Nhưng lúc này, cơ thể ông ta đột nhiên phồng lên, sau đó dùng một đòn đã đánh bại Long Ngũ!
Lâm Vân rất nghi ngờ lúc nãy người đàn ông da đen đã sử dụng khí công, cho nên thực lực mới có thể tăng cao trong nháy mắt, triệt để phá vỡ sự cân bằng của trận đấu.
“Trận thứ ba, nhà họ Lâm các người cứ ai ra? Nếu như không có ai ra, hoặc là không dám, vậy thì dứt khoát nhận thua được rồi.”
Lúc này, Vưu Bằng lại lên tiếng chế nhạo, nhìn hai người Lâm Vân và Lâm Bán Thanh. Hai người rỉ tại thì thầm nói chuyện, giọng quá nhỏ nên hiển nhiên là anh ta không nghe được, cho rằng hai người đang bàn bạc.
Lúc này, thấy hai người bàn bạc đã lâu, cuối cùng anh ta cũng không kiềm chế được.
Lâm Vân và Lâm Bán Thanh nghe thế, sắc mặt lập tức trở nên khó coi. Bất kể người đàn ông da đen có thật sự biết khí công hay không, thực lực của ông ta rất mạnh là điều không thể nghi ngờ.
Long Thất, Long Ngũ đều thua rồi. Trong số những người họ Lâm có mặt tại đây lúc này, không có người nào là đối thủ của ông ta.
Cho dù có đấu tiếp, cũng sẽ thua thôi!
“Chủ nhân Lâm Vân, còn chưa bàn bạc xong sao? Đấu tiếp hay là nhận thua, ông cũng nên nói một câu đi chứ? Nếu như muốn đấu, thì hãy mau cho người ra. Nếu như muốn nhận thua, vậy thì khà khà…”
Vưu Bằng cười nói với vẻ mặt châm biếm.
Người đàn ông da đen kia cũng cười lạnh một tiếng, mở miệng nói: “Thật là nhàm chán. Không ngờ nhà họ Lâm bây giờ còn yếu hơn so với tưởng tượng của tôi. Chẳng qua chỉ mới đấu có hai trận, tôi cũng mới vừa làm nóng người
mà thôi, vậy mà đã dọa hư lá gan của các người rồi. Sớm biết thế tôi đã giữ lại chút sức”
“Quả thật là nhàm chán. Nhà họ Lâm cũng vô dụng quá!”
Lời của người đàn ông da đen lập tức khiến cho sắc mặt của Lâm Vân và Lâm Bán Thanh trở nên càng khó coi hơn, trong mắt hiện lên sự phẫn nộ dày đặc. Nghe thấy ông ta sỉ nhục nhà họ Lâm, hận không thể xông lên liều mạng với ông ta.
“Nếu như không có người ra, vậy thì mau chóng nhận thua đi, dù sao cũng là chuyện sớm muộn.”
Thấy hai người trừng mình, người đàn ông da đen cũng không hề để ý, cà lơ phất phơ đứng ở đó mở miệng nói, trong mắt là sự coi thường không chút nào che giấu.
“Ông!”
“Trận tiếp theo, hãy để tôi lên.”
Ngay tại lúc này, cửa hội trường đột nhiên bị đẩy ra. Có một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, ánh mắt sắc bén, nhân phẩm và tướng mạo phi phàm, dáng vẻ hiên ngang tiến vào.
Dáng người ông ta có chút cao gầy, nhưng thắt lưng thẳng tắp như kiếm. Ông ta có một đôi mắt sâu không lường được.
Mới nhìn thì sẽ bị kinh ngạc bởi vẻ ngoài của ông ta, nhưng nhìn kỹ thì hình như rất bình thường, tựa như kiểu người nếu lẫn trong đám đông sẽ không tìm thấy được nữa. Và ông ta có một loại khí chất như trở lại trạng thái mộc mạc nguyên sơ.
Ông ta vừa tiến vào, Lâm Vân và Lâm Bán Thành lập tức mừng rỡ.
“Hàn Tô!”
“Bác Hàn Tô!”
Hàn Tô nghe thấy thì mỉm cười, gật đầu với Lâm Vân và Lâm Bán Thanh. Sau đó nhìn về phía người đàn ông da đen ở giữa phòng, nét mặt không vui không buồn.
Người đàn ông da đen nhìn thấy ông ta thì vẻ mặt không coi ai ra gì trước đó lập tức trở nên ngưng trọng.
Ngay cả sắc mặt của hai người Vưu Chính, Vưu Bằng cũng trở nên ngưng trọng, nhíu mày. Còn bốn người đàn ông sau lưng ông ta cũng không nói chuyện với nhau nữa, mà nhìn về phía Hàn Tô.
Rất rõ ràng, trước khi bọn họ tới đây, đã từng nghe thấy cái tên Hàn Tô, biết Hàn Tô là đệ nhất cao thủ của nhà họ Lâm.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!