Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiên Vương Điện Hạ trở lại

Hai tướng lĩnh xông lên cứu trợ.

Chỉ hai chiêu bọn chúng cũng không chống lại được, liền bị đánh bay ngược trở về.

Có thể nhìn ra, Long Soái không muốn giết bọn chúng.

Nhưng như vậy càng khiến Lang Vương thảo nguyên nổi giận.

Đó càng là sự sỉ nhục vô cùng đối với đại quân một trăm ngàn người xem trận chiến.

Lập tức, thế trận phía Lang Vương thảo nguyên hỗn loạn.

Vô số tướng sĩ xoa tay xắn áo…

Nhưng càng nhiều người cảm thấy đáng sợ hơn!

Một người của đối phương đại thắng ba đại tướng của Lang Vương, bao gồm chiến tướng thứ nhất Thái Lỗ.

Quan trọng là bây giờ Thái Lỗ còn không thể thoát thân, chỉ cần đối phương muốn là có thể lấy tính mạng của hắn bất cứ lúc nào.

Trận này… đánh thế nào?

“Toàn quân nghe lệnh!”

Cuối cùng Lang Vương cao cao tại thượng đã đến bước không thể nhẫn nhịn.

“Lang Vương, không thể tấn công!”

“Lang Vương, Thiên Vương Thần Điện quá mạnh, chúng ta không phải là đối thủ của chúng!”

Tướng lĩnh tóc dài và đầu trọc kêu thảm thiết bò lên chạy về, cố hết sức lớn tiếng khuyên nhủ.

“Đồ vô dụng, cút ra!”

Lang Vương Hạ Bính giơ tay lên là hai dây thừng, lập tức đánh hai bại tướng lăn lộn dưới đất.

Lại nhìn chiến trường.

Long Soái cuồng ngạo uy võ dường như đã chơi đủ rồi.

Anh ta cúi người xuống, nhìn chằm chằm Thái Lỗ.

“Tao không giết mày trước, quay về nói với chủ của mày, còn một phút cuối cùng”.

Vừa dứt lời, Long Soái giơ chân lên đạp thẳng vào lồng ngực của Thái Lỗ.

Lực của cú đạp này cực lớn, Thái Lỗ bị rút ra, quay cuồng bay về phía sau.

Hắn bay ra rất xa, cuối cùng kêu lên thảm thiết, đập rơi xuống dưới chân Lang Vương.

“Soạt a… a…”

Miệng Thái Lỗ đầy máu bò đứng lên, điên cuồng hét lớn: “Tấn công cho tôi, toàn quân tấn công…”

Bất chấp tất cả, cuối cùng là bất chấp tất cả!

Tướng lĩnh bại trận, toàn quân nên rút lui, nhưng Thái Lỗ thẹn quá hóa giận, vẫn phát động tổng tấn công.

Một trăm ngàn binh sĩ là toàn bộ đội quân tinh nhuệ của nước Thiên Lang.

Nhưng một trăm ngàn người này lại nằm trong tay tên vô liêm sỉ và cuồng ngạo như Thái Lỗ.

Mặc dù không có lệnh của Lang Vương, các tướng sĩ vẫn nghe theo lệnh của Thái Lỗ.

Lập tức, núi gầm biển thét…

Đại quân một trăm ngàn người xung phong tập thể, thanh thế to lớn, khiến chim muông trong rừng cây bay loạn.

“Long Soái, về vị trí!”

Nam Thiên Vương lại nhảy lên chiến xa, bỗng lớn tiếng hét.

“Tuân lệnh!”

Long Soái giơ đao lớn, cát bụi bay lên, bay người trở về vị trí cũ.

Phập!

Long Soái đụng một cú đấm với Hổ Soái, lập tức đứng vào vị trí chỉ huy.

Phóng mắt nhìn, đại quân một trăm ngàn người hét lớn.

Một luồng lực xung kích mạnh trực tiếp lao về phía trận địa Thiên Vương Thần Điện.

Cao Cương đứng trên nóc xe, chắp tay sau lưng, mặc cho gió thổi bay tà áo.

Anh ta đang đợi, đợi lệnh của điện chủ!

Một trăm năm mươi mét…

Một trăm hai mươi mét…

Một trăm mét!

“Nổ súng!”

Lôi Tuấn ngồi trong xe chỉ huy nhắm mắt dưỡng thần, nhẹ giọng nói.

“Toàn thể nổ súng…”

Giọng nói của Nam Thiên Vương Cao Cương vô cùng vang rõ.

Trong phút chốc, ánh lửa nổ trời, đạn pháo, đạn hỏa tiễn… điểm sáng cả bầu trời đêm!

Một trăm ngàn người xung phong!

Tám mươi ngàn người nổ súng!

Vừa là vũ khí đẳng cấp, có đủ đạn dược, chiến trường sẽ thế nào?

Không thể hình dung!

Giải thích đơn giản nhất là, ngã xuống thành đàn, bay lên thành đống, tiếng kêu thảm thiết vô tận…

Sau khi bọn họ tiêu diệt binh đoàn thiết kỵ, cũng coi như đã báo thù cho Lang Soái.

Vì vậy Long Soái xuất kích, tuy đàn áp đối phương nhưng không giết một tên tướng lĩnh nào.

Đây là giới hạn cuối cùng của Lôi Tuấn, anh hy vọng Lang Vương biết khó mà lùi.

Đáng tiếc, vô liêm sỉ bất chấp tất cả cộng thêm tự đại ngông cuồng, cuối cùng biến thành chết chóc…

Dưới sự áp chế hỏa lực tuyệt đối.

Đại quân một trăm ngàn người của Thái Lỗ xông ra không quá ba mươi mét lại cũng không thể tiến thêm một bước.

Xác chết hàng trước chất đống như núi, binh sĩ phía sau không ngừng bị trúng đạn ngã xuống.

Mặc dù có người tạm thời không bị trúng đạn, cũng phải chen chúc đứng không vững!

Hỗn loạn, tiếng kêu thảm thiết, hoảng sợ!

Cuối cùng binh sĩ của Lang Vương thảo nguyên cũng hiểu ra Thiên Vương Thần Điện đáng sợ thế nào!

Trang bị của người ta là hàng đẳng cấp.

Cho dù chiến đấu đơn lẻ, đại tướng của Lang Vương cũng không phải là đối thủ.

Đây không phải là đối chiến, mà là nộp mạng.

“Tiếp tục nổ súng…”

“Tiếp tục bắn…”

“Tay bắn tỉa, đánh tướng lĩnh!”

Tất cả tướng lĩnh phía Thiên Vương Thần Điện cao giọng hô lớn.

Tuy quân địch đã không gây ra uy hiếp với bọn họ, tuy bọn họ đã chiến thắng.

Nhưng xâm phạm Hoa Hạ, đáng chết.

Không có mệnh lệnh của điện chủ, đến mười ngàn người giết mười ngàn người, đến một trăm ngàn người giết một trăm ngàn người...

Nhưng đáng tiếc những binh sĩ thảo nguyên đó lại đi theo tướng lĩnh đáng ghét.

Kiếp sau mở to mắt ra đi!

“Tiếp tục nổ súng…”

“Tiếp tục bắn…”

“Dùng hết hỏa lực…”

Lại từng tiếng hô lớn liên tục.

Lại nhìn một trăm ngàn người quân địch đã ngã xuống hơn một nửa!

Pằng!

Pằng, pằng…

Cùng với tiếng súng đặc thù vang lên liên tiếp.

Tướng lĩnh của Lang Vương thảo nguyên lần lượt bị lính bắn tỉa bắn chết.

Mặc dù bọn chúng trốn phía sau cùng đại đội, nhưng cũng không thể tránh được lính bắn tỉa của Thiên Vương Thần Điện.

Pằng!

Lại một tiếng vang lớn.

Lang Vương thảo nguyên trúng đạn, mặc dù không bắn trúng chỗ hiểm yếu, nhưng vẫn ngã ngựa.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!