Mặc dù ông ta cũng dẫn vệ sĩ tới nhưng khi thế trên người lại thua xa không bằng mấy người phía sau Vưu Chính, hai vệ sĩ Long Ngũ Long Thất của con gái Lâm Bán Thanh của ông ta cũng không bằng.
Lúc này Lâm Vân có chút hối hận khi không dẫn Hàn Tô cao thủ số một của nhà họ Lâm tới.
“Ông cho rằng tôi không dám sao?” Mặc dù cảm thấy vệ sĩ phía sau Vưu Chính không đón giản nhưng Lâm Vẫn vẫn lạnh lùng nói.
Vưu Chính còn chưa kịp nói thì Vưu Bằng bên cạnh ông ta đã mỉm cười nói: “Chủ nhân nhà họ Lâm, mọi người đều là người kinh doanh, cần gì phải làm to chuyện, đánh đánh giết giết chứ, nếu như ông muốn thử vậy thì để người dưới trướng đánh nhau một phen, xem xem ai mạnh ai yếu là được rồi, không biết ông có dám hay không?
Vưu Bằng nói xong thì mỉm cười nhàn nhạt, nhìn Lâm Vân một cách khiêu khích.
“Vưu Bằng, đừng nói bậy, người con đang đối mặt chính là chủ nhân của nhà họ Lâm. Năm đó nhà họ Lâm dựng nghiệp theo đường hắc đạo, lấy võ lập nghiệp, cao thủ dưới trướng nhiều như mây, nhà họ Vưu chúng ta sao có thể so được?”
Nghe Vưu Chính nói, có vẻ như là đang trách mắng Vưu Bằng, những giọng điệu bất cần đấy, kẻ ngốc cũng có thể nghe ra được, ông ta đang trào phúng Lâm Vân và nhà họ Lâm.
Dù sao thì bọn họ đều biết, kể từ sau khi Lâm Kiệt rời đi, nhà họ Lâm sớm đã không còn thượng võ nữa, chỉ một lòng muốn kiếm tiền. Cao thủ của nhà họ Lâm cũng chỉ là dăm ba mấy con mèo lớn, mèo nhỏ mà thôi.
Lúc này, Vưu Chính lại nhắc đến uy phong của nhà họ Lâm lúc trước, trông có vẻ là nâng cao nhà họ Lâm, nhưng trên thực tế chỉ là châm biếm Lâm Vân, và cả nhà họ Lâm hiện tại mà thôi.
Lâm Vân không ngốc, đương nhiên có thể nghe ra được ý tử trong lời nói của Vưu Chính.
Sắc mặt ông ta lạnh như băng, lạnh giọng nói: “Vưu Chính, ông muốn chết! Thật sự xem nhà họ Lâm tôi sợ ông hay gì?”
Vưu Chính cười ha hả: “Nếu như là nhà họ Lâm của ông cụ Lâm Kiệt uy hiếp tôi như thế, Vưu Chính tôi đương nhiên sẽ sợ ba phần. Mà nhà họ Lâm của Lâm Vân cậu sao… thật sự là khiến tôi chẳng thấy áp lực gì.”
“Bố, đừng nói với bọn họ nữa. Con thấy nhà họ Lâm hiện tại, cũng chỉ còn cái danh mà thôi. Ngay cả lời khiêu chiến của con cũng không dám nhận. Con thấy không bao nhiêu năm nữa, nhà họ Lâm cũng chỉ là một gia tộc hạng ba mà thôi. Có lẽ cũng chỉ có ông cụ Lâm Kiệt trở về, mới có thể cứu vớt được nhà họ Lâm” Vưu Bằng trêu tức nói.
“Muốn chết!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!