Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị - tác giả Vòi Rồng (bản mới)

“Nhưng mà, cho dù kết giao với cao thủ tài giỏi mạnh mẽ thì người ta vẫn là người ngoài, cái gọi là nếu không cùng tộc loại với mình, lòng dạ của họ ắt sẽ khác đi, nhà họ Lâm chúng ta nếu muốn không sợ bất kỳ người nào thì vẫn phải dựa vào thực lực của chính mình, cho nên nhất định phải giành được Tiên Thiên Công, không được xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn nào, tôi đê nghị, nếu như hôm nay Tiêu Sách còn không tới, chúng ta sẽ bắt đầu thẩm vấn thầy Vương, nhất định phải nhanh chóng giành lấy Tiên Thiên Công về tay mình.”
Lâm Hạo Bằng nói xong, ông cụ Lâm và Lâm Vân đêu im lặng suy nghĩ, không nói gì, rõ ràng là đồng ý với kiến nghị của Lâm Hạo Bằng.
“Được, vậy thì quyết định như vậy đi, bất kể như thế nào thì chúng ta cũng nợ Tiêu Sách một ân tình vô cùng lớn! Tiếp theo chúng ta bàn bạc một chút, làm thế nào để trả ân huệ này đây.”
Người nhà họ Lâm đang thương lượng mà Tiêu Sách lúc này đã đến bên ngoài thung lũng nhà họ Lâm rồi.
Xe taxi bị nhân viên bảo vệ chặn lại, sau khỉ bọn họ nhìn thấy người tới là Tiêu Sách, lập tức kính cẩn sắp xếp xe đưa Tiêu Sách vào trong.
Và đồng thời liên lạc với đám người Lâm Bán Thanh.
Biết được Tiêu Sách cuối cùng cũng đã đến, đám người Lâm Bán Thanh cũng không bàn bạc nữa, rời khỏi nhà cũ đi nghênh đón Tiêu Sách, có thể nói là vô cùng trịnh trọng.
Rất nhanh, xe điện chở Tiêu Sách đến dừng ngay trước cửa nhà chính của nhà họ Lâm.
Ông cụ Lâm Lâm An, Lâm Vân, Lâm Bán Thanh, Hàn Tô chủ động tới nghênh đón, bố con Lâm Hạo Bằng mặc dù không nhiệt tình như vậy nhưng cũng lựa chọn đi theo sau.
“Cậu bạn Tiêu Sách, chúng ta lại gặp nhau rồi…” Lâm An dẫn đâu mỉm cười nói với anh.
“Tinh thần của ông cụ không tồi, nhưng cháu chỉ là vãn bối, sao có thể không biết xấu hổ mà để ngài đích thân tới đón được chứ, ngài khách khí quá rồi…” Tiêu Sách cũng mỉm cười đáp.
“Ha ha, cậu bạn Tiêu Sách giúp nhà họ Lâm của tôi quá nhiều rồi, ông già này đích thân tới đón tiếp cũng là chuyện nên làm mà, mời vào trong.”
Sau khi vào nhà chính nhà họ Lâm, ông cụ Lâm An sắp xếp cho Tiêu Sách ngồi giữa Lâm Vân và Lâm Bán Thanh, tất cả mọi người lần nữa ngồi vào chỗ của mình.
Sau khi Tiêu Sách ngồi xuống, lại phát hiện ngoài Hàn Tô ra thì tất cả mọi người đều dùng ánh mắt mong đợi nhìn anh, nhất thời cười nhạt một tiếng.
Anh hiểu rõ, lúc này nhà họ Lâm đối xử với anh khách khí như vậy, một phần là vì anh quả thực đã giúp đỡ nhà họ Lâm rất nhiều, nhưng còn một lý do khác đó là trên người anh có Tiên Thiên Công.
Đây mới là điều mà mọi người trong nhà họ Lâm quan tâm nhất lúc này.
Tiêu Sách cũng không có ý định quanh co làm gì, trực tiếp mở miệng nói: “ông cụ Lâm An, trước đó cháu để bác Hàn Tô dẫn đám người thây Vương trở về nhà họ Lâm, trên người bọn họ có Tiên Thiên Công mà nhà họ Lâm đã đánh mất, thời gian trôi qua

Lâm quan tâm nhất lúc này.
Tiêu Sách cũng không có ý định quanh co làm gì, trực tiếp mở miệng nói: “ồng cụ Lâm An, trước đó cháu để bác Hàn Tô dẫn đám người thầy Vương trở về nhà họ Lâm, trên người bọn họ có Tiên Thiên Công mà nhà họ Lâm đã đánh mất, thời gian trôi qua lâu như vậy rồi, không biết mọi người đã cạy mồm bọn họ lấy được Tiên Thiên Công chưa?”
Nghe thấy lời này của Tiêu Sách, khuôn mặt ông cụ Lâm An bình tĩnh.
Ồng ta mỉm cười nói: “Mấy người kia rất cứng miệng, chúng tôi không làm gì được, cho nên vẫn chưa lấy được Tiên Thiên Công, tôi nghe Hàn Tô nói, cậu bạn Tiêu Sách có Tiên Thiên Công, không biết có thể tặng nhà họ Lâm một phần không, nhà họ Lâm chắc chắn sẽ không quên cậu bạn Tiêu Sách chính là ân nhân lớn của nhà họ Lâm.”
Tiêu Sách nghe thấy vậy, không khỏi bật cười.
Quả nhiên đúng như anh dự đoán, ông cụ Lâm rất biết đối nhân xử thế!
Miệng của đám người thầy Vương đã sớm bị Tiêu Sách cạy rồi, cũng đã giao Tiên Thiên Công ra rồi, giao một lần cũng là giao, giao hai lần cũng là giao, bọn họ sao có thể giống như lời ông cụ Lâm nói, ngậm chặt mồm không cạy ra được chứ?
Rất rõ ràng, ông cụ Lâm cố ý để lại ân huệ lớn này cho anh.
Cho dù là ông cụ Lâm hay là Hàn Tô, bọn họ sống nhiều năm như vậy rồi, đều là người thông minh, biết đối nhân xử thế như thế nào.
Mà Tiêu Sách, nhắc đến chuyện để Hàn Tô đưa đám người thầy Vương về, vừa rồi còn cố ý hỏi dò, chẳng qua là muốn thăm dò nhà họ Lâm mà thôi.
Nếu như nhà họ Lâm đã giành được Tiên Thiên Công, không cần Tiêu Sách giao cho bọn họ, không ghi nhớ phần ân tình của anh, mặc dù Tiêu Sách cũng sẽ không nói gì nhưng về mặt tâm lý sẽ cảm thấy người nhà họ Lâm không đáng để kết giao.
Sau này đường ai nấy đi, mỗi người mỗi ngả, cho dù Lâm Kiệt có đánh giết đến cửa, Tiêu Sách cũng sẽ không giúp đỡ nhà họ Lâm nữa.
Nhưng ông cụ Lâm rất hiểu chuyện, giao phần ân huệ này cho anh.
Được rồi, vậy thì xứng đáng để Tiêu Sách kết giao qua lại.
“Ông cụ Lâm khách khí quá rồi, Tiên Thiên Công vốn dĩ là do nhà họ Lâm đánh roi, không cần phải nói đến đại ân gì đó đâu, Tiên Thiên Công này mặc dù chỉ có ba phần trước, nhưng cháu tin nếu dùng đúng, có thể đào tạo ra không ít cao thủ cho nhà họ Lâm, đây chính là vật quay về với chủ cũ.”
Nói xong, Tiêu Sách giao Tiên Thiên Công đã sớm chuẩn bị cho ông cụ Lâm Lâm An.
Sau khi Lâm An nhận lấy, cả người nhất thời kích động đến run rẩy, năm đó bố ông ta không truyền Tiên Thiên Công cho ông ta mà chỉ truyền cho Lâm Kiệt mà thôi.
Lúc đó, Lâm An không chút oán hận nhưng bởi vì sự rời đi của Lâm Kiệt mà làm mất Tiên Thiên Công của nhà họ Lâm, điều này khiến ông cụ Lâm tự trách rất lâu.
Mà bây giờ, Tiên Thiên Công cuối cùng cũng trở lại trong tay nhà họ Lâm rồi.
Mặc dù không hoàn chỉnh, chỉ có ba phần trước nhưng giống như lời Tiêu Sách nói, ba phần trước cũng có thể khiến cho nhà họ Lâm đào tạo được rất nhiều cao thủ rồi.
Đến lúc đó cho dù Lâm Kiệt trở về nước, nhà họ Lâm cũng không đến nỗi không có sức chống trả.
Lâm An không mở ra kiểm tra mà giao Tiên Thiên Công cho Lâm Vân cũng đang rất kích động, sau đó nói với Tiêu Sách: “Cậu bạn Tiêu Sách, ân huệ to lớn này nhà họ Lâm chúng tôi suốt đời không quên! Từ nay về sau, cậu bạn Tiêu Sách chính là đối tác chiến lược quan trọng nhất của nhà họ Lâm, cậu có bất kỳ yêu cầu gì nhà họ Lâm cũng sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng, tuyệt đối không hai lời!”
Lời ông cụ Lâm vừa nói ra, bố con Lâm Hạo Bằng nhất thời trợn mắt há hốc mồm, nhếch khóe môi nhưng lại không nói gì.
Mà Lâm Vân và Lâm Bán Thanh lúc này lại giống như không nghe thấy lời hứa hẹn của ông cụ Lâm với Tiêu Sách, sắc mặt vẫn như cũ, chỉ là nghiêm túc nhìn Tiên Thiên Công.
ông cụ Lâm với Tiêu Sách, sắc mặt vẫn như cũ, chỉ là nghiêm túc nhìn Tiên Thiên Công.
Rất rõ ràng, bọn họ cũng đồng ý với lời nói của ông cụ Lâm An.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!