Người nhà họ Tần ngơ ngác nhìn Thương Lam.
Lúc này, Thương Lam đang mỉm cười, nhưng trông rất gượng gạo.
Cô cũng có cảm giác như đây là một giấc mơ.
Bởi vì cô không hề biết ông Lý xuất hiện với khoản tiền mừng năm triệu ấy là ai cả. Không chỉ có một mình cô, mà thậm chí hàng ngàn người trong hội trường cũng chưa chắc đã có ai biết.
Một người đàn ông trung niên với khí thế mạnh mẽ, hăng hái bước tới cửa.
Tổng chỉ huy Ngô Bân lập tức bước tới bắt tay.
Ngô Bân lên tiếng giới thiệu, cảnh sát trưởng cũng bước tới, cung kính cúi người, bắt bằng cả hai tay.
Sau khi bắt tay với tổng chỉ huy và cảnh sát trưởng, ông Lý chậm rãi nhìn bốn phía xung quanh.
Trong ánh mắt của ông ta mang theo sự uy hiếp rất khó diễn tả.
Đa phần những người ở đây là thương nhân, ai khôn khéo thì chỉ cần nhìn qua là biết ông Lý này không phải là thương nhân.
Ánh mắt ông ta quá sắc bén. Đó là ánh mắt của một người chiến sĩ, dường như có thể giết người.
Cuối cùng, Lý Lăng Phong dừng lại ở chỗ Thương Lam.
Người nhà họ Tần lập tức tránh ra.
Bọn họ cảm thấy áp lực đến mức khó thở.
Lý Lăng Phong cung kính cúi người với Thương Lam, sau đó đứng thẳng bên cạnh tổng chỉ huy.
"Anh Cao, chủ tịch tập đoàn khai thác vật tư quốc tế Tùng Lâm ở Nam Vực Hoa Hạ, chúc lão phu nhân sống lâu trăm tuổi, tiền mừng năm triệu, ghi danh cho cô ba Thương Lam".
Quản gia vừa dứt lời, mọi người lại nhốn nháo lên.
"Cái gì? Lại có một người nữa tới?"
"Vãi nồi, toàn cái quái gì vậy? Cũng năm triệu?"
"Đây là ai? Ở Nam Vực đâu có nghe nói tới bao giờ, đúng là gặp ma rồi".
"Năm triệu, đời này tôi cũng chẳng dám nghĩ tới".
"Nhà họ Tần rơi vào chậu Tụ Bảo rồi..."
...
Một người đàn ông cao lớn như mãnh thú bước vào.
Nam Thiên Vương Cao Cương cũng giống với Lý Lăng Phong, tiến hành một nghi thức tiêu chuẩn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!