Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Khu biệt thự Nhà họ Lôi.

Lôi Song - người không hề có địa vị gì trong nhà vừa được mặt sẹo đón đi.

Gia chủ Lôi Long chẳng thèm để ý tới cô con gái này, vậy nên cũng để mặc cho cô ấy đi.

Nhưng không bao lâu sau, một loạt xe Van lái tới.

Khoảng năm, sáu trăm người xa lạ bao vây khu biệt thự nhà họ Lôi kín mít, khiến nhà họ Lôi cảm thấy hoảng sợ. Bọn họ không có quân chi viện ở bên ngoài, bị bao vây là sẽ rắc rối to.

"Xảy ra chuyện gì thế hả?", Lôi Long lớn tiếng hỏi quản gia.

"Ông chủ, không hay rồi, những người đó đều có súng, chỉ cho vào, không cho ra!"

"Ban ngày ban mặt, sao bọn họ lại dám cả gan làm loạn? Mau gọi điện thoại báo cảnh sát đi".

"Ông chủ, vừa nghe tới nhà họ Lôi là cảnh sát lập tức tắt máy".

"Khốn kiếp, khốn kiếp..."

Lôi Long nổi cáu, điên cuồng quát lên: "Chẳng phải tôi đã tuyên bố đoạn tuyệt với Lôi Tuấn rồi sao? Vì sao vẫn đối phó tôi một cách công khai như thế? Mặc dù nhà họ Tiêu rất mạnh, nhưng lẽ nào bọn họ lại dám làm loạn ở thủ đô?"

"Được rồi, được rồi!"

Lôi Chấn ngồi trên xe lăn, bất đắc dĩ nói: "Lần này về nước vốn là một sai lầm, cho dù Lôi Tuấn không gây rắc rối thì sớm muộn gì nhà họ Tiêu cũng sẽ làm khó chúng ta. Mau nghĩ cách giải quyết đi".

"Đúng đúng đúng, ông xã à, mau rút hết tiền về đi".

Giang Tiểu Dao chỉ nhăm nhe nghĩ đến tiền, lập tức lớn tiếng nói.

"Không kịp nữa rồi, những nơi cần đầu tư thì đã đầu tư cả rồi..."

Lúc này, Lôi Long vô cùng hối hận về quyết định về nước của mình, nhưng chẳng thể làm gì được.

"Tất cả đều là do cái tên Lôi Tuấn, đúng ra nên giết chết hắn mới phải", Giang Tiểu Dao độc địa nói.

"Giang Tiểu Dao, cô nói linh tinh cái mẹ gì thế hả?"

Lôi Ngạo Nghiệp không nhìn được, quát lên không chút khách khí: "Mẹ kiếp, nếu không phải vì cô thì nhà họ Lôi và em ba có đến mức gay gắt với nhau như thế không? Em ba chưa tới kiếm chuyện với cô thì thôi, cô còn đòi giết nó?"

"Láo toét, ăn nói với mẹ trẻ kiểu gì thế hả?", Lôi Long lạnh mặt nói.

"Con nói này bố, bố già nên hồ đồ thật rồi, lại đi bênh người phụ nữ này. Sớm muộn gì nhà họ Lôi cũng bị bố hại chết mất thôi", Lôi Ngạo Nghiệp cũng không phục, bởi vì bọn họ về nước cũng là vì người phụ nữ này xúi giục.

"Cút, cút ra ngoài!", Lôi Long quát to.

"Xì!"

Lôi Ngạo Nghiệp nói với vẻ khinh thường: "Nếu bên ngoài không bị bao vây thì bố nghĩ con muốn ở nhà chắc? Từ lâu cái nhà này đã chẳng còn giống nhà nữa rồi".

Dứt lời, anh ta đứng lên, nhổ nước miếng về phía Giang Tiểu Dao, sau đó xoay người bỏ đi.

"Gia chủ, không hay rồi!"

Một cấp dưới xông vào, dồn dập nói: "Giá cổ phiếu của nhà họ Lôi đang sụt giảm không phanh, vừa nhận được tin là nhà máy xuất nhập khẩu cháy rồi, còn, còn..."

"Còn gì nữa?", Lôi Long khàn giọng quát.

"Tất cả đối tác đều rút vốn, tòa cao ốc đang rao bán cũng bị người ta tới phá".

Cấp dưới này đã đi theo nhà họ Lôi rất nhiều năm, bây giờ chỉ có thể bất đắc dĩ chảy nước mắt.

"Tiêu Hoành Vũ, mẹ kiếp, chèn ép người quá đáng!"

Lôi Long hiểu, nhà họ Tiêu đang công kích bọn họ, chẳng qua ông ta không ngờ là lại nhanh như thế.

Điều mà ông ta càng không thể ngờ được là hôm qua mới hợp tác thành công xong, hôm nay thấy nhà họ Lôi gặp nạn, đối tác lập tức trở mặt. Xem ra, bây giờ nhà họ Lôi đã trở thành trò cười rồi.

"Chúng ta có bao nhiêu vệ sĩ?", Lôi Long hỏi cấp dưới.

"Tôi đã triệu tập tất cả mọi người tới rồi, có khoảng sáu trăm người", cấp dưới đáp.

"Tốt! Nhà họ Lôi tốn bao năm bồi dưỡng tinh anh, cuối cùng cũng phát huy được tác dụng. Bảo các anh em cầm vũ khí lên, nếu nhà họ Tiêu dám làm loạn thật, tôi sẽ liều mạng với chúng!"

Lúc này, Lôi Long không còn giữ được lý trí nữa.

Cũng chẳng trách được, năm đó nhà họ Lôi bị nhà họ Tiêu đánh bại, ra nước ngoài nhiều năm, cuối cùng mới vực dậy được.

Bây giờ mới về nước chưa được bao lâu thì lại bị nhà họ Tiêu công kích, dù là ai cũng không thể chấp nhận nổi.

"Chú hai, chúng ta phải tỉnh táo", anh cả Lôi Chấn khuyên nhủ.

"Tỉnh táo cái quằn! Em không tin là nhà họ Tiêu dám công khai đánh chúng ta. Như thế thì thủ đô có còn là thủ đô nữa không? Gọi là thành phố Tiêu luôn đi! Thành phố này là của nhà họ Tiêu à?"

"Haizz..."

Lôi Chấn thở dài, nói: "Tạm thời đừng có hành động lỗ mãng. Chuyện làm ăn thua thì thua, nhà họ Lôi không thể sụp đổ được. Chúng ta vẫn còn cơ hội, tôi đã bảo Ngạo Phong đi liên lạc với Thiên Vương Thần Điện rồi".

...

"Anh ơi, chúng ta đi đâu vậy?"

Nhà họ Lôi rối như tơ vò, còn Lôi Song thì đang ngồi trên chiếc xe như phòng ngủ của Lôi Tuấn.

"Tới nhà họ Lôi xem sao", Lôi Tuấn vừa cười vừa nói.

"Chẳng phải là bị bao vây rồi sao?", Lôi Song hỏi.

"Vậy nên mới phải mau chóng đi xem".

Bốn cô gái Niên Hoa đi chấp hành nhiệm vụ rồi, mặt sẹo vừa đón Lôi Song tới thì Lôi Tuấn lại bảo quay về.

Bây giờ trên xe còn có nữ thư ký Tiểu Vy.

Cô gái này rất chuyên nghiệp, trên mặt luôn hiện hữu nụ cười xã giao.

Chẳng mấy chốc, chiếc xe đã dừng lại ở vị trí đối diện với nhà họ Lôi.

Nhìn qua cửa sổ xe, Lôi Tuấn phát hiện ra rằng lúc này bên ngoài nhà họ Lôi toàn người là người.

Rất nhiều dân cư sống trong khu này đều bị khuyên rời đi.

Không nhìn thấy bóng một cảnh sát nào cả, rất hiển nhiên, nhà họ Tiêu chuẩn bị ra tay rồi.

"Anh, em xin lỗi", Lôi Song cúi đầu nói.

"Sao vậy?", Lôi Tuấn cười hỏi.

"Anh vừa về thì lại bị nhà họ Lôi đoạn tuyệt quan hệ".

"Ha ha ha... Không sao, anh không có hứng thú với nhà họ Lôi. Chỉ cần em gái Song Nhi của anh sống tốt là được, nhà họ Lôi không cần cũng chẳng sao".

Thực sự là Lôi Tuấn cũng hơi buồn, anh không ngờ bác cả bác hai nói trở mặt là trở mặt liền như thế.

Thôi, không phải nhà họ Lôi hết đường cứu chữa, mà là người nhà họ Lôi hết thuốc chữa rồi.

"Anh, em muốn xin anh giúp nhà họ Lôi".

Lôi Song rất lương thiện, là cô con gái duy nhất của nhà họ Lôi, cô ấy không đành lòng nhìn nhà họ Lôi gặp chuyện.

"Em gái ngoan, đừng nghĩ mấy chuyện đó, trong lòng anh biết mà", Lôi Tuấn an ủi.

"Anh Lôi, theo nguồn tin đáng tin cậy, những người bao vây nhà họ Lôi lần này là đội ngũ do nhà họ Tiêu tự đào tạo. Hiện giờ Tiêu Hải Phong bên sở tác chiến đang họp, xem ra, cho dù Tiêu Hải Phong có chức có quyền thì cũng không thể tuỳ tiện dùng quân đội để đối phó với nhà họ Lôi được".

Tiểu Vy đang loay hoay với chiếc laptop, lên tiếng nói dõng dạc.

"Rất tốt, còn tin tức nào khác không?", Lôi Tuấn mỉm cười hỏi.

"Nam Vực báo tin, con trai cả của nhà họ Lôi là Lôi Ngạo Phong đang xin được gặp mặt Nam Thiên Vương, nhưng Thiên Vương Cao không gặp anh ta, mà là hỏi ý của anh".

"Ha ha ha..."

Lôi Tuấn cười rạng rỡ: "Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của tôi, nhà họ Lôi vẫn phải đi tới bước này. Trả lời Nam Thiên Vương, chuyện này tôi không nhúng tay vào. Nhận nhiệm vụ cũng được, nhưng phải đàm phán giá cả cho tốt".

"Tôi hiểu".

Tiểu Vy nhận lệnh, lại gõ vào bàn phím.

"Anh, hai người đang nói gì thế?"

Lôi Song chỉ hiểu ba chữ "Lôi Ngạo Phong" trong cả đoạn đối thoại ấy.

"Song Nhi, có một số việc em không cần quan tâm, chỉ cần nhớ mình là em gái của Lôi Tuấn này là được. Trong thành phố này, dù là là nhà họ Lôi hay là nhà họ Tiêu thì cũng không được phép động tới em. Em yên tâm, đến thời điểm nhất định, anh sẽ không khoanh tay đứng nhìn đâu".

Lôi Tuấn mỉm cười hiền hòa với Lôi Song.

"Vâng, cảm ơn anh", Lôi Song gật đầu, không nói thêm gì nữa.

"Mặt sẹo, lái xe đi!", Lôi Tuấn nói khẽ.

"Anh Tuấn, đi đâu đây?", mặt sẹo hỏi.

"Dù sao cũng đang rảnh, tới bờ biển ngắm cảnh đi".

"Thế thì ra khỏi thành phố mất".

"Vậy dẫn tôi đi xem tình hình phòng vệ của thành phố, tham quan sự tráng lệ của thủ đô".

"Được!"

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!