Tiêu Sách thản nhiên nói: “Tôi buồn cười vì ông vẫn không hiếu cảnh ngộ của mình, đã sâp chết đến nơi rồi mà còn suy nghĩ đến tình hình ngoại giao của nước M và Hoa Quốc xảy ra vấn đê… Tôi quả thực đã từng đồng ý, chỉ cần ông giao Tiên Thiên Công ra thì tôi có thể không giết chết ông, nhưng chưa bao giờ hứa hẹn, ông giao Tiên Thiên Công giả cho tôi, tôi cũng không giết chết ông…”
Tiêu Sách nói xong thì chăm chú quan sát vẻ mặt cúa thầy Vương.
Thầy Vương không chút hoảng loạn, lãnh đạm nói: “Mày có ý gì đây? Tao đã giao Tiên Thiên Công thật cho mày rồi, mày cố ý viện cớ đế giết chết tao đúng không? Không phải mày nói đồng bọn của tao cũng giao ra rồi sao? Mày đối chiếu bản của tao với của bọn họ là biết thật hay giả mà.”
Tiêu Sách nghe thấy vậy, trong lòng yên lặng vỗ tay tán thưởng cho sự bình tĩnh của thầy Vương.
Nếu anh không có khả năng suy diễn Tiên Thiên Công, đã tự mình suy diển ra vấn đề của phần thứ ba Tiên Thiên Công, hơn nữa đã thay đổi thành công thì chỉ e anh đã thực sự tin tưởng lời nói của thầy Vương rồi.
Anh mỉm cười nói: ”Tôi đã so sánh rồi, Tiên Thiên Công hai người kia giao ra hoàn toàn giống Tiên Thiên Công ông giao, phần thứ ba có vài chỗ không giống, chủ yếu là ở câu thứ bảy, câu thứ mười hai và câu thứ mười lăm…”
Tiêu Sách bình tĩnh nói, sắc mặt thầy Vương thay đổi.
Trong mắt ông ta dần dần hiện lên vẻ kinh hãi, sau đó phẫn nộ hét lên: “Hai tên phản bội! Bọn chúng vậy mà dám bán đứng thầy, giao Tiên Thiên Công thật ra, tên phản bội, phản bội!”
Thầy Vương cuồng loạn nói, hoàn toàn không nghĩ đến lời nói của Tiêu Sách là giả.
Thầy Vương cuồng loạn nói, hoàn toàn không nghĩ đến lời nói của Tiêu Sách là giả.
Bởi vì anh hiểu rõ hơn bất kỳ ai khác, những điểm khác nhau của phần thứ ba Tiên Thiên Công thật sự và phần thứ ba Tiên Thiên Công giả.
Tiêu Sách có thể nói ra rõ ràng như vậy, chứng tỏ quả thực đã có người giao Tiên Thiên Công chân chính cho anh rồi.
Tiêu Sách cười nhạo nhìn thầy Vương, bình tĩnh nói: “Nếu ông đã thừa nhận vậy thì tốt rồi, bọn họ đã giao Tiên Thiên Công thật cho tôi, cho nên tôi giữa lời hứa không giết chết bọn họ, mà ông lại giao phần giả cho tôi, muốn hãm hại tôi, vậy thì tôi chỉ có thể xuống tay với ông, tiễn ông đỉ gặp lão Diêm Vương, để ông ở dưới đấy trung thành tận tâm tận lực với thầy Lâm Kiệt của ông…”
Nói xong, Tiêu Sách lại rút dao găm ra, từng bước từng bước đi về phía thầy Vương.
Trong mắt thầy Vương lóe lên sự sợ hãi, từ trong mắt Tiêu Sách ông ta có thể nhìn thấy được sát khí thực sự, ông ta không chút nghi ngờ chỉ một giây sau Tiêu Sách sẽ dùng dao găm cắt đứt yết hầu của ông ta.
Ông ta nuốt nước bọt, nhanh chóng suy nghĩ làm thế nào mới giữ được mạng sống.
Động tác của Tiêu Sách rất chậm, điều này khiến cho thầy Vương càng hoảng sợ hơn, sự khủng hoảng khi đối mặt với cái chết khiến thần kinh và ý chí của ông ta bị phá hủy.
Mà lúc này, lời nói của Tiêu Sách lại giống như ác mộng truyền đến…
“Đồng bọn của ông thông minh hơn ông rất nhiều, bọn họ biết người chết rồi thì lòng trung thành ngu ngốc cũng không có tác dụng gì cả, giữ được tính mạng thì những thứ khác mới có giá trị… mà ông, ngu ngốc hơn bọn họ nhiều, thà chết cũng không muốn phản bội Lâm Kiệt, tôi nghĩ đến lúc đó
“Đồng bọn của ông thông minh hơn ông rất nhiều, bọn họ biết người chết rồi thì lòng trung thành ngu ngốc cũng không có tác dụng gì cả, giữ được tính mạng thì những thứ khác mới có giá trị… mà ông, ngu ngốc hơn bọn họ nhiều, thà chết cũng không muốn phản bội Lâm Kiệt, tôi nghĩ đến lúc đó Lâm Kiệt nhất định sẽ rất biết ơn ông đấy…”
“Hoặc là ông ta sẽ xây cho ông một phần một thật lớn? Có lẽ ông sẽ rất vui nhỉ…”
Tiêu Sách cười nhạo, lời nói cuối cùng cũng đánh tan ý chí của thầy Vương, mắt thấy dao găm đã đến gần cổ ông ta rồi, trong mắt ông ta hiện lên vẻ tuyệt vọng.
Ông ta lớn tiếng nói: “Đừng giết tôi! Tôi nói, tôi nói!”
“Bây giờ mới chịu nói, đã quá muộn rồi… tôi đã lấy được Tiên Thiên Công thực sự rồi, trừ khi ông có thể nói cho tôi những chuyện có giá trị nếu không thì không có bất kỳ tác dụng gì đâu!”
dụng gì đâu!”
“Tao nói cho mày biết, tao sẽ nói cho mày tất cả những gì tao biết!”
“Ha ha, tôi e là ông vẫn nói dối lừa gạt tôi, tôi thấy vẫn nên giết chết ông, dù sao cho dù ông chết rồi thì hai tên đồng bọn của ông cũng sẽ nói cho tôi biết những nội dung tôi muốn biết.”
“Đừng giết tôi! Tao biết rất nhiều thứ mà bọn họ không biết được, nếu tao chết rồi, mày cũng không thể biết được!”
“Hở? Thật sao? Vậy ông nói xem nào, sau đó tôi đánh giá xem, rốt cuộc có thể mua một mạng của ông hay không, nhưng mà lần này ông phải nghĩ cho kỹ đấy, còn nói dối nữa, tôi sẽ lập tức giết chết ông.”
Nói xong, Tiêu Sách dùng mặt nghiêng lạnh như băng của dao găm, vỗ vổ trên mặt thầy Vương.
Thầy Vương nuốt nước bọt, thấy Tiêu Sách cất dao găm đi, lui về sau mấy mét, không dễ gì mới khiến bản thân bình tĩnh lại, cúi đầu suy nghĩ.
Tiêu Sách cũng không thúc giục ông ta, nhẫn nại chờ đợi.
Cuối cùng thầy Vương mở lời: “Tao biết một vài bí mật của Lâm Kiệt, những bí mật này rất ít người biết được, một phần trong đó cũng là do tao tình cờ biết được.”
“Nói xem xem.”
“Thầy Lâm Kiệt, sở dĩ đến bây giờ Lâm Kiệt vẫn chưa quay lại Hoa Quốc lần nữa đoạt lại nhà họ Lâm, cũng không phải vì thực lực chưa đủ cũng không phải lo lắng Lâm An, thê’ lực vững chắc cao cấp ở Hoa Quốc của ông cụ Lâm, mà vì nguyên nhân khác, khiến ông ta tạm thời không thể rời đi được.”
“Tiếp tục nói đi.” Tiêu Sách bình tinh nói.
“Mặc dù Lâm Kiệt ở nước M, nhưng ông ấy vẫn luôn giữ thân phận Hoa Quốc, ông ta tham gia vào một tổ chức thần bí, gọi là Hiệp hội người luyện khí Hoa Quốc, tình hình cụ thể của hiệp hội này như thế nào, tao cũng không biết, Lâm Kiệt cũng chưa từng nói với bọn tao, trong đó có một vài tên rất mạnh, cho dù là Lâm Kiệt ở trong đó thực lực cũng chỉ có thể xem là bình thường mà thôi.”
“Mà Lâm Kiệt, có thể dễ dàng dùng một tay đánh bại năm người bọn tao trong nháy mắt, Tiên Thiên Công của ông ta đã tu luyện đến mức độ nào rồi, tao cũng không thể tưởng tượng ra được, đoán chừng so với mày…”
Nói xong, thầy Vương liếc nhìn Tiêu Sách, ý tứ rất rõ ràng, ông ta cảm thấy Lâm Kiệt còn mạnh hơn Tiêu Sách nhiều.
Tiêu Sách mỉm cười, không tranh luận gì cả, rốt cuộc Lâm Kiệt mạnh thế nào, đương nhiên có cơ hội sẽ đi thăm dò, thầy Vương
mạnh hơn Tiêu Sách nhiều.