Được đưa đến bệnh viện trong tình trạng thảm thương không khác gì một vụ tai nạn mới xảy ra. Các y tá cũng chuyển Kaylin vào phòng phẫu thuật ngay lập tức. Các bác sĩ ngay sau đó cũng được điều động đến sớm nhất có thể.
Trong căn phòng lạnh dưới 20°C, dao kéo phẫu thuật lạnh ngắt cũng khiến người ta cảm thấy lạnh người theo.
Vị bác sĩ trưởng cho người kiểm tra nhịp tim, huyết áp, tình trạng nhận biết của Kaylin hiện giờ rồi mới đưa ra phương án để điều trị.
Còn cảm thấy ở chân cô hai viên đạn còn ghim ở đầu gối, việc này có cảm giác như không muốn để cô gái này có cơ hội đi lại lần nữa hay sao vậy. Còn cả vết thương trên người, khi cởi bỏ lớp váy thì cũng chỉ toàn màu đỏ dính quanh da. Có những vết thương hở miệng mưng mủ nhìn thấy sợ. Lấy xong viên đạn ở đầu gối và phần eo ra, bác sĩ mới kiểm tra đến phần thân bên trái của Kaylin. Hình ảnh chụp X quang còn cho thấy phần xương bên trong bị gãy một cách méo mó. Nhìn còn cảm thấy đau hộ cô gái này. Như việc bị một chiếc xe lấn qua, đều vợ nát khó để chữa lành như các vết thương gãy bình thường. Thậm chí ngay cả phần xương ngực cũng bị đè ép, có lẽ chính vì thế nên mới dẫn đến việc khó thở. Và còn cả gương mặt bầm tím. Nhìn Kaylin hiện tại cũng chẳng còn bóng dáng của thiên thần, mọi thứ đều như một kẻ bị tai nạn nặng nề dẫn đến tình trạng như bây giờ. Đến sức sống còn lại cũng nhỏ bé như ngọn nến trong giông tố vậy.
Ở bên ngoài phòng, nhìn thấy Zane đang ngồi gục ở dãy ghế, những người ở đó cũng không ai dám lại gần. Khí thế của anh khiến họ cảm thấy e ngại. Đến ngay cả khi thuộc hạ của anh đi đến, họ cũng không dám đứng gần anh ngay lúc này. Chỉ sợ cơn tức giận của anh còn chưa qua đi, nhỡ đâu lại làm Kaylin thứ hai thì sẽ rất mệt người.
Zane vẫn im lặng không nói gì nhưng thoạt nhìn cũng thấy cơn tức giận của anh chưa qua đi, đến cả bàn tay dính máu của anh vẫn còn hiện rõ đường gân nổi lên đều đáng sợ thế nào. Ánh mắt nhìn xuống sàn nhà nên không rõ gương mặt anh lúc này ra sao.
Chỉ biết chờ đợi, trong thời gian ba tiếng đổ đi có lẽ Zane chẳng còn kiên nhẫn để ngồi im. Anh bật dậy làm Keisha đứng đó cũng bất ngờ. Thấy anh đi tới trước cửa phòng phẫu thuật, cô muốn ngăn cản nhưng vừa định bước tiếp thì lại thôi.
Zane thô bạo mà đạp bay chiếc cửa sắt chắc chắn đó. Những người bên trong vẫn còn đang trong gian đoạn khâu lại vết thương cho Kaylin mà cũng phải giật mình. Họ vừa nhìn thấy anh thì liền trở nên mất bình tĩnh, không thể giữ được sự bình tĩnh như ban đầu để điều trị cho Kaylin.
Trực tiếp đi đến gần vị bác sĩ đang cầm kim khâu, Zane túm cổ ông nhấc lên, chính điều này mà khiến các bác sĩ khác cũng buông bỏ hết hoạt động đang diễn ra, không ai dám làm bất cứ hành động gì khác.
- Có làm được hay không? - Zane phả từng hơi lạnh chết người khiến không khí trong phòng từ 19°C chuyển xuống 10°C vậy.
Vị bác sĩ lắp bắp mà nói:
- Tôi... tôi làm được. Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch... chỉ cần băng bó vết thương nữa là xong.
Nghe được như vậy, cánh tay đồng của Zane thả vị bác sĩ ngã phịch xuống dưới sàn. Anh chỉ liếc nhìn Kaylin một cái, sau đó liền đi ra ghế gần đó để ngồi.
Những người trong phòng vì thế mà còn cảm thấy áp lực hơn. Từ trước đến nay gặp các ca bệnh khó hơn, các cuộc thi có hội đồng giám khảo cao thì họ cũng không áp lực như lúc này. Chỉ cần một ánh mắt cũng đủ khiến bọn họ tâm lý không vững vàng lên được.
Cũng may là mọi thứ cũng đã xong. Bác sĩ vẫn để Kaylin ở lại đây thêm một tiếng để kiểm tra sức khỏe của cô, đợi đến khi thấy ổn định rồi thì khi đó cô mới được chuyển qua phòng hồi sức để chăm sóc đặc biệt.
Ngồi trong căn phòng sặc mùi thuốc sát trùng, cồn và cả các mùi kháng sinh... Zane vẫn lạnh nhạt nhìn Kaylin. Cả người cô hầu như chỗ nào cũng quấn đầy băng gạc. Gương mặt bầm tím sưng lên thấy đáng thương. Một cuộc bạo hành đối với một đứa trẻ ở độ tuổi vị thành niên. Nếu như Kaylin ở một xã hội bình thường, không dính tới Zane có lẽ cô sẽ đủ điều kiện để khởi tố người đã hành hạ cô. Nhưng cô lại không may mắn như vậy, người hành hạ cô lại là Zane. Lại là một kẻ nắm trong tay tiền tài và quyền lực. Lời nói của anh còn đáng giá hơn nhiều những nhà lãnh đạo cấp cao. Cô dù có muốn hay không thì cũng phải im lặng mà cho qua.
Đến tận bây giờ, ngoài tiếng máy dạng sóng monitor và tiếng máy lọc không khí thì chỉ còn tiếng thở mạnh của Zane.
Không rõ anh có biết được việc bản thân mình đã gây nên điều tồi tệ gì hay không, có biết Kaylin đau tới mức nào hay không, vậy mà liền đi tới giường bệnh của cô, còn ngang nhiên nằm xuống còn coi cô không khác gì gối ôm như khi ở nhà. Tiếng máy kêu lên cũng chẳng khiến anh bận tâm việc Kaylin trong tình trạng hôn mê nghĩ ra sao.
Keisha từ ngoài gõ cửa đi vào trong, trên tay còn cầm bộ đồ mới. Thấy Zane nằm ôm Kaylin như vậy, cô có chút đi chậm lại. Tới gần anh, khi này cô mới lên tiếng:
- Lão đại, quần áo để Ngài thay đây.
- Không thấy tôi đang làm gì? - Zane không nhìn, vẫn nằm ôm lấy Kaylin nhưng giọng điệu đều kiêu ngạo hết sức.
Keisha cũng hiểu ý anh, liền gật đầu mà đặt bộ đồ ra bộ bàn ghế đối diện bên trái chiếc giường bệnh, sau đó mới nói tiếp:
- Vậy tôi để đồ ở đây, khi nào Ngài dậy rồi thay.
Nói xong liền đi ra ngoài mà đóng cửa lại ngay.
Nằm bên trong phòng, cảm thấy vẫn có chút khó chịu không giống như mọi hôm. Chính xác hơn là vì "chiếc gối ôm" này hiện tại không còn biết ôm lại, ngay cả hơi thở còn yếu hơn lúc bình thường rất nhiều. Điều khiến anh khó chịu không thể ngủ sâu được.