Nhà họ Tô xem kịch lâu vậy căn bản không muốn tham dự vào chuyện nhà họ Vưu và nhà họ Lâm, hoặc là nói tranh đấu giữa Lâm Vân và Lâm Kiệt, đợi người nhà họ Vưu đi rồi người nhà họ Tô cũng đi đến, trò chuyện với Lâm Vân vài câu nhưng càng chú ý đến Tiêu Sách hơn nữa.
Cuối cùng gia chủ nhà họ Tô cũng tùy tiện nói vài câu với Tiêu Sách, làm quen một chút rồi đưa người đi.
Tuy rằng lúc đó Tiêu Sách rất mạnh mẽ, nhưng Lâm Kiệt cũng không dễ gì đụng vào, theo người nhà họ Tô thấy, say này nhà họ Lâm do ai làm chủ còn chưa nói chắc cho nên không cần phải chọn phe chọn cánh trước.
Làm quen với Tiêu Sách một chút là đủ rồi.
“Tiêu Sách, hôm nay thật sự là cảm ơn cậu, nếu không có cậu, e là…”
“Gia chủ Lâm Vân đừng khách sáo, tôi là bạn của Ban Thanh, Bán Thanh đã giúp đỡ tôi rất nhiều, cho nên chỉ là tiện tay mà thôi.” Tiêu Sách khách sáo đáp.
Lâm Vân nghe xong thì cười nói: “Nếu cháu đã là bạn của Ban Thanh vậy thì đừng gọi là gia chủ Lâm Vân nữa, thực sự quá khách sáo rồi.”
“Ặc..”
Tiêu Sách có chút sững người, liếc nhìn Lâm Bán Thanh, vừa nhìn đã thấy mặt mũi Lâm Bản Thanh đỏ lên, trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút không biết sao cho phải.
Nhưng anh vẫn nói: “Được rồi, vậy sau này cháu sẽ gọi bác là bác Lâm.”
Nói với Lâm vẫn mấy câu, lại ôn chuyện với Long Ngũ, Long Thất, Tiêu Sách mới nhìn về phía Hàn Tô.
Hôm nay anh đồng ý giúp đỡ Lâm Bán Thanh, một là vì thực sự là bạn bè của Lâm Bán Thanh, hai là vì muốn thấy thử tiên thiện công.
Mà Hàn Tô là người duy nhất luyện tiên thiên công trong nhà họ Lâm.
Tuy Tiêu Sách đã từng thấy sức mạnh của tiên thiên công, nhưng đến cùng thì tiên thiên công khác vô danh khí công như thế nào thì anh vẫn phải thảo luận cùng người hiểu sâu như Hàn Tô mới biết được.
“Bác Hàn Tô, không biết cháu có vinh hạnh được thảo luận với bác về tiên. thiện công một chút hay không? Tôi rất hứng thú với tiên thiên công, nhưng mà bác yên tâm, tôi sẽ không ngấp nghé đến tiên thiên công, nếu bác không bằng lòng cháu cũng tuyệt đối không cậy mạnh làm khó.”
Tiêu Sách không giấu giếm trực tiếp nói ra mục đích của mình với Hàn Tô.
Hàn Tô sững người, sau đó lại cười khổ nói: “Cậu bạn Tiêu Sách cậu khách sáo rồi, thực lực của cậu hơn tôi rất nhiều, sao có thể ngấp nghé đến tiên thiện công không hoàn chỉnh như tôi, nếu cậu bằng lòng nên là tôi nhờ cậu chỉ dạy mới phải thực lực của cậu bạn Tiêu Sách khiến tôi chỉ có thể xem mà thở dài.”
Hai người tâng bốc nhau trực tiếp bỏ qua Lâm Vân, mấy người Lam Bán Thanh tìm một gian phòng riêng tao nhã đóng cửa thảo luận.
“Cậu bạn Tiêu Sách, tiên thiên công của tôi lúc đầu là do Lâm Kiệt dạy, chỉ có hai phần trước, vì đã thề rồi nên tôi không thể dạy cho cậu được, nhưng tôi biết cậu cũng chẳng để mắt tới đâu.”
“Không sao, bác Hàn Tô, tôi không cần bác nói với tôi tiên thiên công hoàn chỉnh là gì, bác chỉ cần nói đại khái nguyên lí của tiên thiện công và hiệu quả sau đó là đủ rồi, nói thật là sự hiểu biết của tôi về khía cạnh này là rất ít.”.
“Cậu có thể dễ dàng đánh bại thầy Vương thì rõ ràng là có luyện khí sĩ, nhưng tôi sẽ không hỏi cậu luyện cái gì, đây là bí mật của riêng cậu, cậu muốn biết nguyên lý và hiệu quả của tiên thiên câu, chuyện này không vấn đề gì, tôi sẽ nói cho cậu biết cảm nhận của tôi, nói cho cậu tất tần tật..”