Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiên Vương Điện Hạ trở lại

“Anh Tuấn, thực sự là anh sao?”

Lúc này, khuôn mặt Lôi Song đã đầm đìa nước mắt.

“Là anh, anh về rồi”.

Anh Tuấn cũng rất kích động, ôm chặt em gái trong lòng.

Mặc dù bọn họ không phải anh em ruột, nhưng cũng là quan hệ máu mủ, huống hồ trên đời này Lôi Tuấn cũng chỉ coi Lôi Song là người thân.

Khoảnh khắc này Lôi Tuấn xin thề.

Bất kể nhà họ Lôi đối xử với anh thế nào, anh cũng nhất định bảo vệ em gái này.

“Cậu Tuấn, thực sự là con về rồi sao?”

Vú Từ ngồi trên bậc thềm nhìn thấy Lôi Tuấn liền kích động giống như nhìn thấy con trai.

“Vú Từ, thực sự là con”.

Lôi Tuấn dìu Lôi Song đi đến trước vú Từ.

Bà lão đã tóc hoa râm, run run đứng lên, yếu ớt đưa tay sờ khuôn mặt của Lôi Tuấn, đôi mắt ngấn lệ nói: “Đúng là nằm mơ cũng không ngờ, trước khi chết, bà già này còn có thể gặp được con của mình? Ông trời thương xót…”

Vú Từ khóc, Lôi Song khóc càng dữ dội hơn.

Lôi Tuấn thấy rất đau lòng, từ trong tiếng khóc của hai người phụ nữ này, anh có thể cảm nhận được, trong mười năm nay, mặc dù bây giờ nhà họ Lôi đã phát triển, nhưng cuộc sống của bọn họ không dễ chịu.

“Đừng khóc nữa, đừng khóc nữa”.

Lôi Tuấn khuyên nói: “Anh về rồi, tất cả sẽ tốt lên”.

“Anh Tuấn, anh về giúp nhà họ Lôi sao?”, Lôi Song hỏi theo bản năng.

“Nhà họ Lôi… làm sao?”, Lôi Tuấn hỏi.

“Sau khi về nước, bác cả và bố đối đầu với nhà họ Tiêu, ảo tưởng có thể đánh bại nhà họ Tiêu, nhưng lại liên tiếp thất bại, bây giờ nhà họ Lôi rất căng thẳng, không có đến một tiếng cười”.

Lôi Song tỏ ra rất ấm ức, vừa nói lại bắt đầu rơi nước mắt.

Sắc mặt Lôi Tuấn âm trầm.

Đúng thế!

Anh về giúp nhà họ Lôi sao?

Cho dù anh đã không còn hận, thì sẽ tình nguyện giúp một gia tộc đã đuổi anh ra khỏi nhà sao?

“Cô chủ, cậu chủ, chúng ta về thôi!”

Vú Từ ở một bên thấy vệ sĩ bò dậy, mới nhớ đến nơi này không an toàn.

“Đúng đúng đúng, anh Tuấn, chúng ta về nhà”, Lôi Song lập tức đồng ý nói.

“Được, về nhà!”

Khu phía Nam thủ đô.

Một khu biệt thự nhà giàu kề giáp núi sông.

Một tòa biệt thự cao nhất sang trọng nhất là dinh thự của nhà họ Lôi hiện tại.

Trên đường đi, từ lời kể của Lôi Song, Lôi Tuấn được biết, nhà họ Lôi thực sự đã phát tài ở nước ngoài, vốn tưởng rằng trở về có thể đánh bại nhà họ Tiêu, nhưng hiện nay nhà họ Tiêu vô cùng cường mạnh, giống như cuộc giao đấu vừa nãy, nhà họ Lôi đã đại bại.

Nhớ năm đó, nhà họ Lôi bị nhà họ Tiêu đánh bại, rất nhiều người chết.

Bao gồm cả bác gái cả, chị họ, còn rất nhiều người thân thích.

Hiện nay, cả nhà họ Lôi sống cùng nhau.

Bác cả Lôi Thần bị phế hai chân, rất ít khi lộ mặt, chỉ có thể ngồi trên xe lăn.

Bác hai Lôi Long, hiện nay địa vị của ông ta là cao nhất, ông ta dã tâm hừng hực, về nước cũng là chủ ý của ông ta, nhưng sau khi quay về thì hơi hối hận, nhưng cũng không kịp nữa.

Anh họ Lôi Ngạo Phong nhờ huyết mạch thiên phú của nhà họ Lôi, hiện giờ đã là cao thủ bảy sao.

Anh ta dùng mọi cách, cuối cùng vào được phủ tổng thống Hoa Hạ làm việc, nhưng quyền lợi kém xa Tiêu Hải Phong, con trai trưởng của nhà họ Tiêu.

Vì bây giờ Tiêu Hải Phong là sĩ quan thứ năm của Hoa Hạ.

Anh họ thứ hai Lôi Ngạo Nghiệp theo bố phụ trách việc kinh doanh, nhưng là một công tử bột chỉ biết tiêu tiền.

Còn bác gái hai tên là Giang Tiểu Dao.

Người phụ nữ này cũng không lớn hơn Lôi Tuấn mấy tuổi.

Nhớ năm đó, cô ta dựa vào thân phận mỹ nữ thành công gả cho Lôi Long đáng tuổi bố cô ta, cũng chính vì người phụ nữ này, Lôi Tuấn mới bị đuổi ra khỏi nhà.

Lúc đó, Lôi Tuấn chỉ cần từ bỏ An Thanh thì coi như đã đáp ứng được nhà họ Tiêu.

Nhưng Giang Tiểu Dao cho rằng hai bố con Lôi Tuấn vô dụng, sợ bọn họ chia gia sản, nghĩ đủ mọi cách đuổi bọn họ ra khỏi nhà họ Lôi.

Giang Tiểu Dao lấy thân phận bác gái, lừa Lôi Tuấn trẻ tuổi vào phòng của cô ta.

Sau đó cô ta khóa cửa, cởi quần áo của mình.

Sau đó, Lôi Tuấn bị hãm hại, bị ấn định tội danh nhục nhã, và bị đuổi ra khỏi nhà.

Thủ đoạn của Giang Tiểu Dao tàn độc, và không tiếc mọi giá.

Có thể nói nhà họ Lôi hiện tại, Giang Tiểu Dao cô ta được coi là một nửa chủ nhà.

Nhưng người phụ này cũng là người duy nhất Lôi Tuấn hận…

Sự xuất hiện của Lôi Tuấn đã làm chấn động cả gia tộc.

Rất nhiều người ngồi trong hội trường rộng lớn.

Thái độ của mỗi người đều khác nhau, duy chỉ có Lôi Song và vú Từ vui mừng.

Vú Từ lại là người dưới, chỉ có thể đứng ở cửa xa xa.

“Bác cả, bác hai, anh cả, anh hai, tôi về rồi”.

Lôi Tuấn ngồi ở vị trí cuối cùng, hơi gập người, và không đứng lên.

Cả hội trường yên tĩnh.

Tất cả mọi người đều nhìn Lôi Tuấn.

Bác gái hai Giang Tiểu Dao không được chào hỏi vẫn trẻ trung yêu mị, nhưng khuôn mặt cô ta tỏ vẻ không thèm ngó ngàng đến, nhìn thấy Lôi Tuấn hiện tại, thậm chí cô ta cảm thấy ghê tởm.

Trong mắt Giang Tiểu Dao cô ta, Lôi Tuấn đẹp trai chắc chắn là trai bao.

“Bác cả, bố, là anh Tuấn đấy!”

Lôi Song yếu ớt thấy không ai bày tỏ thái độ, không kiềm được lên tiếng.

“Đúng là gặp quỷ rồi”.

Ngoại trừ Lôi Song, người đầu tiên lên tiếng là anh hai Lôi Ngạo Nghiệp, anh ta mặc toàn hàng hiệu, ngậm điếu thuốc, ngông nghênh nói: “Thông tin rất nhanh nhạy mà, chúng ta vừa mới về nước, đã ngửi thấy mùi liền đến rồi?”

“Hừ, đi thì đi rồi, về làm gì!”

Người nói câu này là anh cả Lôi Ngạo Phong, dù sao cũng là quản lý cấp cao trong phủ tổng thống, anh ta cũng không châm biếm.

Bác hai Lôi Long châm điếu thuốc, nhìn Lôi Tuấn với sắc mặt khó coi.

Bác cả Lôi Thần ngồi trên xe lăn.

Sau khi ông ta nhìn kỹ Lôi Tuấn, khóe miệng run run nói: “Về thì về thôi, hiện nay chú ba cũng không còn, đã qua rồi… thì cho qua đi, dù nói thế nào cũng là người một nhà”.

Lôi Thần bị phế hai chân, già rồi lại đôn hậu hơn.

Sự việc năm đó vốn chỉ là lời nói từ một phía Giang Tiểu Dao, huống hồ lúc mọi người được gọi đến, Giang Tiểu Dao không mặc quần áo, còn Lôi Tuấn vẫn mặc quần áo.

Những năm nay Lôi Thần bất mãn với việc làm của Giang Tiểu Dao, cũng biết cô ta là hồ ly tinh.

Ông ta gặp lại Lôi Tuấn lần nữa, không khỏi có chút hối hận về hành động năm đó.

“Tôi không đồng ý”.

Giang Tiểu Dao trang điểm sặc sỡ đột nhiên đứng bật dậy.

Cô ta lắc người lớn tiếng nói: “Mọi người điên hết rồi sao? Cậu ta là ai? Cậu ta là kẻ biến thái, là kẻ vô liêm sỉ, nếu đồng ý cho cậu ta quay về, thể diện của nhà họ Lôi không cần nữa sao?”

“Giang Tiểu Dao, tại sao dì nói như vậy? Sự việc năm đó vốn là dì hãm hại anh Tuấn”, Lôi Song không nhịn được cũng hét lên.

Đừng thấy cô ấy yếu ớt, nhưng cô ấy quyết tâm bảo vệ anh Tuấn.

Thực ra chuyện năm đó rất nhiều người biết Lôi Tuấn vô tội, chỉ là không muốn thừa nhận mà thôi.

“Lôi Song, cô dám ăn nói với tôi như vậy?”, Giang Tiểu Dao tức giận nói.

“Thế thì đã làm sao, dì cũng không phải là mẹ tôi”, Lôi Song không sợ.

“Thôi thôi…”

Hiện nay Lôi Long cũng được coi là ông trùm, thở dài một tiếng, lắc đầu nói: “Nếu anh cả đã đồng ý, về thì về thôi, dù sao nhà họ Lôi cũng đủ rộng lớn, chỉ là một phòng mà thôi”.

“Ông xã, anh điên rồi sao?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!