng Vô danh khí công, nhưng cũng không dế tu luyện thành công.
Nhưng có Tiêu Sách ở một bên chỉ dạy, giải thích về các nguyên lý căn bản của Tiên Thiên Công. Bố con Lâm Hạo Bằng cảm thấy, dù là người đầu heo cũng có thể tu luyện thành công.
Nếu không có Tiêu Sách, dù cho bọn họ có tu luyện thành công, cũng phải mất rất nhiều thời gian.
Hơn nữa, một số người trong đó không có khả năng tu luyện thành công, chỉ có thể trơ mắt nhìn người khác ngày càng trở nên hùng mạnh.
hùng mạnh.