Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Người đàn ông này là tên ngốc sao?

Một trăm ngàn, nói đưa là đưa?

Ai cũng đều nhìn ra, đây là cái bẫy lừa gạt, thế mà không thèm mặc cả?

Đám thanh niên trong phòng ai cũng vô cùng kinh ngạc…

“Anh rể, đồng hồ của cô ta vốn dĩ đã bị hỏng rồi”, Hứa Nhã Y yếu ớt nói.

“Không sao, một trăm ngàn mà thôi, anh rể đưa được”.

Lôi Tuấn nói xong, nhìn xung quanh.

Đám thanh niên hư còn đang xì xào, đột nhiên đều ngậm miệng lại.

Kỳ lạ, sao ánh mắt của anh ta lại đáng sợ như vậy?

Người này, hình như tôi gặp ở đâu rồi?

Người phụ nữ dưới quyền anh ta rất lợi hại, không phải lại muốn ra tay đấy chứ?

Tất cả đám thanh niên đều nghi ngờ, không hiểu ra làm sao cả, yếu ớt tránh ra xa khỏi Lôi Tuấn.

Thu Thực trở lại rồi.

Một trăm ngàn tiền mặt, đập trước mặt Đường Na Na.

Ầm!

Đám thanh niên lại bắt đầu xì xào.

Bởi vì đồng hồ của Đường Na Na cho dù không hỏng, căn bản cũng không đáng giá một trăm ngàn.

Nguyên nhân của toàn bộ sự việc là bởi vì Hứa Nhã Y luôn nhắc đến anh rể, vì vậy bọn chúng mới gọi điện cho anh rể của cô ta, vốn định nhục nhã một trận, không ngờ, người đàn ông này thật sự đưa ra được một trăm ngàn?

Trong nháy mắt, đám con gái lộ ra ánh mắt hâm mộ.

Đám con trai lại lộ ra vẻ mặt xấu xa.

“Được rồi phải không?”, Lôi Tuấn nói với Đường Na Na.

“Vấn đề đồng hồ giải quyết rồi, nhưng còn có vấn đề khác lớn hơn”.

Chiếm được lợi ích, Đường Na Na càng thêm hung hăng càn quấy, trâng tráo nói: “Người của anh đánh người của tôi, món nợ này tính thế nào đây? Bọn họ đều bị thương nặng, tiền thuốc men ít nhất cũng phải hai trăm ngàn!”

Đường Na Na vừa nói ra những lời này, đám con trai lập tức trở nên hưng phấn.

Bọn chúng không thèm quan tâm đến đau đớn, tất cả đều gào thét.

“Hai trăm ngàn”.

“Đúng vậy, thiếu một đồng cũng không được”.

“Anh nhất định phải bồi thường hai trăm ngàn”.

“Tất cả đều câm miệng lại cho tôi”.

Lôi Tuấn đột nhiên đứng dậy, một luồng khí mạnh mẽ lập tức bao phủ toàn bộ căn phòng.

Tóc của rất nhiều cô gái đều bay lên.

Luồng khí này khiến tất cả mọi người chấn động.

“Tôi không quan tâm mấy người là con cái nhà ai, mấy người ức hiếp Hứa Nhã Y, vừa rồi chính là cái giá phải trả, vấn đề đồng hồ đã được giải quyết, bây giờ đến lượt cô”.

Lôi Tuấn giơ tay chỉ vào Đường Na Na.

“Anh muốn làm gì, tôi cảnh cáo anh, đừng có làm xằng bậy”.

Đường Na Na lập tức hoảng sợ, dẫu sao thân thủ của hai người đẹp kia, cô ta đã được tận mắt nhìn thấy.

Cửa phòng bao lại lần nữa bị đẩy ra.

Một nữ hai nam bước vào.

Ba người này đều mặc vest, ai nấy đều có khí chất không tầm thường.

Lôi Tuấn vừa nhìn đến, người phụ nữ này anh biết.

Không phải ai khác, chính là nữ thư ký đi theo tân cảnh sát trưởng thành phố Thiên Hoa tối qua!

“Các người đến rồi, chính là anh ta, anh ta đánh tôi…”

Đường Na Na vừa nhìn thấy người đến, lập tức hét lên, làm rối tóc của mình, lại đem quần áo xé rách, nhảy chồm chồm lên, còn bắt đầu khóc lóc.

“Anh Lôi?”

Nữ thư ký tiến lên phía trước vài bước, lạnh lùng nói: “Một doanh nhân lớn như anh, vậy mà lại đánh học sinh? Anh biết cô ấy là ai không? Cô ấy là cháu gái của tân cảnh sát trưởng thành phố Thiên Hoa, cũng là con gái duy nhất của nhà họ Đường”.

“Ha ha ha…”

Lôi Tuấn liền bật cười.

Thể nào Đường Na Na mới chuyển đến lại hung hăng càn quấy như vậy?

Làm loạn một hồi, hóa ra là cháu gái của cảnh sát trưởng!

Mình đúng là có duyên với Đường Cao Thăng, hôm qua vừa mới trở mặt, hôm nay lại gặp phải chuyện này?

“Cô đang uy hiếp tôi?”, Lôi Tuấn nói với nữ thư ký.

“Anh Lôi, sự việc hiện tại rất rõ ràng, chính là người của anh đánh những học sinh này, cháu gái của cảnh sát trưởng cũng bị thương, cho nên hôm nay tôi phải xử lý nghiêm, anh không thể rời đi được rồi”.

Người đàn ông phía sau nữ thư ký lập tức gọi điện thoại…

“Cô là thư ký của cảnh sát trưởng, cứ như vậy mà đưa ra kết luận? Cô nhìn thấy tôi đánh người sao?”, Lôi Tuấn tức giận nói.

“Tôi cũng không mù, đương nhiên là tôi nhìn thấy”, nữ thư ký ngạo mạn nói.

“Là anh chính là anh, anh đừng có mà chối cãi”.

“Đúng vậy, chính là anh ta, còn có hai người phụ nữ đó”.

“Bọn họ còn có dao…”

Một đám thanh niên nhìn thấy có chỗ chống lưng, lập tức ồn ào.

“Hừ, bây giờ biết sợ rồi chứ, đã muộn rồi!”

Đường Na Na vô cùng khốn nạn, ngồi trên sofa, châm một điếu thuốc.

“Ha ha ha ha…”

Lôi Tuấn cũng ngồi xuống, cười nhạt nói: “Được, được lắm, nếu các người đều cho rằng là lỗi của tôi, là tôi đánh người, thì cứ coi như là thế đi! Lên, đánh thêm một lần nữa cho tôi, tất cả bọn chúng”.

“Vâng!”

Thu Thực và Đông Duyệt đồng thanh đáp lại.

Ngay lập tức, hai nữ sát thủ hàng đầu thu lại dao găm.

Trong nháy mắt bọn họ nhảy vào trong đám người, làm dấy lên một trận cuồng phong…

“Ôi!”

“Cứu mạng!”

“Đừng đánh nữa, không liên quan đến tôi”.

Đám thanh niên ở hiện trường, bất kể là nam hay nữ, bao gồm cả thư ký của cảnh sát trưởng và hai tên vệ sĩ, toàn bộ đều kêu la thảm thiết, hết đợt này đến đợt khác, nhưng không ai có thể thoát khỏi, cũng không có ai được tha.

Thu Thực và Đông Duyệt rất thông minh.

Bọn họ biết rõ, anh Tuấn chỉ muốn dạy dỗ, không muốn giết người.

Nhưng bọn họ là sát thủ hàng đầu, chỉ có chiêu thức giết người, cho dù bọn họ có nể mặt mà nhẹ tay, một hồi đánh xuống, tất cả những kẻ đáng đánh, trên mặt đều bê bết máu.

Rất nhiều kẻ mũi đã bị lệch.

Có kẻ bị rụng cả răng.

Đường Na Na bị đánh cho khóc rống lên, giống như một kẻ điên nằm trên đất, gào khóc ầm ĩ.

Nữ thư ký đó cũng không khá hơn là bao.

Quần áo vest bị rách thành nhiều mảnh, trên mặt chỗ nào cũng là máu, tóc còn bị dứt mất một mảng lớn.

Thu Thực và Đông Duyệt lại nhẹ nhàng bước lại chỗ Lôi Tuấn.

“Tên họ Lôi, cảnh sát trưởng Đường sẽ không tha cho anh”, nữ thư ký đó lại hét lên.

“Đánh tiếp!”, Lôi Tuấn lạnh lùng nói.

Thu Thực giống như một mũi tên bước tới, túm lấy nữ thư ký, giáng xuống một cái bạt tai.

Nữ thư ký cả miệng đều là máu, không dám nói thêm gì nữa.

“Tôi không đánh phụ nữ”.

Lôi Tuấn dẫn theo Hứa Nhã Y đã bị dọa sợ đứng dậy, lúc đi tới chỗ nữ thư ký, cười nói: “Nhưng phụ nữ đánh phụ nữ, xem ra rất hợp lý”.

Lôi Tuấn rời đi.

Một trăm ngàn đó cũng bị Đông Duyệt người cuối cùng đi ra khỏi phòng cầm đi.

Cả phòng bao vô cùng lộn xộn.

Vô số tiếng than khóc, vô số tiếng chửi bới, nhưng đều không làm gì được.

Lôi Tuấn đưa Hứa Nhã Y đến một khách sạn.

Sau đó gọi Mặt Sẹo đến, bảo Mặt Sẹo tìm một người phụ nữ chăm sóc cho cô ta.

Hứa Nhã Y rất hiểu chuyện, cũng biết mình đã gây ra chuyện, luôn miệng xin lỗi anh rể.

Lôi Tuấn liền nói vài câu, bảo cô ta không nên nghĩ ngợi nhiều, đợi tâm trạng ổn hơn, mọi chuyện lắng xuống hãy về nhà, tránh cho Hứa Phương Hoa và Tiểu Niệm lo lắng.

Hứa Nhã Y liên tục gật đầu.

Thu xếp ổn thỏa cho Hứa Nhã Y, Lôi Tuấn trở về nhà.

Lúc này đã gần nửa đêm, mở cửa ra lại nhìn thấy trong phòng đều là cảnh sát?

“Ông xã, đã xảy ra chuyện gì?”, Hứa Phương Hoa hốt hoảng chạy tới.

“Không có chuyện gì đâu, Tiểu Niệm đâu?”, Lôi Tuấn lập tức hỏi.

“Con bé ngủ rồi!”, Hứa Phương Hoa nhẹ giọng nói.

“Anh Lôi…”

Trưởng phòng an ninh thành phố Thiên Hoa Dương Tiêu lập tức bước vội đến.

Anh ta không quan tâm đến cái khác, kéo Lôi Tuấn ra ngoài cửa.

Cửa vừa đóng, Dương Tiêu quỳ sụp xuống.

“Đây là có ý gì?”

Lôi Tuấn châm một điếu thuốc, mỉm cười hỏi.

“Anh Lôi, tôi cầu xin anh cho tôi một con đường sống, việc anh làm tối nay, tân cảnh sát trưởng nổi trận lôi đình, bắt tôi phải xử lý nghiêm, tôi chỉ là một trưởng phòng an ninh nhỏ nhoi, xin anh đừng làm khó dễ tôi!”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!