Mặc dù đây chỉ là một bộ đồ vest bình thường, giá chưa đến một nghìn tệ, nhưng dù sao cũng là quần áo mới, Tiêu Sách không muốn làm bẩn bộ quần áo mới của mình.
Anh cũng không lo lắng sau khi anh đánh thắng Từ Huy sẽ không đưa tiền cược cho anh. Dù sao thì vào lúc này ở dưới võ đài, hơn một nửa thành viên của Hội thương mại Giang Lăng là phú nhị đại, chẳng khác nào phú nhị đại của cả thành phố Giang Lăng đều tập trung ở đây, Từ Huy sẽ không vì hai trăm vạn mà khiến bản thân mất mặt với nhiều người như vậy.
Một khi tin này truyền ra ngoài, đó không chỉ là chuyện mất mặt nữa.
Suy cho cùng thì cho dù anh ta không biết xấu hổ, nhưng cũng phải giữ thể diện cho bố anh ta, trong kinh doanh quan trọng nhất chính là chữ tín, nếu Từ Huy dám lật lọng thì sau này còn ai dám làm ăn với tập đoàn Cảnh Vinh nữa?
Sau khi khởi động tay chân, Tiêu Sách ra hiệu rằng Từ Huy có thể bắt đầu.
Vẻ mặt Từ Huy trông có vẻ rất kiêu ngạo, đánh nhau đối với anh ta chỉ là một chuyện nhỏ, dù có đánh nhau, anh ta cũng cảm thấy bản thân sẽ thắng.
Bởi vì anh ta đã từng nhận được sự hướng dẫn riêng từ một võ sư Taekwondo.
Dù chưa học qua cấp bậc nào, nhưng theo võ sư Taekwondo đó thì thực lực của anh ta ít nhất cũng cao tới đại đen, tức là khả năng thực chiến của anh ta chỉ kém hơn một chút.
Nhưng anh ta cũng thường đấu với các vệ sĩ của chính mình để trau dối khả năng thực chiến.
Mặc dù anh ta biết, những vệ sĩ đó chắc chắn có nhường anh ta.
Nhưng vệ sĩ của anh ta đều là những quân nhân đặc chủng tinh nhuệ đã xuất ngũ, nên Tc Huy rất tin tường chính mình, cho dù là quân nhân đặc chủng anh ta vẫn có thể đánh bại.
Còn Tiêu Sách…
Từ Huy cho rằng Tiêu Sách tuyệt đối không thể mạnh hơn quân nhân đặc chủng.
“Đến đây đi!”
Từ Huy hét lên, hơi cúi thấp nửa người trên xuống, chuẩn bị tư thế chờ Tiêu Sách ra tay, tuy rằng anh ta cảm thấy nhất định bản thân sẽ chiến thắng, nhưng anh ta vẫn ghi nhớ lời dặn của võ sư Taekwondo, trong lúc thực chiến, những chuyện ngoài ý muốn cũng có thể phát sinh, vì vậy nhất định không thể khinh suất, phải tập trung toàn lực chiến đấu!
Anh ta cảm thấy rằng thực lực giữa anh ta và Tiêu Sách giống như sư tử và thó!
Tiêu Sách cười nhạt, anh không có ý định nhường Từ Huy, anh trực tiếp đấm một đấm, nhưng không dùng bất kỳ chút sức lực nào vào trong nắm đấm. của mình, thoạt nhìn trong rất yếu ớt.
“Chỉ đến mức này thôi sao?” Hai mắt Từ Huy sáng lên, trong lòng cảm thấy có chút khinh thường.
Taekwondo chủ yếu dùng chân, nhưng ngay lúc này anh ta lại dùng tám phần sức lực của mình chào đón Tiêu Sách bằng một cú đấm, anh ta muốn kiểm tra kỹ thực lực của Tiêu Sách trước.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!