Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiên Thần Trong Ác Quỷ

Sáng sớm, khi tỉnh lại Kaylin hay có thói quen dụi mắt. Cô đưa tay lên để dụi nhưng lại có vật cản giữ chặt tay cô làm cho cô khó chịu đành dụi mặt vào người của ai kia.

Cho tới khi lơ mơ mở mắt ra, nhìn người nằm bên cạnh mình, Kaylin liền giống như con thỏ cụp tai mà che thân của mình lại vậy. Cảm giác phòng bị, sợ hãi mỗi lần nhìn thấy anh.

Nhìn Zane vẫn nhắm mắt yên lặng như vậy, Kaylin mới dám nhấc từng ngón tay một của anh ra khỏi người mình. Cô còn phải dậy để làm việc, còn nấu ăn buổi sáng nữa. Nếu không dậy sớm sẽ còn bị đánh còn bị mắng nữa. Cô vẫn nên dậy sớm một chút.

Nhưng còn đang định dậy thì người cô bị một lực làm ngã nhào xuống dưới sàn nhà. Cũng may là dưới sàn gần giường trải thảm lông nên không lạnh và đau cho lắm. Tuy vậy lực đẩy khá mạnh, Kaylin ngã sấp mặt xuống dưới. Đến khi ngẩng đầu lên thì thấy Zane đang ngồi dựa vào đầu giường, anh vuốt mái tóc xõa xuống của mình lên cao để nhìn rõ hơn.

Vừa nhìn thấy Zane, cô liền chống tay đứng dậy ngay. Cô sợ anh lại "lên cơn" rồi lại nạt nộ cô.

Nhưng anh lại chẳng để tâm một chút nào, vừa dậy liền đi vào phòng tắm mà xả nước.

Kaylin cũng nhân cơ hội mà phải chạy một mạch xuống nhà bếp để nấu ăn.

Người làm nhìn thấy cô thì không bắt nạt, nhưng ánh mắt của họ nhìn cô giống như cô đang làm điều gì đó sai trái vậy. Tuy rằng khá run nhưng Kaylin cố làm xong bữa sáng cho Zane rồi còn phải quay lại phòng anh ngay. Chỉ sợ anh tắm xong mà không thấy cô thì lại có chuyện ngay.

Cô cứ tất bật làm mọi việc cả một buổi sáng dài. Cũng may là lần này Zane đi làm không mang theo cô. Nếu không cô sẽ mệt đến ngất đi mất.

. . .

Cho tới buổi tối đến, Kaylin dọn dẹp bàn ăn cơm xong thì mang đồ uống ra ngoài cho Zane. Cùng lúc đó lại có chiếc xe đi vào trong sân.

Bước xuống là một cô gái tóc ngắn ép thẳng. Nhìn mặt cô rất nghiêm nghị, dáng dấp lại cao và đường cong đều hoàn hảo. Nhìn ánh mắt của cô, còn khả khí chất đều cảm thấy những người bên Zane bắt buộc phải có tố chất như thế. Chỉ có riêng mình Kaylin, cô vẫn khiến người khác cảm thấy nhẹ nhàng nhất mỗi khi ở bên cạnh cô.

Người con gái đó mọi thứ đều quá hoàn hảo, đến cả nhan sắc cũng là vũ khí có thể giết người. Nhìn cô gái này ma mị mà thu hút khiến người ta bị mê hoặc theo vẻ đẹp quyến rũ chết người đó.

Kaylin đứng ngây ra rất lâu, nhìn chị gái này cái gì cũng đều đẹp, khí chất cũng làm Kaylin ngưỡng mộ nhìn theo.

Keisha Elakshi đi tới cúi đầu chào Zane. Anh thì vẫn vậy, đối với ai cũng đều lạnh lùng chỉ gật nhẹ đầu mỗi khi ai đó chào mình. Ngay cả với cô gái này cũng không ngoại lệ.

Cầm tập hồ sơ trên tay, Keisha đưa đến bàn cho Zane rồi nói:

- Lão đại, đây là tất cả những điều kiện từ bên phía Roshan. Hắn nói muốn gặp lão đại để bàn chuyện về nguyên tố đó.

Zane gật đầu cầm tập hồ sơ đó để đọc.

Kaylin không muốn làm phiền hai người họ nên cô đặt khay đồ ăn xuống rồi rời khỏi phòng ngay.

Tuy vậy, ánh mắt sắc bén của Keisha cũng đã lướt qua Kaylin. Trong đầu còn đang nghĩ Zane lại thuê thêm lớp người làm mới hay sao. Nhưng nhìn dáng vẻ Kaylin khi đi qua Dashiell hay Davin đều bình tĩnh, không có dáng vẻ khép nép trước những người này làm cô hoài nghi. Bởi vì những người làm khác luôn phải khép nép trước thuộc hạ của Zane, còn Kaylin thì thản nhiên như việc đã quen biết với họ mà không cần phải kính cẩn quá vậy.

Đợi Zane đọc xong tập tài liệu bên trong rồi mới hỏi:

- Ngài thuê thêm lớp người làm mới ạ?

Zane đưa mắt nhìn ra ngoài sân, Kaylin đang ngồi cho cá ăn ở hồ. Tự dưng lại muốn đẩy cô ngã xuống dưới đó, muốn nhìn khuôn mặt nhỏ đó đỏ lên vì sặc nước, lại muốn nhìn đôi mắt ngập úng nước mắt và còn cả lúc ngơ ngác khi nhìn anh... Mọi thứ đều khiến anh có cảm giác dạo này mình điên hơn trước nhiều quá rồi.

- Không. Cô ta là con nợ. - Zane vừa nhìn về phía Kaylin vừa trả lời câu hỏi của Keisha.

Thấy Zane nhìn Kaylin như vậy, trong lòng Keisha đã có cảnh giác. Cô cũng không muốn nhiều chuyện bởi vì cô biết Zane không thích tiếp chuyện quá lâu. Báo cáo một số chuyện về bên Anh mà Zane giao cho cô đi quản lý xong rồi đứng dậy để rời đi.

Bước tới gần hồ nước, nhìn xuống bóng dáng nhỏ bé kia. Kaylin thấy bóng đen trước mặt liền quay đầu lên nhìn. Suýt chút nữa là giật mình ngã xuống bể cá rồi. Cũng may là còn có thanh đỡ ngang, nếu không thì cô sẽ ngã thật mất.

Gấp gọn túi thức ăn cho cá, sau đó liền vội đứng nghiêm chỉnh lại.

Zane vẫn đứng vậy, vẫn không có ý định làm gì cô. Điều này càng khiến Kaylin thêm sợ hơn. Việc phải trờ anh nghĩ ra hình phạt còn đáng sợ hơn việc anh phạt ngay lập tức.

Vốn tính rằng đợt đi đến Myanmar này sẽ chỉ có anh và thuộc hạ đi. Nhưng nghĩ lại thì mang theo Kaylin cũng không tồi. Cho cô thử chút "cảm giác mạnh" bên đó, dù thế nào cũng muốn nhìn cô khóc. Mỗi lần nhìn cô khóc anh đều cảm thấy các dây thần kinh của mình kích thích lạ thường. Chính vì vậy mà muốn hành hạ cô nhiều hơn.

- Chuẩn bị đồ, cô có 30 phút.

Giọng nói lạnh lẽo cộng với buổi tối của mùa thu càng làm Kaylin run lên. Lần trước đi đã có những chuyện không hay rồi. Không biết lần này đi sẽ còn gặp những chuyện gì nữa. Cô cảm thấy thế giới của Zane rất đáng sợ, lúc nào cũng máu me và chết chóc. Cô không thể nhìn nổi những cảnh như vậy. Mỗi lần nhìn thấy người chết nằm dưới chân, cô đều mất ngủ cả mấy tuần liền.

Nhưng cô có thể từ chối Zane được sao? Có thế nào cũng phải đi. Cô cũng chẳng có quyền hành gì mà để Zane đồng ý cho mình ở lại đây mà không đi theo.

Vậy là liền gật đầu rồi chạy vào trong sảnh. Vì Zane gia hạn thời gian cho mình nên Kaylin cũng không dám chậm chễ. Cô phải thu xếp thật nhanh để kịp thời gian, nếu không sẽ lại bị ánh mắt đó đè chết ngạt mất thôi.

_____________

Rõ ràng kêu đau tay không gõ được rồi mà mấy you cứ réo tên tôi. Rén ghê á trời🤧

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!