Hàn Tô có chút nghi hoặc nhìn Tiêu Sách, sau khi Tiêu Sách giành được Tiên Thiên Công vẫn luôn trâm mặc, còn đột nhiên nhắm mắt lại, giống như đứng ngủ vậy.
Điều này khiến Hàn Tô có chút kinh ngạc cũng có chút sốt ruột.
Hiện tại đã giành được phần Tiên Thiên Công thứ ba mà mình vẫn luôn tha thiết ước mơ, ông ta chỉ muốn quay về tu luyện mà thôi.
“Nếu không có chuyện gì khác nữa, tôi quay về trước đây, tôi không thể chờ đợỉ mà muốn bắt đầu tu luyện lắm rồi…” Cuối cùng Hàn Tô cũng không nhịn được mở miệng nói.
“Tiền bối Hàn Tô, đừng vội vàng trở về tu luyện, phần Tiên Thiên Công thứ ba trong tay bác là giả đấy.”
Tiêu Sách trực tiếp nói ra, nói xong anh cầm bút, thay đổi vài câu trên phân thứ ba của Tiên Thiên Công sau đó đưa cho Hàn Tô.
Hàn Tô đầu tiên là nghi hoặc sau đó lại vô cùng kinh ngạc.
“Là giả sao? Cậu bạn Tiêu Sách, sao cậu biết nó là giả? Còn có cậu… những thứ cậu thay đổi trên đó…”
“Tiên Thiên Công hiện tại là thật đấy, về phần làm sao tôi biết được nó là giả thì bác cứ xem như tôi có thiên phú dị bẩm đi, tôi có thể dùng đâu óc của mình để suy diễn ra, phần thứ ba của Tiên Thiên Công trước đó, nếu như bác lấy đi tu luyện, không chỉ không thể thành công còn gây thưortg tổn vĩnh viễn đến cơ thể của bác nữa.”
“Tôi nghĩ, có thể Lâm Kiệt đã sớm nghĩ tới, Tiên Thiên Công có thể bị cướp lấy, cố ý đặt bẫy.”
Hàn Tô nghe thấy vậy, trên mặt không thể che giấu được sự khiếp sợ, ông ta không biết có nên tin tưởng Tiêu Sách hay không nữa, dù sao ý tứ trong lời nói của Tiêu Sách cũng quá kinh hãi rồi.
cũng quá kinh hai rồi.
Chỉ nhìn một lần, sau đó dùng mấy phút để suy luận, không chỉ tìm ra được lỗi sai còn có thể thay đổi được chỗ sai kia nữa?
Đây có còn là con người không vậy?
“Cậu bạn Tiêu Sách, cậu…”
“Tiền bối Hàn Tô, nếu bác tin tưởng tôi, có thể cầm lấy phần Tiên Thiên Công này trở về tu luyện, tôi tin không bao lâu nữa, thực lực của bác sẽ tăng lên rất nhiều, tôi không có động cơ để hại bác đâu.”
“Cậu bạn Tiêu Sách, tôi đương nhiên tin tưởng cậu, chỉ là thiên phú của cậu cũng quá kinh sợ rồi đấy…”
Tiêu Sách cười nhạt nói: “Điều này có tính là gì đâu, tôi cảm thấy phần thứ tư của Tiên Thiên Công, tôi cũng có thể suy diễn ra được, chẳng qua là cần thời gian thôi.”
được, chắng qua lè cần thời gian thôi/
Anh nói xong, Hàn Tô trợn tròn mắt, đột nhiên gắt gao nắm cánh tay Tiêu Sách.
Ông ta kích động nói: “Cậu bạn Tiêu Sách, cậu thực sự có thế suy luận ra phần thứ tư của Tiên Thiên Công sao?”
Tiêu Sách gật gặt đầu, nói: “Tiền bối Hàn Tô, bác yẽn tâm đi, nếu tôi thực sự có thế suy luận ra phần thứ tư của Tiên Thiên Công nhất định sẽ giao cho bác đầu tiên, bây giờ chúng ta đi gặp ba người kia trước đi.”
Anh nhếch khóe mồi, lạnh lùng nói: “Bọn họ đưa Tiên Thiên Công giả đế lừa gạt chúng ta, dù sao vẫn nên trả giá một chút mới phải…”
Tiêu Sách và Hàn Tô cùng nhau đến phòng giam giữ thầy Vương.
Thầy Vương lại bị trói chặt lần nữa, nhìn thấy Tiêu Sách và Hàn Tô đi vào, trong mắt nhất thời hiện lên một tia oán hận và sát ý, nhưng rất nhanh bị ông ta che giấu đi.
“Mày đã giành được Tiên Thiên Công rồi, đừng quên lời hứa hẹn của mày, thả tao rời đi.”
Tiêu Sách cười nhạo một tiếng, lãnh đạm nói: “Tôi nghĩ có phải ông nghe nhầm không đấy? Tôi nói lúc nào vậy, chỉ cần ông giao Tiên Thiên Công ra là các ông có thê’ rời đi sao?”
“Mày muốn nuốt lời sao!” Thầy Vương nhất thời kích động trừng mắt nhìn Tiêu Sách.
thời kích động trừng mắt nhìn Tiêu Sách.
Tiêu Sách lãnh đạm nói: “Không, con người tôi luôn nói được làm được, nhưng mà hình như tôi đã đồng ý, chỉ cần ông giao Tiên Thiên Công ra tôi sẽ không giết chết các người thôi mà?”
“Hừ! Mày không giết tao cũng không thả tao đi, lẽ nào là muốn giam cầm tao sao? Mày phải biết rằng, bọn tao là người của nước M, một khi bọn tao mất tích quá lâu, bên phía nước M nhất định sẽ thương lượng với Hoa Quốc, thậm chí sẽ khiến cho ngoại giao giữa hai nước lớn xảy ra vấn đề, đến lúc đó mày không thể chống đỡ nối đâu!”
“Điều này có liên quan gì đến tôi chứ? Ai biết là tôi làm đâu? Huống hồ, ngoại giao giữa Hoa Quốc và nước M xảy ra còn ít vấn dề sao? Ai quan tâm chứ…”
Tiêu Sách nói xong, thầy Vương nhất thời im lặng.
lặng.
Hai đất nước mạnh nhất trên thế giới này quả thực tồn tại rất nhiều vấn đề, không ít lần tranh giành cấu xé nhau, mấy người nước M mất tích ở Hoa Quốc, chỉ cần không có chứng cứ chứng minh là Hoa Quốc làm thì làm sao có thể lật ngược tình thế được chứ.
“Hừ, mày sẽ phải hối hận.”
Thầy Vương không nói gì nữa, ông ta cảm thấy, chỉ cần Tiêu Sách không giết chết ông ta là được, dù sao đợi sau khi Lâm Kiệt về nước, chắc chắn sẽ lần nữa nắm quyền nhà họ Lâm, đến lúc đó bọn họ cũng có thể tự do rồi.
Nhìn thấy thầy Vương buông lỏng, Tiêu Sách đột nhiên mỉm cười, nụ cười này khiến thầy Vương hoảng sợ.
“Mày cười cái gì?1