Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiên Vương Điện Hạ trở lại

Nhân viên tiếp khách ngẩn người!

Từ khi cô ta đi làm đến nay, chưa từng thấy năm người bao cả nhà hàng?

Cô ta không giải quyết được, lập tức gọi quản lý đến.

“Thưa anh, anh chắc chắn bao cả nhà hàng phải không?”, quản lý cũng nghi ngờ hỏi.

“Đúng thế, tôi thích yên tĩnh”, Lôi Tuấn thản nhiên nói.

“Năm người?”

“Đúng thế!”

“Việc này… xin lỗi anh, từ lúc mở cửa hàng đến nay nhà hàng chúng tôi cũng chưa từng gặp chuyện này, tôi cũng không biết phải giải quyết thế nào?”, quản lý lắc đầu, vẻ mặt không biết phải làm sao.

“Doanh số kinh doanh một buổi trưa của ông là bao nhiêu?”, Lôi Tuấn cười hỏi.

“Khoảng một trăm năm mươi, một trăm sáu mươi ngàn!”

“Tôi đưa ông hai trăm ngàn, bao cả cửa hàng hai tiếng, quẹt thẻ!”

Lôi Tuấn đói rồi, Lôi Song cũng đói, ăn bữa cơm mà thôi, tiền có thể giải quyết thì lập tức giải quyết.

Quản lý nhà hàng ngây ngốc, cầm thẻ ngẩn người tại chỗ.

“Mau lên, em gái tôi sắp đói chết rồi”, Lôi Tuấn nhắc nhở nói.

“Được!”

Khuôn mặt quản lý bỗng cười sáng lạn, lớn tiếng nói: “Anh này đưa theo bốn mỹ nữ bao cả nhà hàng, nhà bếp làm tận tâm cẩn thận, lễ tân tiếp đãi cho tốt, mở nhạc lên, mang trà tiếp đón…”

Cả nhà hàng liền bận rộn hẳn lên…

“Ba người các cô, ngồi bên kia đi”.

Lôi Tuấn dẫn Lôi Song ngồi trước cửa sổ bằng kính, chỉ sang một chiếc bàn khác.

Đương nhiên Giang Tiểu Dao và hai chị dâu đều tán đồng.

Vẻ mặt Giang Tiểu Dao vẫn khó coi, nhưng hai chị dâu sớm đã vui vẻ không khép được miệng.

Hai người họ vơ vét cả đoạn đường, số đồ có được đã vượt qua một triệu, cho dù Lôi Long gia chủ nhà họ Lôi ra tay, cũng chưa từng hào phóng như vậy.

Lúc này hai chị dâu đã nhận định Lôi Tuấn là đại gia.

Ánh mắt bọn họ nhìn anh đã trở nên mê muội…

“Thưa anh, thưa cô, mời gọi món”.

Đích thân quản lý đi đến cung kính gọi món cho họ.

“Em muốn ăn gì?”, Lôi Tuấn hỏi Lôi Song.

“Em… cũng không biết”, Lôi Song ngốc nghếch lắc đầu.

“Vậy có những món đặc sắc gì thì mang lên, hai trăm ngàn không đủ, có thể quẹt tiếp, tóm lại thẻ trong tay tôi, không có mật khẩu, lúc tôi đi thì đưa tôi là được”.

Lôi Tuấn cũng không hiểu những chuyện rắc rối như gọi món.

“Được, he he he…”

Quản lý liền phấn khởi, không kiềm được cười ra tiếng.

Ông ta lập tức che miệng, rồi chạy đi mất không còn bóng dáng…

Món ngon rượu thơm liên tục được đưa lên.

Lôi Song thực sự rất vui, cô ấy sức khỏe yếu ớt, rất ít khi ăn ngon như hôm nay.

Lôi Tuấn cũng đói, lập tức lao vào ăn uống.

Hình tượng với không hình tượng gì, tôi có tiền, trước tiền bạc, cho dù tướng ăn rất khó coi, nhưng cũng vẫn rất đẹp trong mắt người khác.

Lần đầu tiên Lôi Tuấn anh cảm thấy thì ra tiêu tiền thực sự rất sảng khoái.

Đợi sau khi về Thiên Hoa, nhất định phải đưa vợ và con gái ra ngoài tiêu pha một lần.

Không đúng, thành phố Thiên Hoa không thú vị.

Đa số sản nghiệp đều là của Kim Bưu, huống hồ ở đó còn có ai không biết anh Kim Thiên?

“Tuấn à, thật không ngờ, cậu thực sự có chút tiền đấy?”

Trên chiếc bàn ở một bên, cuối cùng Giang Tiểu Dao không muốn chấp nhận cũng phải nói một cách quái dị.

“Làm sao, đỏ mắt rồi?”, Lôi Tuấn bưng ly rượu cười nói.

“Xí, chỉ với số tiền hôm nay cậu tiêu, cũng chỉ là hạt cát trong sa mạc với nhà họ Lôi mà thôi”.

“Vậy sao? Nhà họ Lôi đã từng cho cô tiêu như vậy chưa? Sao cô biết, trên người Lôi Tuấn tôi, số tiền đó không phải là một hạt cát trong sa mạc?”

Bây giờ Lôi Tuấn vô cùng không khiêm tốn trước mặt Giang Tiểu Dao.

Anh đã nghĩ kỹ rồi, có tiền thì sao? Khoe giàu thì sao? Vì em gái, tôi vui vẻ bằng lòng.

“Được được được, cậu lợi hại, cậu giàu có được chưa!”

Giang Tiểu Dao ngắm kỹ Lôi Tuấn, cô ta cơ bản đã chắc chắn Lôi Tuấn không phải giả bộ.

Tuy cô ta không hiểu tại sao?

Nhưng Lôi Tuấn hiện tại hình như thực sự rất giàu!

“Đương nhiên tôi lợi hại rồi, làm sao, ngứa mắt à? Ngứa mắt thì có thể cút”.

Đối với người phụ nữ lắm mưu nhiều kế này, Lôi Tuấn tuyệt đối sẽ không có thái độ tốt với cô ta.

“Cậu…”

Giang Tiểu Dao thở dài, nói: “Thôi bỏ đi, nói thế nào tôi cũng là bác gái hai của cậu, tuy năm đó cậu làm sai, nhưng tôi đã…”

“Mẹ kiếp, cô cút đi, cút ngay lập tức cho tôi”.

Về sự việc năm đó, Lôi Tuấn tuyệt đối không có tâm trạng giải thích với người nhà họ Lôi, bọn họ nghĩ thế nào cũng được.

Nhưng anh cũng tuyệt đối sẽ không nghe lời giải thích của Giang Tiểu Dao.

Vì người phụ nữ này vốn không biết thể diện là gì?

Có chết cô ta cũng không hối cải!

“Quá đáng quá rồi!”

Bị nhân viên phục vụ trong nhàng hàng chú ý, Giang Tiểu Dao thực sự không còn mặt mũi nào.

Cô ta đứng lên nói: “Đi thì đi, ai thèm tiền nát của cậu, đợi nhà họ Lôi đánh bại nhà họ Tiêu, sớm muộn gì bà đây cũng xử lý mày, đồ khốn khiếp vô liêm sỉ”.

Cô ta vịt chết còn cứng miệng chửi rủa mấy câu, tức giận bừng bừng bỏ đi.

Nhưng hai chị dâu đó hoàn toàn không có ý bỏ đi.

“Anh Tuấn à, tôi mới phát hiện anh còn đẹp trai hơn nhiều so với hai anh trai của anh đấy”.

Chị dâu cả thưởng thức món ngon đắt tiền mặt mày hớn hở khen.

“Đúng thế anh Tuấn, anh không chỉ đẹp trai, ra tay còn hào phóng, không giống như anh hai của anh, chỉ biết hào phóng với bản thân, tôi theo anh ta nhiều năm nay, anh ta cũng không mua cho tôi chiếc túi đắt như này”.

Chị dâu thứ hai sờ cái túi Hermès bên cạnh, nói năng lung tung.

Hai người phụ nữ này vốn đều là cô chủ nổi tiếng.

Chỉ là bọn họ có quan hệ rất tốt với Giang Tiểu Dao, vì vậy nghe theo lời giới thiệu vun vào của Giang Tiểu Dao, gả vào nhà họ Lôi.

Nhưng gả vào hào môn thì thực sự được tiêu tiền tùy ý sao?

Câu trả lời chắc chắn là không.

Việc giống như Lôi Tuấn đối xử với Lôi Song, hai chị dâu nghĩ cũng không dám nghĩ.

Bây giờ bọn họ chỉ cần Lôi Tuấn bằng lòng, bọn họ lập tức tái hôn cũng được.

“Câm miệng, ăn đi”, Lôi Tuấn bình tĩnh nói.

“Được, anh Tuấn”.

Hai chị dâu đồng thanh nói, cũng không dám nhiều lời nữa.

“Phì phì…”

Lôi Song không nhìn được thấp giọng cười nói: “Anh, anh đúng là thần tượng của em, quá đẹp trai”.

“Đẹp trai hay không cũng không là gì, quan trọng là có tiền”, Lôi Tuấn cười nói cuồng ngạo.

“Lần này em gái nhận, sau này không được phép thế nữa, tiêu quá nhiều quá nhiều tiền đấy”.

“Sau này rồi tính, buổi tiệc ngày mai, em gái của Lôi Tuấn anh phải rực rỡ chói sáng nhất”.

Lôi Tuấn nói xong, uống cạn rượu trong ly.

Trên khuôn mặt Lôi Song tràn ngập hạnh phúc.

Một bữa ăn hai trăm ngàn kết thúc dưới sự cung tiễn vô cùng ngưỡng mộ của toàn bộ nhân viên làm việc tại nhà hàng.

Bốn người đi ra khỏi trung tâm thương mại, và đi về phía bãi đỗ xe.

Người phụ nữ thối Giang Tiểu Dao đó không chiếm được lợi gì, lại đưa hai chiếc xe MPV và vệ sĩ về.

Tích một tiếng.

Một chếc xe dã ngoại vô cùng sang trọng đi đến.

Chiếc xe dã ngoại dừng lại trước mặt Lôi Tuấn.

Cánh cửa xe được mở ra, bốn mỹ nữ Niên Hoa liên tiếp nhảy xuống.

“Anh Tuấn, xe này hài lòng không?”, Xuân Hân cười hỏi.

“Tôi… vãi!”

“Ông trời ơi!”

Lôi Tuấn không nói gì, hai chị dâu lại kêu lên kinh hãi.

Anh tiện miệng nói mua chiếc xe, lớn một chút có thể chứa đồ là được.

Có thể chứa đồ thì mua một chiếc xe dã ngoại cao cấp sang trọng sao?

“Nhìn có vẻ không tồi, làm tốt lắm”.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!