Tiếng súng vang lên sẽ có người chết!
Người nhà họ Lôi trong biệt thự hoảng hốt xông lên tầng ba.
Ngước mắt nhìn qua cửa sổ…
Từng người bọn họ há hốc miệng, trợn mắt, không dám tin vào tất cả những gì nhìn thấy.
Gia chủ Lôi Long đưa theo đội ngũ vệ sĩ còn lại nhanh chóng lui vào trong tường vây.
Bên ngoài cổng lớn hỗn loạn.
Nhìn từ góc độ tầng ba biệt thự, tiếng súng liên hồi kèm theo tiếng nổ từng luồng khói thuốc súng bay thẳng lên bầu trời, tiếng kêu thảm sớm đã vang khắp một vùng, vô số người bị bắn lên không trung, cũng có thể bị nổ bay...
Bên ngoài tường, giống như một bầy tê giác lao vào bầy linh dương, hoàn toàn áp chế.
Lúc này, nhà họ Tiêu không hề có năng lực phản kháng.
Bọn họ biến thành con ngựa con đợi bị làm thịt!
“Chuyện gì vậy? Anh cả điên rồi sao, là Thiên Vương Thần Điện đến hay là quân đội đến?”
“Trời ơi, cũng thật đáng sợ quá!”
“Coi nhà họ Lôi thành chiến trường sao? Rốt cuộc là người nào đến?”
…
Người nhà họ Lôi trong biệt thự hoàn toàn không hiểu.
Người bên ngoài biệt thự càng mơ hồ.
Lôi Long trốn sau tường, chưa đến hai trăm người còn lại toàn bộ trốn dưới tường, toàn bộ những người này đều ôm đầu, ngay cả cái gan đứng lên xem cũng không có.
“Rốt cuộc là thế nào? Là viện binh hả?”
Toàn thân Lôi Long là máu, liều mạng hét lớn với thuộc hạ phụ trách báo tin.
“Gia chủ, tôi nhìn rất rõ ràng, là cậu chủ đến”, thuộc hạ cũng lớn tiếng hét lên.
“Nó đưa bao nhiêu người đến?”
“Khoảng… một ngàn người”.
“Chỉ một ngàn?”
Lôi Long vỗ đùi, lẩm bẩm nói: “Cho dù Thiên Vương Thần Điện đến, cho dù vũ khí của bọn họ tiên tiến, nhưng đây cũng chỉ là quân tiên phong của nhà họ Tiêu, nếu hai bên nổ súng, thì vẫn chết”.
“Gia chủ, không ổn thì chạy đi!”
“Đúng thế gia chủ, Thiên Vương Thần Điện cũng không bảo vệ được chúng ta”.
“Một ngàn người, đợi viện binh của nhà họ Tiêu đến, cũng không đủ để người ta đánh”.
“Bây giờ nổ súng, nếu Tiêu Hải Phong dẫn binh đến, chúng ta sẽ chết không có chỗ chôn thân!”
Vệ sĩ và tâm phúc của nhà họ Lôi, từng người đều sợ vỡ gan.
Viên binh uy dũng là thật, nhưng bọn họ vừa nghe nói chỉ có một ngàn người, liền mất đi niềm tin.
Đội quân của nhà họ Tiêu, có lẽ không đáng sợ.
Nhưng Tiêu Hải Phong kiểm soát đội quân bảo vệ thành phố, đó đều là tinh binh hàng đầu, người của Thiên Vương Thần Điên trực tiếp giải quyết bằng hỏa lực, Tiểu Hải Phong rất có khả năng sẽ dẫn binh đến.
Nếu là vậy, nhà họ Lôi vẫn không có đường sống.
“Câm miệng, câm miệng hết cho tôi, không ai được phép rút lui, đánh với nhà họ Tiêu đến cùng”.
Những lúc như này, Lôi Long quyết phải liều một phen.
Thực ra trong lòng ông ta đã có tính toán, bây giờ cơ hội duy nhất là dựa vào người của Thiên Vương Thần Điện, nếu không, cho dù nhà họ Lôi đột phá vòng vây thoát ra cũng chắc chắn không thoát khỏi thành phố này.
…
“Các anh em, mau chạy đi!”
Bên ngoài tường, Triệu Phàn dẫn theo năm sáu trăm người vốn cũng sắp chiến thắng rồi.
Nhưng đột nhiên một đội cường giả xông ra, không nói câu nào đã trực tiếp nổ súng.
Triệu Phàn hiện tại trốn phía sau một chiếc xe, đội quân của hắn chỉ còn lại mấy chục người.
“Xong rồi, chúng ta thành bia đỡ đạn rồi”.
“Triệu Phàn, tên khốn nhà ngươi, mày hại bọn tao rồi”.
“Mau chạy đi, tôi cũng không muốn”.
Triệu Phàn kêu lớn một tiếng, đột phá vòng vây về phía một chiếc xe khác.
Một tiếng súng vang lên.
Chân của Triệu Phàn bị trúng đạn, liền ngã xuống đất.
Nhưng hắn lại không bị bắn thêm phát nữa?
Hắn ngồi dưới đất dựa vào xe, trừng mở to đôi mắt, tận mắt nhìn thấy thuộc hạ của mình, từng người từng người ngã xuống, cuối cùng ngoại trừ hắn, không còn sót một ai.
“Mau dọn dẹp chiến trường!”
Một tướng lĩnh măt đen xì đội mũ nồi ngẩng đầu nói.
“Tuân lệnh!”
“Lang Soái, tên đó xử trí thế nào?”
“Đưa hắn vào”.
“Tuân lệnh!”
Chỉ chưa đến hai mươi phút, viện binh đã giải quyết được cuộc chiến đấu.
Lúc này, người đi theo phía sau tướng lĩnh là Lôi Ngạo Phong, cậu cả nhà họ Lôi.
Tuy quản lý cấp cao sở tác chiến bảy sao này từng dẫn binh đánh trận, nhưng trước nay chưa từng thấy cách đánh này.
Trang bị tiên tiến nhất, thời gian ngắn nhất, phối hợp không chút sơ hở, chỉ phát động tấn công một lượt, đã tiêu diệt toàn bộ quân địch.
Tuy là dùng hỏa lực áp chế.
Nhưng tốc độ này, kỹ thuật bắn súng này cũng quá sạch sẽ dứt khoát rồi?
“Sĩ quan Lôi, dẫn đường đi!”, tướng lĩnh đội mũ nồi bình tĩnh nói.
Vừa mới tiêu diệt mấy trăm người, nhưng tướng lĩnh mà Thiên Vương Thần Điện phái đến thực hiện nhiệm vụ lần này hình như chưa từng xảy ra việc gì?
Trong mắt của anh ta không hề có chút gợn sóng.
Anh ta nhìn có vẻ rất khinh thường, nhưng loại khinh thường này, lại thể hiện anh ta càng cường mạnh.
Lôi Ngạo Phong gật đầu, đưa theo tướng lĩnh này bước vào cánh cửa lớn vỡ vụn.
Từng đội đại binh khí thế bừng bừng đi theo phía sau.
Người nhà họ Lôi lần lượt đứng lên.
Bao gồm cả gia chủ Lôi Long, nhìn thấy Lôi Ngạo Phong đi vào, cuối cùng thở dài một hơi.
Lại nhìn những binh sĩ đó, mặc đồ lính rằn ri, trang bị vũ khí khắp người, mỗi một người đều tỏ ra vô cùng uy mãnh, người có mắt có thể nhìn ra, không ai trong bọn họ thấp hơn năm sao, mà còn là cao thủ năm sao từng trải qua trăm trận chiến.
“Ngạo Phong à, con về rồi”.
Gia chủ Lôi Long khóc lóc đi đến.
“Chú hai, yên tâm đi, không sao, không sao!”, Lôi Ngạo Phong lập tức an ủi nói.
Với hành động của Thiên Vương Thần Điện lần này, Lôi Ngạo Phong hoàn toàn hiểu thế nào gọi là cường mạnh.
Không nói đến quy mô của Thiên Vương Thần Điện, chủ yếu là khí thế của Nam Thiên Vương người ta.
Sau khi tiền vào tài khoản!
Cao Cương đích thân chọn một đội quân và phái ra Lang Soái một trong ba đại soái Nam Vực đích thân dẫn binh.
Thấy bọn họ trang bị vũ khí khắp người, lúc đó, Lôi Ngạo Phong còn rất hoảng sợ, anh ta sợ không vào được thành, lại sợ trực tiếp nổ súng, sẽ gây ra rắc rối càng lớn hơn, nhưng vì mạng sống, anh ta cũng chấp nhận.
Nhưng.
Đội quân của Lang Soái vào thành không có một trở ngại.
Quân đội trực tiếp mở cho vào thành.
Dừng xe là đánh, đánh là thắng, thắng rồi sẽ dọn dẹp chiến trường, sau đó bắt đầu bố trí canh phòng.
Việc này…
“Ngạo Phong à, rốt cuộc là thế nào?”
Nhìn tướng lĩnh ngẩng cao đầu ở một bên, Lôi Long yếu ớt run run.
“Chú hai, vị tướng quân này là Lang Soái của Thiên Vương Thần Điện, biệt hiệu của đội quân này là Tùng Lâm Lang. Nhiệm vụ bảo vệ chúng ta lần này là do Lang Soái phụ trách”, Lôi Ngạo Phong nghiêm túc giới thiệu.
“Lang Soái, Tùng Lâm Lang?”
Lôi Long lại nhìn một lượt, yếu ớt nói: “Đã trả năm trăm triệu rồi, chẳng lẽ không phải đích thân Nam Thiên Vương đến sao?”
“Cái gì?”
Lang Soái ngẩn người, đột nhiên cười quái dị nói: “Ông chủ này, ông hồ đồ thật hay là giả vờ hồ đồ? Nhiệm vụ nhỏ bé thế này, còn không đủ cho Lang Soái tôi đánh, còn cần đến Thiên Vương? Ông nghĩ nhiều quá rồi”.
“Tôi…”, Lôi Long không biết phải làm sao.
“Đúng đúng đúng…”
Lôi Ngạo Phong vội vàng cười nói: “Lang Soái bớt giận, chú của tôi không hiểu tình hình, hi hi hi”.
“Sĩ quan Lôi, bảo tất cả người nhà họ Lôi, bao gồm cả vệ sĩ cũng vào phòng, bắt đầu từ bây giờ, mọi thứ ở đây cho tôi tiếp quản, chỉ cần các người nghe lời, tôi bảo đảm nhà họ Lôi yên bình”.
Lang Soái nói xong, quay người đi kiểm tra bố trí canh phòng.
“Rõ, cảm ơn cảm ơn”, Lôi Ngạo Phong vội vàng đồng ý.
“Lôi Ngạo Phong, việc này…”
“Vào đi rồi nói”.
Lôi Ngạo Phong lập tức hô gọi: “Các anh em, an toàn rồi, tất cả quay về trong phòng”.
Trong bức tường vây nhà họ Lôi, không chỉ một tòa biệt thự, còn có mấy tòa nhà để cho vệ sĩ và người làm ở.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!