Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiên Vương Điện Hạ trở lại

Thế này thì còn đánh cái quằn gì nữa, chạy thôi!

Hắn cố gắng bò dậy, bất chấp những vết thường, cắm đầu chạy trốn.

Tướng quân Ô Ba bảo vệ thành lập tức mở cửa thành theo mệnh lệnh lúc trước.

"Cút..."

" Ra ngoài!"

Xuân Hân và Hạ Vũ như hai con mèo hoang xinh đẹp.

Bọn họ nhanh chóng tiến lên, đồng thời tung ra một cú đá...

Thái Lỗ đã qua cửa thành rồi, phần lưng trúng hai cú đá, cả người ngửa ra sau, hai tay giơ lên cao.

"Tôi tôi tôi, au au au..."

Hắn không đứng vững, đến cuối cùng còn phát ra tiếng chó sủa, sau đó ngã cắm mặt xuống đất.

"Tới lượt tôi!"

Thiên Quỷ rít lên, tiếp tục nhăm nhe đuổi theo.

Trước cái nhìn chăm chú của Xuân Hân và Hạ Vũ, trước ánh mắt bất mãn của Địa Quỷ, trước sự quan sát của năm ngàn binh lính trên tường thành, Thiên Quỷ cuốn theo bụi đất đuổi tới gần, chẳng khác nào một con gấu.

Lúc này, Thái Lỗ vừa mới chống được nửa người lên.

"Bay đi!"

Thiên Quỷ lại xoay tròn cây búa lớn.

Bịch một tiếng, Thái Lỗ bị đánh bay lên không trung, sau đó càng lúc càng xa...

"Hú hú hú..."

"Hây hây hây..."

Binh lính trên tường thành xem mát mắt, đồng loạt hét to lên.

Tướng quân Ô Ba trung tuổi ấy chưa từng lập được chiến công gì sau nhiều năm.

Bây giờ tận mắt nhìn thấy Thái Lỗ bị đánh chật vật như thế, vị tướng quân này hưng phấn đến mức chảy cả nước mắt, đồng thời cũng biết sắp có một trận chiến rồi.

Lại nhìn sang Thiên Quỷ.

Hắn vác cây búa lớn về, thấy các tướng sĩ reo hò, vậy mà còn thẹn thùng gãi đầu.

Trong thành, mấy chục tên cận vệ không có một tên nào sống sót.

Người dân quanh đó đều sợ hết hồn, ai mà ngờ đám cưới của công chúa lại kết thúc bằng cách này cơ chứ?

Người nhà họ Hạ thì càng hốt hoảng hơn, bây giờ thừa biết làm Thái Lỗ bị thương như vậy thì sẽ có kết quả thế nào.

"Anh rể, đỉnh đấy!"

Tiểu hoàng tử Hạ Mãn chạy tới chỗ Lôi Tuấn, giơ ngón tay cái lên.

"Xì, chuyện nhỏ!", Lôi Tuấn nói với vẻ khinh thường.

"Anh Đại Tuấn".

Cô dâu Hạ U Nguyệt ở bên cạnh cười khổ nói: "Anh thì thỏa mãn rồi, mấy người bọn họ cũng đánh sướng tay, nhưng tiếp theo phải làm sao đây? Tôi phải bảo vệ tòa thành này thế nào?"

"Công chúa đừng sợ, có phò mã ở đây rồi!"

Lang Thành.

Là tòa thành số một của nước Thiên Lang, vốn nó phải phồn hoa rực rỡ, nhưng người dân nơi đây lại sống một cuộc sống lầm than.

Sau khi quốc vương chết, Lang Vương lên nắm quyền.

Hạ Bính thật sự là một kẻ điên. Vì tấn công Hoa Hạ, hắn sẵn sàng vét sạch của cải quốc gia.

Vấn đề là hắn lại bị Thiên Vương Thần Điện đánh bại một lần nữa, bởi vậy hắn càng nổi giận hơn.

Kế hoạch không suôn sẻ, hắn đi giết người khắp nơi.

Bây giờ mỗi người sống trong tòa thành này đều hết sức bàng hoàng.

Chỉ có tòa lâu đài của của Lang Vương là khác biệt.

Lúc này, Lang Vương đang ngâm mình trong một cái bể lượn lờ hơi nước.

Vô số người hầu bưng rượu và các loại thức ăn chờ ở bên cạnh.

Từ trong ra ngoài bể toàn là người đẹp.

Mặc dù nước Thiên Lang nằm ở vị trí xa xăm, còn là dân tộc du mục, nhưng lại không thiếu con gái xinh.

"Báo!"

Một binh lính nhanh chóng chạy vào.

"Bẩm Lang Vương, đại tướng quân Thái Lỗ về rồi!"

"Tốt, hắn có mang được tiền về không?"

Hạ Bính ở trong bể thuận tay kéo hai cô gái nóng bỏng tới.

"Lang Vương, đại tướng quân... Anh ấy..."

"Ấp a ấp úng, người đâu, lôi ra ngoài làm thịt!"

Hạ Bính thật sự là một kẻ vô nhân tính. Hắn ra lệnh một tiếng, người lính kia bị kéo ra ngoài.

"Lang Vương tha mạng... Lang Vương, mày sẽ không được chết yên đâu..."

Tính mạng của binh lính đáng thương ấy chẳng khác nào cỏ rác. Đến cuối cùng, anh ta vẫn phẫn nộ quát to.

"Khốn kiếp, khốn kiếp..."

Hạ Bính lại bắt đầu nổi điên, đến mức bóp chết hai cô gái trong lòng.

"A..."

"Trời ạ!"

Những cô gái đáng thương ấy hoảng sợ hét lên, nhưng không ai dám chạy.

Bọn họ biết bản tính của Lang Vương, ai mà chạy thì người đó sẽ phải chết.

"Lang Vương, Lang Vương..."

Tướng quân Thái Lỗ đã mất một tay, máu me khắp người, bị người khác khiêng vào.

"Xảy ra chuyện gì rồi?"

Lang Vương Hạ Bính gầm lên, lập tức nhảy ra khỏi bể.

"Lang Vương, chuyện lớn không hay rồi!"

"Khốn kiếp, tôi bảo cậu đi lấy tiền, sao lại biến thành cái dáng vẻ người không ra người, ngợm không ra ngợm thế này? Nói mau..."

Hạ Bính gần như gào thét.

"Lang Vương, em gái anh... Công chúa U Nguyệt làm phản rồi. Bên cạnh gã đàn ông mà Hoa Hạ mà cô ta lấy toàn là cao thủ, tôi bị bọn chúng đánh lén. Đội cận vệ đã chết cả rồi, nếu không nhờ có công lực thâm hậu, e là tôi cũng chẳng giữ được mạng về gặp Lang Vương, hu hu..."

Những câu đằng trước thì còn coi là thật, nhưng đến đoạn sau, hắn bắt đầu biện giải cho mình.

"Cái gì?"

Lang Vương nổi cơn thịnh nộ, đấm bay một binh lính.

Hắn dùng một tay xách Thái Lỗ lên, lớn tiếng hỏi: "Hạ U Nguyệt làm phản? Sao nó dám làm thế, chẳng lẽ nó không sợ người nhà chết, không cần Dương Thành nữa sao?"

"Lang Vương bớt giận, xin hãy nghe tôi nói".

Thái Lỗ suýt bị bóp chết, lập tức hô to lên.

"Có gì nói mau".

Thái Lỗ là tướng quân số một của nước Thiên Lang, Hạ Bính chưa muốn hắn chết.

Mặc dù tên này lúc thắng lúc thua, nhưng lúc này binh lực của Thiên Lang đang hao hụt, là lúc cần đại tướng, nếu không, Lang Vương đã làm thịt Thái Lỗ rồi.

"Thưa Lang Vương, công chúa U Nguyệt nói anh không xứng làm vua, cô ta sẽ bắt tay với người nhà họ Hạ để lật đổ anh, đánh bại anh... Còn cả gã đàn ông Hoa Hạ kia nữa, hắn vô cùng ngông cuồng, nói... nói anh là một con sói con, không dám tấn công Dương Thành".

Đoạn này chỉ là do Thái Lỗ bịa ra.

Tên này vô cùng nham hiểm, bị ăn quả đắng, hắn quyết tâm phải kiếm cơ hội để trả đũa.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!