Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Âu Dương Sát đi rồi.

Còn bốn cô gái xinh đẹp của nhóm Niên Hoa ở lại.

Kể từ giờ trở đi, bốn người bọn họ giống như cặp song sinh kỳ lạ kia, trở thành cận vệ của Lôi Tuấn. Khi không có nhiệm vụ, bọn họ chủ yếu chịu trách nhiệm về sự an toàn của gia đình điện chủ.

Tất nhiên, là bí mật thực hiện.

Ban đầu, Kim Bưu vốn muốn tổ chức tiệc chiêu đãi cho hai bố con nhà họ An.

Nhưng từ trước đến nay, An Văn Kiệt vẫn luôn khiêm tốn và khéo léo từ chối.

Mọi thứ đã trở lại bình lặng như trước.

Ngoài việc luyện công mỗi ngày thì Lôi Tuấn sẽ dành chút thời gian ở bên gia đình của mình.

Nhưng, chuyện anh không muốn xảy ra nhất cuối cùng cũng vẫn xảy ra!

Cuối tuần, một nhà ba người đến trung tâm thương mại.

Gặp phải hai người phụ nữ, đó chính là Thương Lam và An Thanh, bọn họ đã cố tình xuất hiện.

Sau lời giới thiệu lúng túng của Lôi Tuấn, Thương Lam và An Thanh đã thực sự kéo Hứa Phương Hoa đi.

Để lại hai bố con Lôi Tuấn, một mớ ngổn ngang.

Tất nhiên Lôi Tuấn biết đây chắc chắn là do Thương Lam cố ý.

Không còn cách nào khác, chỉ có thể chấp nhận số phận!

“Tiểu Niệm, con muốn đi đâu?”, Lôi Tuấn cười hỏi.

“Bố, con muốn đến khu vui chơi”, Tiểu Niệm ngây thơ nói.

"Được, bố sẽ dẫn con đến đó".

Lôi Tuấn bị cướp mất vợ, chỉ có thể đi cùng con gái.

Bên này, ba người phụ nữ đã ngồi xuống một nhà hàng.

Thương Lam và An Thanh ngồi cùng phía với nhau.

Hứa Phương Hoa ngồi đối diện.

Trước ánh nhìn đánh giá của hai người phụ nữ xinh đẹp cùng khí chất bất phàm này, Hứa Phương Hoa rõ ràng có chút căng thẳng.

“Lôi phu nhân, cô thật sự rất xinh đẹp”, Thương Lam nói trước.

“Thực sự là nghiêng nước nghiên thành”, An Thanh phụ họa thêm.

"Nhất định đừng nói như vậy..."

Hứa Phương Hoa bất giác vén tóc lên, nói: "Hai người mới thực sự là mỹ nữ, một người là giám đốc điều hành tập đoàn, một người là chuyên gia y tế, tôi ngồi chung với hai người, áp lực rất lớn".

“Đừng căng thẳng, chúng tôi là thực lòng muốn kết bạn với cô”, Thương Lam nói.

“Lôi phu nhân, tôi là mối tình đầu của Lôi Tuấn đấy!”, An Thanh càng dứt khoát hơn.

"Thật sao?"

Hứa Phương Hoa ngạc nhiên nói: "Nếu đã như vậy, thì…thì cô đừng gọi tôi là Lôi phu nhân, nghe kỳ lắm. Mọi người cứ gọi tôi là Phương Hoa. Lôi Tuấn cũng thật là, vậy mà không nói cho tôi biết".

"Được, vậy gọi Phương Hoa nhé!"

An Thanh cười tinh quái: "Mối tình đầu mà, không hiểu tình yêu là gì, có lẽ anh ấy đã quên tôi từ lâu rồi!"

“Không đâu, anh ấy không phải loại người như vậy”, Hứa Phương Hoa nói.

“Ông…ông xã của cô vẫn còn nhớ tôi sao?”, An Thanh cố ý trêu chọc.

"Chuyện này…"

Hứa Phương Hoa không biết nên nói gì mới phải.

"Được rồi, được rồi, đùa cô đấy, yên tâm, tôi hứa sẽ không giật chồng cô đâu, huống hồ dù tôi muốn giật cũng không thể hơn cô được. Cô không những xuất sắc mà còn sinh cho anh ấy một đứa con gái, cô giỏi thật đấy".

Những lời này của An Thanh đều là lời thật lòng.

Đối với An Thanh, Lôi Tuấn thực sự đã là quá khứ.

Thậm chí cô ta còn hy vọng sau này có thể làm bạn thân, giống như người trong một gia đình.

Hứa Phương Hoa cũng không ngốc, biết bọn họ đang nói đùa.

Sau một khoảng thời gian ngắn tiếp xúc, cô đã đi đến kết luận rằng hai người ở phía đối diện có mối quan hệ với Lôi Tuấn không hề bình thường, đặc biệt là Thương Lam, nụ cười có chút cứng nhắc, trong đó chắc chắn có ẩn chứa bí mật gì đó.

Có điều, Hứa Phương Hoa không phải là tuýp người ngây thơ đơn thuần, không thích đi hỏi những vấn đề này.

Có thể kết bạn với hai người bọn họ, cô thực sự rất vui.

“Chúng ta đi uống rượu đi!”, Thương Lam đề nghị.

“Được đấy, hay là kết bái đi!”, An Thanh hăng hái hơn nói.

“Tôi không có ý kiến!”, Hứa Phương Hoa yếu ớt nói.

Kết bái là chuyện không thể nào, có điều ba người phụ nữ một vở kịch, rượu thì vẫn phải uống mới được.

Khi ba chị em gặp được bạn tri kỉ, liên tục cạn ly, uống đến nỗi mặt mày ai nấy cũng đỏ ửng.

Một khi người ta uống say thì sẽ trở nên nói nhiều hơn.

An Thanh tự mình thuật lại những câu chuyện hài hước về mối quan hệ của cô với Lôi Tuấn… Nhưng An Thanh rất có chừng mực, chỉ kể lại những chuyện vui vẻ, còn những vấn đề khác thì một chữ cũng không nhắc đến.

Từ trước đến nay, Hứa Phương Hoa không hề cảnh giác với mọi người, mượn hơi rượu, cô cũng kể lại chuyện Lôi Tuấn bị chôn vùi dưới đất lúc trước, tình yêu sâu đậm, còn rơi vài giọt nước mắt.

Sự sống động của câu chuyện này khiến An Thanh và Thương Lam cũng bắt đầu căng thẳng.

“Thương Lam, cô có câu chuyện thú vị gì không?”, An Thanh cười hỏi.

“Ở phương diện nào?”, Thương Lam vô thức hỏi.

"Chuyện với bạn học Lôi đấy".

"À, haha...chúng tôi chỉ là bạn bè, không có chuyện gì để kể cả".

Thương Lam là người khó nói nhất, cô không thể nói mình là vợ cũ của Lôi Tuấn trước mặt Hứa Phương Hoa được. Còn là vợ cũ có người nhà từng xem Lôi Tuấn như một kẻ vô dụng trong suốt ba năm, thật là chuyện cũ không dám nhớ lại.

"Rất vui được làm quen với mọi người, cạn ly nào".

Tâm trạng Hứa Phương Hoa đang rất tốt, lần đầu tiên cô đề nghị uống rượu.

“Phương Hoa, hay là cô đến tập đoàn Kim Hoa làm việc đi, còn có thể bầu bạn cùng tôi”, Thương Lam đề nghị.

“Chuyện này…tôi nghe Lôi Tuấn”, Hứa Phương Hoa mỉm cười.

“Cô cũng có thể đến chỗ của tôi, bởi vì chỗ tôi cũng đang thiếu người”, An Thanh cũng lên tiếng.

"Tôi nghe Lôi Tuấn!"

Hứa Phương Hoa đưa ly rượu vang lên môi, một hơi uống sạch.

"Lôi Tuấn Lôi Tuấn, chỉ biết mỗi Lôi Tuấn, đi, tôi đưa mọi người đi vui vẻ".

Thương Lam hơi say, đề nghị ba người phụ nữ đi hát karaoke.

An Thanh đồng ý ngay.

Hứa Phương Hoa suy nghĩ một lát, trong tình huống chưa thông báo với Lôi Tuấn, cuối cùng cũng tự mình làm chủ một lần!

Ba người phụ nữ, quả là một vở kịch.

Lôi Tuấn đi chơi cùng Tiểu Niệm, nhưng lại gặp phải chút bất trắc.

"Cục cưng à, sao vậy?"

Lôi Tuấn đang ngồi trong khu vực nghỉ ngơi, hỏi Tiểu Niệm đang chạy lại chỗ anh.

“Bố ơi, có một cậu bé đã đẩy con”, Tiểu Niệm ôm đầu nói.

Lôi Tuấn vội vàng kiểm tra.

Anh phát hiện trên đầu Tiểu Niệm có một cục u nhỏ nhô lên, rõ ràng là đã bị va vào đâu đó.

“Đau không?”, Lôi Tuấn đau lòng hỏi.

“Không đau, chỉ cần xoa một chút là được ạ”, Tiểu Niệm hiểu chuyện nói.

“Chuyện là thế nào vậy?”, Lôi Tuấn nhẹ giọng hỏi.

"Con đang chơi bạt nhún, anh đó bảo con tránh ra. Con không muốn đi, anh ấy liền đẩy con ngã xuống va vào lan can...", Tiểu Niệm càng nói càng uất ức, hai mắt rưng rưng như sắp khóc.

“Sau đó thì sao?”, Lôi Tuấn hỏi tiếp.

"Sau đó con đứng dậy, anh ấy lại đẩy con ngã lần nữa".

"Bố biết rồi, bố dẫn con đi xem thử nhé".

Lôi Tuấn kìm nén cơn giận của mình, dù sao chuyện trẻ con cãi nhau cũng là chuyện bình thường.

Anh muốn xem thử, cậu bé đó rốt cuộc tại sao lại làm vậy.

Anh rất tin tưởng con gái mình, nhưng cũng không thể chỉ nghe từ một phía...

Chẳng mấy chốc, hai bố con đã đến khu vực bạt nhún.

“Bố, chính là anh đó”, Tiểu Niệm chỉ vào một cậu bé, yếu ớt nói.

Lôi Tuấn phát hiện cậu bé kia ít nhất cũng đã mười tuổi, đã là một đứa trẻ lớn rồi, lúc này cậu ta đang chơi trên bạt nhún rất vui vẻ, cũng đang xua đuổi những đứa trẻ khác muốn chơi trên đó.

“Sao cháu lại đẩy con gái chú?”, Lôi Tuấn bước tới, cười hỏi.

“Chú là ai, tránh ra đi”, cậu bé không chút lễ phép nói.

“Bạn nhỏ, cháu đã đẩy người khác đấy, không phải nên xin lỗi sao?”, Lôi Tuấn vẫn cười.

"Dựa vào cái gì phải xin lỗi? Nó chặn đường cháu, cháu không đánh nó đã là tốt lắm rồi".

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!