Được đưa tới CR-V tại Pháp, mọi thứ tuy không phải là hiện đại bậc nhất như của Anthony nhưng nó lại có thể giúp ích cho cô rất nhiều hiện nay.
Ở trong phòng lạnh buốt, kết hợp với phương pháp của William, tuy rằng biết nó có thể phản tác dụng, nhưng hiện giờ thì chỉ còn cách này. Dù có nguy hiểm cũng nên thử thì tốt hơn. Có câu nói "lấy độc trị độc", có lẽ là phù hợp với lúc này.
Vết thương càng ngày càng sâu, những người làm chuyên môn cũng cảm thấy còn chút bủn rủn vì độ khó của ca bệnh này.
Không biết có phải cô thích hợp với nơi này hay do Thượng Đế vẫn còn muốn cô sống tiếp cuộc đời bất hạnh mà có thể khiến cuộc phẫu thuật tuy chỉ có 40% khả năng thì vẫn thành công lớn.
Dù là vậy, sức khỏe cô không tiện dù ở phòng chăm sóc đặc biệt. Họ phải đưa cô tới căn phòng chuyên dụng, cần phải có nhiều thiết bị để phù hợp với tình trạng của cô hiện nay. Căn phòng chỉ phù hợp cho những người trong giai đoạn ở giữa ranh giới sự sống và cái chết. Họ cũng không dám đánh liều mà thử gỡ bỏ bất cứ thiết bị phụ trợ nào trên người cô ra.
Đợi đến khi ổn định 2 - 3 tiếng, khi này Vinson mới bảo người liên hệ để báo tin cho bên kia biết. Dù sao thì Kaylin cũng là người của bên đó, cũng nên báo cho họ biết một tiếng.
Đứng từ bên ngoài nhìn vào, cảm thấy cô gái này cũng có chút mạnh mẽ. Nếu không thì ông nghĩ bản thân cô sẽ không thể vượt qua được chuyện như này. Nhìn bên ngoài có vẻ yếu đuối, nhưng nghị lực của cô thì lại khác hoàn toàn. Có thể nói là lì lợm cũng nên.
. . .
Cả mấy ngày sau đó, tình trạng của Kaylin tuy không khá lên nhưng nó vẫn giữ ở mức đó, không có tụt xuống là bao.
Dù vậy thì cũng chỉ có Austin với cha mẹ của Zane đến thăm cô từ xa. Họ muốn chắc chắn việc Kaylin đã được cứu sống. Mà dù nếu chỉ có 1% cơ hội thì họ cũng sẽ cố hết sức đến khi nào cô có thể trụ vững được mới thôi.
. . .
Ngồi ở phòng khách dinh thự William. Cha của Zane với Vinson có vẻ vẫn còn nhiều chuyện để nói với nhau. Họ tuy rằng ngoài mặt vẫn tỏ ra ghét nhau, nhưng dù sau trong họ vẫn có mối liên hệ nhất định mà cả hai đều biết rõ.
- Cô gái này, ông có thể bán cho tôi bằng bất cứ giá nào cũng được. - Vinson thẳng thừng nói đến việc này.
- Việc này không thể nói đến tiền nong. Dù sao thì con bé thuộc về bên thằng con trai của tôi. Nếu ông muốn thì thương lượng với thằng bé tốt hơn là thương lượng với tôi đấy.
Ông Anthony không có nói rõ nhưng hàm ý của ông cũng đủ hiểu rằng điều này là không được.
Vinson cũng không còn đề cập đến việc này nữa. Vì ông biết nếu đề cập nó với Zane thì cũng không khác gì cướp đi một mạng nữa của Kaylin. Chỉ đành giúp cô việc gì ông có thể giúp thôi vậy.
Nhìn ra ngoài sân lớn, ông Anthony nhìn kỹ rồi mới hỏi:
- Ông sửa lại thiết kế theo bản vẽ cũ đó sao?
- Nhìn ra được?
- Đương nhiên rồi. Bản vẽ đó nhờ có thêm chút ý từ tôi nên sao không biết cho được. Nếu ông ta còn sống thì có lẽ sẽ chọn cây Bonsai thay vì cây hoa Thủy Tiên như kia đấy.
Nghe được lời có lẽ là góp ý từ Anthony, Vinson cũng gật gật mà trả lời:
- Anh ấy không thích loại cây đó, nhưng quê hương của chị dâu thì lại có và chị ấy cũng rất thích. Chính vì thế nên mới chọn loại cây đó. Nhưng kí ức cũ qua rồi, không nên để nó quá sâu trong tâm trí, như vậy sẽ mụ mị đầu óc, sẽ không nghĩ thông. Nếu không bỏ qua thì ông nghĩ hiện tại lúc này tôi còn muốn nói chuyện với ông à?
Trước lời nói của Vinson, da mặt ông Anthony cũng nhăn lên theo từng nếp vì cười. Trong đôi mắt màu hổ phách hơi mờ đục của ông có chút dù đó như đang hồi ức lại truyện xưa. Có lẽ trong hai người đều có những chuyện miệng nói quên nhưng tâm trí thì vẫn chưa thể dứt ra được.
. . .
Ngày gia tộc Anthony mới hạ sinh được cậu con trai để nối dõi gia tộc thì khi này kẻ địch bên ngoài lại nhắm tới. Tuy địa vị đã được củng cố hoàn chỉnh nhưng không thể tránh khỏi việc bạo loạn. Những kẻ cầm đầu chỉ cần chút sơ hở là sẽ tấn công Anthony.
Một mình phải chống lại với nhiều gia tộc hùng mạnh khác, tuy về uy thế thì tất cả vẫn đều phải nhún nhường trước Anthony, họ không dám đấu thẳng trực tiếp, nhưng lại hợp tác với nhiều thế lực khác.
Trong lần không chiến, điều không may ập tới khiến người đứng đầu của Anthony bị thương, khi đó họ còn đang lục đục nội bộ. Không ai nghĩ sẽ có một gia tộc mạnh như William lại ra tay giúp đỡ. Hơn hết còn là một gia tộc được suy tôn với lòng nhiệt huyết còn hay giúp đỡ người.
Kẻ đứng đầu khi đó lại là đứa con thất lạc bao nhiêu năm của William. Để rồi thể chế được thiết lập lại. Điều mà không ai nghĩ tới là hai gia tộc đối lập nhau lại có thể thân thiết với nhau đến kì lạ.
Nhưng điều gì không muốn đến thì cũng đến. Khiến cả hai gia tộc dần dần xa cách còn chiến tranh lạnh với nhau một thời gian dài. Cho đến tận bây giờ dù đã qua hơn hai chục năm, về mặt vật chất thì hai bên có thể đã phát triển lên, nhưng về mặt tình cảm thì đã không còn được như trước...