Suốt cả một ngày dài Zane đều ở trên giường ít khi ra khỏi phòng. Mọi công việc cũng kiểm soát từ xa. Nếu không phải vì Kaylin đang nằm ở đây thì anh đã về từ sáng luôn rồi.
Khi Kaylin tỉnh lại thì cũng đã là buổi chiều.
Mi mắt cô lay động lúc mở rồi lại nhắm tịt lại vì bị chói. Đến khi mở mắt nhìn rõ hơn thì lại nhìn thấy Zane đầu tiên. Phản ứng đầu tiên khi thấy anh lúc nay là hoảng sợ muốn né tránh. Nhưng có thể vừa di chuyển liền khựng lại. Toàn thân cô như có luồng điện chạy qua mà tê dại của người. Nơi nào cũng đau, chỗ nào cũng xót mà khó di chuyển được.
Đôi môi nứt nẻ hé miệng vì khát nước. Thế nhưng cô không thể giao tiếp được với Zane. Cũng bởi vì cả hai tay cô đều đau nên không thể đưa lên được. Nhất là thân dưới, giống như lúc bị Zane tiêm thuốc mà hiện tại không thể di chuyển được cơ chân. Phần dưới của cô đau nhức nhối, đôi lúc nó còn giật nhẹ làm cô cũng điếng người một phen.
Tủi thân mà nằm im không nói gì. Thế nhưng Zane cũng đâu chịu để cho cô nằm yên như vậy. Biết là cô đang đau, vậy mà còn kéo mạnh tay cô để cô ngồi dựa vào người anh.
Chỉ một động tác đấy thôi cũng khiến nước mắt Kaylin chảy dòng xuống cằm. Cô đã muốn nằm im thôi, vậy mà cũng không được nữa.
Đôi mắt cô nhìn anh cũng hiện rõ sự tuyệt vọng trong đó. Cô chẳng thế làm hài lòng nổi anh. Cô đã cố để không phạm phải bất cứ sai lầm nào rồi, vậy mà vẫn khiến anh không hài lòng mà phạt cô như vậy.
Đôi môi nứt nẻ còn chưa kịp mím lại thì anh đã giữ lấy mặt cô mà hôn. Có điều nụ hôn nhẹ hơn tối qua một chút, có lẽ là vì Zane không bị mất kiểm soát giống như hôm qua. Thế nhưng vẫn khiến Kaylin đau đớn trong bất lực.
Đến khi buông cô ra, anh vẫn còn chưa định buông bỏ hẳn, vẫn đăm chiêu nhìn môi cô. Phải đủ tĩnh tâm lắm thì khi này mới buông cô ra.
Bế cô ngồi vào trong lòng, anh còn vén tóc cô sang một bên vai, để lộ một bên vai đầy dấu răng của anh. Cúi xuống liếm mạnh làm Kaylin dụt cổ lại vì xót. Đêm hôm qua cũng là ác mông khó quên nhất trong những đêm Giáng sinh của cô. Có lẽ sẽ không thể nào mà quên được Giáng sinh năm nay.
Cơ thể cô chỗ nào cũng loang lổ. Bụng vẫn còn cảm thấy trướng. Có cảm giác như trong bụng cô bây giờ vẫn đang phải thanh lọc toàn bộ chất dịch bẩn của đêm qua vậy.
Nhìn Kaylin run lấy bẩy trong lòng mình, Zane lại đưa tay tới xoa bóp ngực cô, giọng nói lạnh truyền tới làm cô rùng mình mà lắc đầu ngay:
- Còn muốn tôi làm thêm lần nữa?
Bàn tay Kaylin khó khăn mà di chuyển được lên cánh tay đang ôm eo cô.
"Cháu x..in lỗi... để Ngài tức giận như vậy..."
Zane biết Kaylin đang có suy nghĩ sai về chuyện hôm qua, có lẽ cô vẫn luôn nghĩ anh làm vậy là vì phạt cô. Thế nhưng anh làm ra hành động như vậy không phải như những gì cô nghĩ. Dù sao thì anh cũng chẳng muốn nói ra chuyện này.1
Đưa tay vuốt gương mặt mà một bên má còn thâm tím vì hôm qua bị anh cắn, ánh mắt không còn lạnh nhạt như trước mà nói:
- Hôn tôi!
Kaylin không hiểu mà ngơ ra nhìn anh.
- Hôn tôi hoặc là tôi sẽ đè cô ra ngay bây giờ.
Chỉ nghe đến từ "đè" thôi mà Kaylin đã cảm thấy được cơn đau từ đêm qua mang lại. Cô sợ hãi mà dùng sức tàn cuối của mình mà ôm cổ anh. Nước mắt ngấn lệ còn cả các cơ của tay chân đang bị dãn ra nên rất đau. Cô thút thít nấc lên còn hôn môi anh. Chỉ là nụ hôn chạm đầu môi nhẹ bởi vì cô không biết làm như anh. Hơn nữa như vậy cũng rất đau, cô sợ anh cũng sẽ bị đau như vậy.
- Chỉ vậy? - Zane nheo mắt nhìn Kaylin.
Điều này đã khiến cô càng hoang mang hơn. Cô không biết nên hôn anh thế nào, vì vậy mà còn hôn khắp mặt anh. Nước mắt cô còn dính lên cả gò má của anh nữa. Nhìn cô cực khổ hôn lên từng bộ phận trên gương mặt băng lãnh kia của Zane cũng thấy cô khổ sở biết bao.
Tuy rằng nụ hôn không phải như mong đợi của Zane, thế nhưng ít nhất cô cũng chịu khó mà học hỏi. Điều này khiến Zane nhẹ nhàng hơn một chút với cô. Cách anh ôm cô cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.
Hai tay Kaylin đặt trước ngực Zane run thấy rõ. Cô vẫn còn sợ mà thi thoảng nhìn anh để xác nhận việc anh đã hài lòng với việc vừa rồi.
Thế nhưng khi Zane vừa đè cô xuống, còn đưa tay tách hai chân cô ra làm cô bàng hoàng mà sợ hãi. Cứ nghĩ Zane bỏ qua rồi, ai mà biết bây giờ anh lại định làm với cô.
Cắn môi đến bật máu để mà gắng gượng ngồi dậy. Thế nhưng Zane lại ép chặt cô nằm xuống, bàn tay kia còn chạm tới tư mật của cô. Gần cả một ngày chỉ để bôi thuốc cho cô thì giờ nó cũng đã bớt sưng lên, coi như là cũng không phí sức.
Lấy tuýp thuốc ở đầu giường bôi lên cho Kaylin. Cô khi này rùng mình bởi cảm giác lạ lẫm lúc này. Không biết miêu tả sao nhưng nó không có đau lắm, chỉ khi nào Zane đưa ngón tay vào tận bên trong thì khi đó mới co rút người lại.
Cứ tưởng như vậy là kết thúc, ai mà biết Zane còn bắt Kaylin uống thuốc nữa. Cô cầm cốc nước với hai viên thuốc trắng lên mà tay run dữ dội. Phải đến khi uống xong thì nhìn cơ mặt Zane mới dãn ra. Khi này mới biết chắc bản thân sẽ ổn hơn.
Vừa ôm Kaylin, Zane còn tự do xờ mó ngực cô, còn không quên nhắc nhở cô:
- Trong ba ngày tới phải uống hết vỉ này. Biết chưa?
Kaylin nghe lời răm rắp. Cô gật đầu mà nằm im trong lòng anh, chỉ khi anh hỏi thì cô mới dám trả lời, nếu không cô sẽ lại im lặng tiếp. Có cảm giác chỉ cần cô nằm im như này, để anh tự ý làm gì thì làm; như vậy sẽ không có chuyện xấu nào xảy ra cả. Sẽ tốt cho cô rất nhiều.