Cao Cẩn Băng nhíu mày. Lúc này, tế bào, tổ chức thuộc hệ miễn dịch của Tiêu Sách đã ngừng tăng trưởng, gấp người bình thường khoảng mười nghìn lần.
Điều này khá giống với dự tính ban đầu của Cao Cẩn Băng, thuốc nước của cô ấy chỉ có thể tăng hệ miễn dịch của người lên gấp mười lần người bình thường mà thôi.
Nhưng số liệu đại thực bào của Tiêu Sách vẫn tăng lên, hơn nữa càng ngày càng tăng nhanh, đã gấp người bình thường một triệu lần rồi nhưng vẫn không có dấu hiệu dừng lại.
Đại thực bào là những tế bào cắn nuốt thuộc hệ thống miễn dịch của cơ thể con người, tác dụng chủ yếu là cắn nuốt cùng tiêu hóa vỉrut gây bệnh xâm nhập vào cơ thể, dưới hình thức cố định hoặc tự do.
Nói đơn giản thì khi virut, vi khuẩn từ bên ngoài xâm nhập vào cơ thể thì đại thực bào sẽ cắn nuốt hết bọn chúng, phòng ngừa cơ thể bị ốm. Nếu như đại thực bào đủ mạnh, bất cứ thứ gì xâm nhập vào cũng sẽ bị đại thực bào nuốt hết, Tiêu Sách sẽ không hề bị thương.
thương.
Mà bây giờ đại thực bào của Tiêu Sách mạnh hơn người bình thường gấp một triệu lần.
Những đại thực bào trong cơ thể của Tiêu Sách tạo thành một mạng lưới dày đặc, bất cứ vật chất nào xâm nhập vào, chỉ cần bị chúng xem là vật chất tai hại thì đều sẽ bị nuốt chửng!
Mà bây giờ quá trình cắn nuốt đã bắt đầu…
“Không ổn, sao lại không có số liệu?” Thiên Diệp đột nhiên hét lên đầy kinh hãi. Cô ta đang nói đến mấy màn hình đột ngột đen ngòm.
Cao Cẩn Băng cũng ngây người, sau đó nhanh chóng kiểm tra dụng cụ.
Chốc lát sau, Cao cấn Băng phát hiện, vốn dĩ không có số liệu là vì những dụng cụ cắm vào cơ thể Tiêu Sách đã biến mất.
Dụng cụ không còn mục tiêu giám sát nên không thu thập được số liệu là điều hiển nhiên.
Điều này làm Cao cẩn Băng há hốc mồm kỉnh ngạc. Những thiết bị giám sát này cần phải cắm vào máu thịt của Tiêu Sách để tiến hành quan sát, mà những thứ cắm vào đều làm từ kim loại, thế mà bây giờ chúng biến mất hoàn toàn như bị ăn mòn.
‘Chẳng lẽ đại thực bào trong cơ thể của anh ta cho rằng những dụng cụ này là vật chất có hại, cho nên cắn nuốt chúng?’ Nghĩ đến khả năng này, Cao cẩn Băng lập tức run rấy.
Cô ấy cảm thấy chuyện này thật hoang đường, cho dù đại thực bào có mạnh thế nào thì bọn chúng không thể cắn nuốt hết kim loại được.
Điều này hoàn toàn không có khả năng!
Nhưng sự thật ở ngay trước mắt, cô ấy không thể nào không tin được.
Mà bởi vì dụng cụ bị “cắn nuốt”, lúc này cô ấy không thể tiếp tục giám sát số lượng đại thực bào trong cơ thể Tiêu Sách, ai cũng không biết số đại thực bào trong cơ thể anh đã tăng đến mức độ nào.
Gấp người bình thường mười triệu lần?
Gấp người bình thường mười triệu lần?
Hoặc cao hơn nữa?
Cao Cẩn Băng không dám nghĩ, thậm chí cô ấy cũng không dám nghĩ điều này sẽ làm biến đổi cơ thể Tiêu Sách như thế nào, cô ấy chỉ có thể đợi sau khi chấm dứt mới biết được.
Lúc này, Tiêu Sách đã nhắm hai mắt lại.
Nếu không phải hô hấp, nhịp tim của anh vẫn duy trì ở trạng thái bình thường, thì Cao Cẩn Băng cùng Thiên Diệp đều cho rằng anh xảy ra chuyện.
Năm phút sau, Tiêu Sách mở mắt.
Cảm giác sung sướng này giống như về tới cơ thể mẹ, lại cũng giống như mọc cánh bay, tuy nó dần dần biến mất nhưng Tiêu Sách biết, thân thể của anh đã biến đổi rất lớn.
“Tiêu Sách, anh cảm thấy thế nào?” Cao Cẩn Băng hỏi.
“Tôi rất khỏe.’
Tiêu Sách vận động một chút, anh cảm thấy bên ngoài cơ thể cũng không có biến hóa gì lớn, lực lượng cũng không tăng lên cao lấm.
“Thử nghiệm thành công không?” Lúc này Tiêu Sách mới hỏi.
“Không biết…”
Cao Cẩn Băng lắc đầu, cơ thể của Tiêu Sách quá đặc biệt, không phù hợp với đặc điểm của người bình thường, lúc đó lại xảy ra tình huống đại thực bào tăng trưởng vượt tầm kiểm soát, cho nên hiện tại cô ấy cũng không biết thử nghiệm có thành công hay không.
Hơn nữa hiện tại cô ấy cũng không quan tâm thử nghiệm có thành công hay không, mà là rốt cuộc cơ thể của Tiêu Sách biến đổi như thế nào.
Trước khi dụng cụ mất đi hiệu lực, mức độ đại thực bào trong cơ thể Tiêu Sách đã gấp một triệu lần người bình thường rồi, nhưng chúng vẫn tăng lên một cách nhanh chóng.
Cao Cẩn Băng rất muốn biết, khi số lượng đại thực bào tăng đến hơn một triệu lần thì sẽ xuất hiện tình huống kỳ diệu nào.
Cô ấy hít sâu một hơi, nói: “Nhưng cho dù như thế nào, hệ miễn dịch của thân thể anh đã gấp mười nghìn lần người bình thường rồi, cho nên tôi cần tiêm một ít vi-rút vào cơ thể anh, để kiểm tra hệ miễn dịch của anh có thể chống lại bao nhiêu vi rút gây bệnh.”
“Được, tôi phối hợp với cô.” Tiêu Sách đồng ý mà không hề nghĩ suy.
Tiếp theo, Cao cẩn Băng liên tục tiêm độc tố, vi rút, vi khuẩn vào cơ thể của Tiêu Sách. Ban đầu vẫn là một vài virut cảm cúm, đậu mùa gây hại tương đối nhỏ, sau đó thì cô ấy lại tiêm siêu vi rút, siêu vi khuẩn vào cơ thể Tiêu Sách mà không hề do dự.
Nhưng không có ngoại lệ nào cả, tất cả chất độc, vỉ khuẩn khi đi vào cơ thể Tiêu Sách đều không gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào, ngay cả một chút ảnh hưởng cũng không có!
Mà nói như vậy cũng không đúng, bởi vì vẫn có ảnh hưởng.
Tiêu Sách cảm nhận được sau khi những vi rút, vi khuẩn bày đi vào cơ thể mình thì đã bị đại thực bào cắn nuốt, sau đó “khí” trong cơ thể anh tăng thêm một chút…
thể anh tăng thêm một chút…
Dù chỉ là một chút xíu nhưng Tiêu Sách vẫn cảm nhận được một cách rõ ràng.
Thế mà sau khi đại thực bào cắn nuốt hết vật chất từ bên ngoài đến thì bọn chúng lại chuyển hóa thành “khí”, điều này làm Tiêu Sách há hốc mồm kinh ngạc.
Sau đó, Tiêu Sách mừng rỡ.
Tuy Vô danh khí công thần kỳ, nó làm cơ thể của Tiêu Sách trở nên mạnh mẽ lạ thường, nhưng anh biết rõ, công dụng thần kỳ nhất của Vô danh khí công là làm cho cơ thể anh sở hữu “khí”, nhưng “khí” tăng trưởng quá chậm, Tiêu Sách tu luyện Vô danh khí công nhiều năm như vậy thì cũng chỉ có một ít sợi “khí” mà thôi.
Mà bây giờ, Tiêu Sách phát hiện ra, sau khi đại thực bào cắn nuốt vật chất từ bên ngoài thì có thể chuyển đổi chúng thành “khí”.
Vậy có phải sau này Tiêu Sách có thể sử dụng tính chất này của đại thực bào để tu luyện “khí” hay không? Như vậy thực lực của anh sẽ tăng lên với tốc độ hết sức nhanh!
Tiêu Sách rất muốn lập tức thử xem tưởng tượng của anh có đúng hay không.
Nhưng anh cố nhịn, lúc này Cao cẩn Băng và Thiên Diệp đều đang theo dõi anh, trước hết thì anh phải đối phó với hai người, sau đó tìm một chỗ không người chậm rãi thí nghiệm.
“Được rồi, không cần phải kiểm tra nữa, bây giờ cơ thể của anh đã có thể chống mọi loại vi rút, độc tố lẫn vi khuẩn rồi.”
Cao Cẩn Băng hơi vui mừng nói. Đến lúc này, cuối cùng cô ấy mới yên tâm, cũng không thể che giấu mệt mỏi nữa, cô ấy che miệng ngáp một cái.
“Nếu kiểm tra xong rồi thì tôi đi đây, hai người cũng nghĩ ngơi đi!” Tiêu Sách mở miệng nói.
Cao Cẩn Băng bận rộn mấy đêm, mà Thiên Diệp cũng bị anh lăn qua lăn lại nửa buổi tối. Hai người đã chịu đựng đến bây giờ rồi, cho nên cần nghỉ ngơi.
Mà Tiêu Sách cũng muốn lập tức tìm một chổ để thử.
Cao Cẩn Băng hơi vui mừng nói. Đến lúc này, cuối cùng cô ấy mới yên tâm, cũng không thể che giấu mệt mỏi nữa, cô ấy che miệng ngáp một cái.
“Nếu kiểm tra xong rồi thì tôi đi đây, hai người cũng nghĩ ngơi đi!” Tiêu Sách mở miệng nói.
Cao Cấn Băng bận rộn mấy đêm, mà Thiên Diệp cũng bị anh lăn qua lăn lại nửa buổi tối. Hai người đã chịu đựng đến bây giờ rồi, cho nên cần nghỉ ngơi.
Mà Tiêu Sách cũng muốn lập tức tìm một chỗ để thử.
“Được rồi, tạm thời anh trở về trước, nhưng tôi vẫn phải tiếp tục giám sát tình hình cơ thể anh. Cứ cách ba ngày thì anh lại đến chỗ tôi một chuyến…” Cao cẩn Băng không cản Tiêu Sách, cô ấy nói.
“Được.”
Tiêu Sách cũng không từ chối, sau khi nói xong, anh rời khỏi phòng thí nghiệm ngầm của Cao Cẩn Băng dưới sự hướng dẫn của Thiên Diệp.