Bầu không khí nhất thời yên tĩnh.
Tiếp theo đó, có sự nịnh bợ lấy lòng, cũng có sự im lặng.
Chỉ có hai người bạn thân của Thương Lam có chút bất mãn, cũng giống như Thương Lam, đáng ghét nhất chính là khoe khoang giàu có và so sánh bản thân, gây bất lợi cho người khác, thực sự rất khó chịu.
"Nào, mọi người uống một ly đi".
Lớp trưởng đề nghị, mọi người đều nâng ly.
Lôi Tuấn cũng nhấp một ngụm rượu, nhưng vẫn lặng im không nói gì.
“Lớp trưởng, nghe nói cậu rất thân với tổng giám đốc của tập đoàn Kim Đỉnh?”, Thương Lam ngập ngừng hỏi.
"À, bọn họ đều là bạn tôi. Hai nhà chúng tôi có chút chuyện làm ăn", Dương Phong cười đáp.
"Cũng không phải người ngoài, cậu nói thật đi!"
Mino trả lời: "Quan hệ giữa Dương Phong nhà chúng tôi và tổng giám đốc Lâm Đông Thăng vẫn luôn rất tốt".
"Đúng vậy!"
A Thất nịnh nọt: "Hai ngày trước tôi còn thấy lớp trưởng và giám đốc Lâm ăn tối cùng nhau".
"Chúng tôi làm ăn với nhau, tất nhiên sẽ dùng cơm xã giao".
Vẻ mặt Dương Phong đắc ý, cả căn phòng này cũng chỉ mỗi mình hắn ta có năng lực đó.
“Lớp trưởng, tôi muốn nhờ cậu giúp tôi giới thiệu một chút, không biết có được không?”, Thương Lam nói.
“Có phải vì chuyện hồ sơ mời thầu không?”, Dương Phong hỏi.
"Đúng vậy, hồ sơ mời thầu đó rất quan trọng đối với nhà họ Tần chúng tôi".
"Có vẻ khó rồi, dạo này giám đốc Lâm không tiếp khách, anh ấy rất bận".
Dương Phong quay đầu lại hỏi: "Thương Lam, cậu sống có tốt không?"
“Tôi…vẫn ổn”, Thương Lam trầm giọng đáp.
"Ổn cái gì mà ổn!"
Mino không chịu nổi ánh mắt si mê của Dương Phong, trực tiếp nổ tung: "Chuyện đã lan truyền từ lâu rồi, Thương Lam đắc tội với giám đốc Vương của tập đoàn Kim Đỉnh, bị nhà họ Tần cắt chi tiêu, thật không biết tự lượng sức, còn muốn bám víu giám đốc Dương? Tôi đoán ngay cả tiền gọi taxi các người cũng sắp không có rồi đúng không!"
Vừa dứt lời, căn phòng bỗng trở nên ồn ào!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!